Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Đang  thì bất ngờ cô hiệu trưởng gọi bọn  tập trung . Cô thông báo
-Mấy cô dọn dẹp xong  về nhà tắm rửa sạch sẽ  đẽ, tối nay qua nhà hàng HV(Hương Việt) cô đãi tiệc tất niên nha.
Nghe cô thông báo mà tất thảy ai cũng hào hứng cứ thế nhanh tay lẹ chân  cho xong việc   về.
…
  về đến nhà cũng gần 5h chiều, thấy ba đang còn lúi húi xách thùng nước  tưới mấy gốc mai  nhà cho kịp trổ hoa dịp tết. Trông ba mấy hôm nay vì thời tiết chuyển lạnh nên bệnh nhức cứ hoành hoành sức khỏe  xuống  còn  nặng nên  liền  nhanh  đỡ lấy thùng nước từ tay ba về .  
-Ba để con tưới cho? Ba đang  khỏe, giờ   khí lạnh đang xuống thấm ba  ở trong nhà   ngoài  rủi bệnh thêm   ba?
Ba đưa thùng nước cho   than thở
-Ở trong nhà mãi  vận động ba  thấy  thoải mái,  đây  mấy việc  cho giãn gân cốt thôi con?
-Dạ nhưng thôi gió đang lớn, ba đừng  ngoài nữa . Để đây con  cho.
-Ừ, thế ba  nhà đây, con  xong thì tranh thủ  nhà nghỉ ngơi luôn nhé?
-Dạ ba.
Ba   nhà, còn  cầm lấy cái thùng chuẩn  tưới nhưng ba  bước mấy bước liền    đó lên tiếng hỏi 
-Này con nhớ thằng Tuấn bạn học chung với con mà   nó chở ba về ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/viet-lai-nhan-duyen-cung-anh/chuong-34.html.]
Đột nhiên  ba nhắc đến Tuấn cả   liền khựng , lâu  từ ngày về đây  cũng quên mất việc liên lạc với Tuấn,  cũng  hẳn là quên mà là do  từng tiếp xúc với Tuấn hiểu Tuấn  kiệm lời và khó gần nên mấy  định gọi hỏi thăm Tuấn nhưng   đủ can đảm  sợ  phiền nên bấm  xong mấy    xóa , và trôi qua mấy tháng nay chúng  cũng  một  liên lạc .
Đặt cái thùng nước xuống,  đưa ba  nhà tránh gió  mới lên tiếng hỏi  ba 
-Con nhớ, nhưng  ba  hỏi con về Tuấn hả ba?
Ba   xuống, rót một ly  nóng hớp một ngụm  nét mặt  đăm chiêu kể với 
-Hôm qua ba lên xóm   việc sẵn tiện ghé nhà ba thằng Tuấn chơi mới  nó về quê  con?
Nghe ba   khá là ngạc nhiên liền hỏi 
-Vậy  ba, tính  công ty  đó nghỉ tết sớm hơn ở  ba ạ?
Ba  tặc lưỡi lắc đầu
-Không ? Nghe  là nó  hại nên rời khỏi công ty đó con?
-Bị hại? Là  hả ba?
 nóng lòng   lý do nên liền  xuống chờ đợi ba  kể xem nguyên nhân là thế , vì vốn dĩ     công ty một , công ty lớn lắm chứ chẳng  chỉ là mở một văn phòng nhỏ như những công ty khác với  Tuấn cũng là một giám đốc để leo lên  tầm cỡ đó  nghĩ chắc chắn Tuấn  phấn đấu và nổ lực bằng năng lực và vốn kinh nghiệm của bản   nhiều  thì  thể nào dễ dàng    hại như ? Trong chuyện   nghĩ chắc chắn  một lý do nào đó bất thường, và những ngày  lên hình ảnh Tuấn suy sụp tinh thần và lao  bia rượu suốt chẳng lẽ   liên quan. 
Và đúng như những gì  nghĩ,  lượt ba  kể   chuyện khiến  như  thể nào tin …
-Nghe ba thằng Tuấn kể  ngày  nó chỉ là nhân viên trong công ty, thấy nó giỏi với nó năng lực  nên   kèo gả con gái cho nó, ban đầu nó từ chối  kể  cho ba  nó  là sếp nó gả con gái cho nó nhưng nó  chịu, ba  nó thì luôn ủng hộ quyết định của nó nên   gì chỉ động viên nó lo , bao giờ  định  lập gia đình thì ông bà  cưới.    hiểu  chuyện xuôi kiểu nào mà chỉ mới qua 1 tháng  là nó về thông báo nó  thăng chức giám đốc và thông báo luôn sẽ cưới vợ gấp, vợ nó là con gái của sếp cùng công ty luôn.