Thông ca nhi lớn hơn Hữu ca nhi hai tuổi, vóc dáng cũng cao lớn hơn hẳn. Hắn giật lấy chiếc vòng chín khúc  tay Hữu ca nhi, còn đẩy mạnh thằng bé một cái.
 
Hữu ca nhi tủi  đến nỗi nước mắt lưng tròng, vành mắt đỏ hoe, trông thật đáng thương.
 
 Tống thị cùng với mấy nha  dường như  quá quen với cảnh , chỉ vội vàng an ủi Hữu ca nhi, bảo rằng trong vườn còn nhiều đồ chơi khác.
 
Ta cố gắng kìm nén cơn giận dữ, sải bước  , giật phắt lấy món đồ chơi về, quát lớn: "Thông ca nhi, con là ca ca,   còn dám ức h.i.ế.p   hả?!"
 
Hữu ca nhi thấy  đến thì mừng rỡ như vớ  vàng,    kể: "Mẫu  ơi, ca ca cướp của con nhiều đồ chơi lắm, cứ giành đồ của con mãi..."
 
Tống thị vội vàng can ngăn: "Thưa phu nhân, trẻ con chơi đùa đánh  là chuyện thường,  cần ..."
 
Ta lạnh lùng liếc  bà , ánh mắt sắc lạnh khiến bà  im bặt,   dùng ngón tay chọc mạnh  giữa trán Thông ca nhi: "Ngươi còn bé tí tuổi đầu,   học điều  lẽ  hả?!"
 
Thông ca nhi  từng  ai mắng bao giờ, liền òa  nức nở.
 
Nhũ mẫu bên cạnh  vội vàng bước lên chắn  mặt , vẻ mặt bất mãn: "Đại phu nhân, trẻ con nô đùa  gì , ngài là  lớn,    giành đồ chơi của trẻ con?"
 
Vừa nãy cả đám  lớn  đó giả câm giả điếc, bây giờ  nhảy    hùng rơm hả?
 
Ta vung tay tát mạnh  mặt bà : "Ta   Thông ca nhi  hư hỏng như , hóa  đều là do lũ nô tài xảo quyệt các ngươi dạy dỗ!"
 
Nhũ mẫu ôm mặt  lóc: "Ngươi...  ngươi dám đánh ?"
 
Ta lạnh giọng : "Thông ca nhi cướp đồ của Hữu ca nhi, các ngươi  những  ngăn cản mà còn xúi giục, chẳng lẽ  đáng  đánh ? Ta  cho các ngươi , Hữu ca nhi tuy  còn sinh mẫu, nhưng vẫn còn , Việt Vô Cữu! Vẫn còn Việt gia chúng ! Ngoại tổ phụ  là Uy mãnh tướng quân, trấn giữ biên cương Gia Lăng Quan! Nếu để ông   các ngươi dám ức h.i.ế.p chắt của ông , ông  sẽ trực tiếp c.h.é.m đầu các ngươi tế cờ!"
 
Những lời      khiến nhũ mẫu  và mấy nha  tái mét mặt mày, run rẩy như cầy sấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/viet-vo-cuu-zyaj/5.html.]
 
Bọn chúng     những điều , chỉ là nghĩ rằng  nhà ngoại của Hữu ca nhi  thể quản  đến đây mà thôi.
 
Sau khi dạy dỗ đám   một trận, Tống thị ấp úng : "Thưa phu nhân, việc ...    quá ... dù  cũng là  của nhị phòng... Nhị phu nhân bà ..."
 
Ta quát lớn: "Có kẻ dám ức h.i.ế.p Hữu ca nhi,  ngươi  đến báo cho ,  còn bảo thằng bé  nhẫn nhịn? Hữu ca nhi là đích tôn trưởng tử của Triệu gia, lẽ nào   chịu ấm ức? Đây là cái đạo lý gì hả!"
 
Ta  ầm ĩ lên chính là  cho cả phủ  đều  rõ, xem   còn ai dám coi thường hai đứa con của tỷ tỷ  nữa !
 
Ở những nhà quyền quý , đám  hầu hạ đều   mà bắt chước. Nếu ngay từ đầu   tôn trọng, những ngày tháng   sẽ càng thêm khó khăn!
 
Chưa kịp đến tối, nhị phu nhân Lý thị  chạy đến mách lẻo với thái phu nhân.
 
"Tẩu tẩu  mới về nhà  đánh cả Thông ca nhi lẫn nhũ mẫu, thật  hiểu nàng  lấy   cái tính khí lớn lối như . Hai đứa trẻ vốn đang chơi  vui vẻ, chẳng  nàng  cố tình gây sự !"
 
Thái phu nhân tuổi  cao, điều bà mong mỏi nhất là gia đình hòa thuận, con cháu yêu thương , bà  thích những kẻ  gây chuyện như .
 
Khi bà sai  gọi  đến, tất cả các nữ quyến trong phủ đều  tề tựu ở chính đường chờ đợi, ai nấy đều nín thở,  gian tĩnh lặng đến mức  thể  thấy tiếng kim rơi.
 
Ta nhếch mày, một chuyện cỏn con như  mà  như yến tiệc Hồng Môn.
 
"Con dâu cả,    con giải thích xem ?" Thái phu nhân hiếm khi nghiêm giọng  với .
 
Nhị phu nhân ở bên cạnh  vẻ ấm ức, thêm mắm dặm muối  câu chuyện: "Tẩu tẩu còn trẻ  non , tính tình nóng nảy cũng là điều dễ hiểu.  Thông ca nhi nhà con mới  năm tuổi,  tẩu  dọa cho về nhà phát sốt lên ,  cho cùng thì cũng tại con  mẫu  vô dụng..."
 
Nàng  đúng là kẻ giỏi xuyên tạc sự thật, thảo nào  đây tỷ tỷ  luôn  ngậm bồ hòn  ngọt  mặt nàng .
 
Ta còn  kịp mở miệng, Triệu Ngọc Hoa cũng  vội vã trở về,  với thái phu nhân: "Vô Cữu nàng  tuổi còn trẻ, khó tránh khỏi việc thương con quá mức mà hành động thiếu suy nghĩ..."