VIỆC KẾT DÂY TƠ HỒNG TRƯỚC GIỜ TA CHƯA PHỤC AI CẢ !!!! - Chương 645: 81 Năm Sau Trùng Phùng.

Cập nhật lúc: 2025-02-26 06:03:26
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thứ sáu, ngày 11 tháng 8 năm 2023.

Sân bay thành phố Hàng Châu, một hàng hơn ba đang chờ đợi thủ tục, dẫn đầu là một ông lão 93 tuổi, ông lão ai khác chính là Khuất Quang Cường.

Khuất Quang Cường thật sự là mơ cũng nghĩ tới, khi còn sống còn thể gặp cả nhà .

Năm đó cả Khuất Quang Hoa cùng với một bạn trong thôn tòng quân, khi đó đất nước gặp nạn, chính là thời kỳ cả nước liên hợp kháng chiến, tòng quân nguy hiểm cỡ nào căn bản cần cũng , tấm lòng của cha đương nhiên là đồng ý.

cả hết lời, cuối cùng vẫn thuyết phục cha để tòng quân, kết quả là một trở về, ròng rã ba năm thư gửi về nhà, trong nhà gửi thư như đá chìm đáy biển.

Hơn nữa, nhà của những cùng với cả tòng quân, đều nhận tin tức hi sinh.

Lúc đó, trong nhà đều hiểu, cả tám chín phần là hi sinh .

Nhớ tới tình cảnh năm đó, Khuất Quang Cường thở dài, với cháu : “Xuân Minh, năm đó chúng đều cho rằng ông cố của cháu hi sinh mất, đoạn thời gian đó ông bà sơ của cháu cả ngày thở dài, hối hận đồng ý cho ông cố cháu tham quân.

Bây giờ nghĩ , may mắn là bọn họ đồng ý, nếu để ông cố cháu ở quê nhà, tám chín phần cũng sẽ những thổ phỉ sát hại .”

Khuất Xuân Minh nhịn hỏi: “Ông cố, năm đó ông thế nào thoát việc thổ phỉ tàn sát thôn ?”

Nhắc tới việc , vẻ mặt Khuất Quang Cường ảm đạm : “Đây cũng là mệnh của ông, năm đó ông vặn theo một vị thợ săn già ở trong thôn lên núi săn, ở trong núi một đêm, đợi chúng từ núi trở về mới phát hiện thôn g.i.ế.c hết đến cả chó gà cũng tha, cảnh tượng đó đến bây giờ cũng khó mà quên .”

Khuất Xuân Minh khỏi mắng chửi: “Đám thổ phỉ c.h.ế.t tiệt, nếu như bọn họ nhân tính sát hại trong thôn, thì hai nhà chúng đoàn tụ sớm từ ba mươi mấy năm .”

Khuất Thế Thanh tiếp: “Những cái tên thổ phỉ cũng kết cục , lâu đó cũng tiêu diệt.”

Cố Diệp Phi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/viec-ket-day-to-hong-truoc-gio-ta-chua-phuc-ai-ca/chuong-645-81-nam-sau-trung-phung.html.]

Khuất Quang Cường lắc đầu : “Kỳ thật cũng trách ông, năm đó ông cứ nghĩ là đại ca hi sinh từ lâu, mà khi thổ phỉ tàn sát thôn, đem cha cùng với hai và chị ba g.i.ế.c hết. Cả nhà chỉ còn một ông sống sót, lo xong hậu sự thì tới nơi khác, cuối cùng ở Hoành Dương bên , bỏ lỡ cơ hội nhận với cả.

Lần nếu như Giang đại sư hỗ trợ, ông đến c.h.ế.t cũng cả của vẫn còn sống, thể trong thời đại em gặp , thật sự c.h.ế.t cũng hối tiếc.”

Giang Phong mỉm : “Đây cũng là duyên phận của em Khuất gia hết, chỉ là giúp một ít mà thôi.”

Bọn họ đối với bạn gái của con trai hài lòng, như Quả Nhi tử thật cùng với cô kết hôn, cái đôi tuổi già đáng lo a!

lúc , một lượng hành khách từ trong phi trường , đám Khuất Quang Cường lúc dừng chuyện, mắt chớp đám , bắt đầu tìm kiếm mục tiêu.

Đợi hành khách cũng gần hết , mới trăm tập hợp một chỗ, trùng trùng điệp điệp tới, cầm đầu là một ông lão mày râu đều trắng.

Nhìn thấy ông lão , trong mắt Khuất Quang Cường đột nhiên sáng lên, ánh mắt chằm chằm .

Ông lão tóc trắng dìu đỡ, ngay lập tức thấy một ông lão chờ ở cổng ga, vẻ mặt trong nháy mắt kích động, tốc độ cũng tự chủ mà tăng nhanh hơn.

Đợi khi ông lão tóc trắng tới gần, mặt mũi Khuất Quang Cường tràn đầy kích động gọi: “Anh cả!”

Ông lão tóc trắng khác, chính là Khuất Quang Hoa, thấy Khuất Quang Cường la lên, một phát nắm tay em trai , vẻ mặt cũng kích động gọi: “A Cường.”

Trong mắt Khuất Quang Cường chứa nước, giọng điệu chút nức nở : “81 năm, ròng rã 81 năm, em thật sự là mơ cũng nghĩ tới lúc còn sống còn thể gặp cả. Mặc dù dung mạo của cả còn là bộ dạng trong trí nhớ của em, nhưng nốt ruồi ở khóe mắt em vẫn còn nhớ.”

Trong mắt Khuất Quang Hoa cũng đong đầy nước mắt, loại tâm trạng 81 năm gặp , đoán chừng đời trừ em bọn họ , rốt cuộc tìm thứ ba.

“A Cường, lúc tham quân, em còn là một thằng nhóc choai choai, bây giờ gặp nữa, đầu em cũng đầy tóc bạc, đáng tiếc A Vũ, A Mai bạc mệnh, đợi ngày .”

Loading...