Nghe   xong, sắc mặt của tất cả   cuối cùng cũng  đổi!
 
“Đồ ngự tứ?"
 
Vẻ mặt của tất cả   trong phủ bá tước đều đồng loạt  đổi!
 
Giọng Lý thị  run rẩy, : "Đồ ngự tứ gì chứ! Chuyện    phép  bậy!"
 
Ta đáp: "Đã  nhị    dám nhận , may mà cả buổi chiều  cũng  hề rảnh rỗi. Hồng Diên,  cho nhị phu nhân , hiện tại cây ngọc như ý đó đang ở ?"
 
Hồng Diên bước  từ bên cạnh , giọng  rõ ràng: "Nô tỳ  điều tra rõ ràng , tất cả đồ vật mà Thông ca nhi cướp  đều cất trong rương  giường , ít nhất cũng  ba bốn chục món, cây ngọc như ý đó cũng ở trong đó."
 
Con bé   đây ở Gia Dụ Quan từng  trinh sát, dùng nó  việc đấu đá trong chốn khuê môn quả thật là quá phí phạm tài năng.
 
Ta  sang  với thái phu nhân: "Mẫu , đồ vật   ,  cứ sai   tìm là  ngay."
 
Thái phu nhân   đẩy  tình thế khó xử, bất đắc dĩ chỉ  thể sai nhũ mẫu tâm phúc của  .
 
Ta   cho họ cơ hội giấu giếm, bèn  với Hồng Diên: "Ngươi cũng  theo."
 
Hồng Diên lớn tiếng đáp: "Dạ!"
 
Chẳng mấy chốc, chiếc rương đựng đầy đồ chơi     khiêng trở về.
 
Lý thị  còn lời nào để biện minh, sắc mặt nàng  khó coi đến cực điểm, hận  thể tìm  cái lỗ nào đó để chui xuống.
 
Nàng   rõ Thông ca nhi luôn ức h.i.ế.p Hữu ca nhi, nhưng  ngờ  quá đáng đến mức !
 
"Đây đều là hiểu lầm...tẩu tẩu, mẫu , tất cả đều do lũ nô tài xảo quyệt gây ..."
 
Ta thở dài, lấy  cây ngọc như ý nhỏ bé . Đây từng là vật mà  vô cùng yêu quý, khi còn ở Gia Dụ Quan  thường mang nó  ngắm nghía. Sau , tỷ tỷ gửi cho  bộ y phục do chính tay tỷ  may,  liền tặng  nó cho tỷ .
 
Người  khuất , nhưng cây như ý vẫn còn đây.
 
Ta đưa cây như ý lên cho thái phu nhân xem rõ dấu triện của Nội vụ phủ. Thấy cây ngọc như ý  tìm , Lý thị cuối cùng cũng hoảng sợ thật sự.
 
Nàng  tái mét mặt mày  thái phu nhân, van nài: "Mẫu , mẫu , đây thật sự chỉ là một sự hiểu lầm thôi ạ, chuyện trẻ con chơi đùa  đáng chấp nhặt. Con về nhất định sẽ dạy dỗ Thông ca nhi thật nghiêm khắc, bắt nó  xin  Hữu ca nhi. Tẩu tẩu, tẩu là  lớn  lòng  bao dung, chúng  đều là  một nhà, xin tẩu hãy bỏ qua chuyện  !"
 
Nói , nàng  định quỳ xuống  mặt . Ta nghiêng  sang một bên, tránh  hành động của nàng , chỉ  thẳng  thái phu nhân và Triệu Ngọc Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/viet-vo-cuu-zyaj/7.html.]
 
Chuyện náo loạn đến mức , thái phu nhân cũng cảm thấy mất mặt.
 
Bà thở dài một tiếng, buồn bã : "Suy cho cùng, là do  cai quản gia đình  nghiêm, thật hổ thẹn với vong linh của mẫu  Hữu ca nhi!"
 
Triệu Ngọc Hoa thấy mẫu   , liền  sang  với : "Mọi chuyện  rõ ràng ,  là chúng  bỏ qua , dù  cũng là  một nhà cả mà..."
 
Người một nhà ư?
 
Ta cố ý gả đến đây, chính là vì lo sợ Hữu ca nhi và Vân tỷ nhi  gặp  những  nhà như thế !
 
"Chuyện  hệ trọng,   chỉ là một nữ nhân yếu đuối,  dám tự quyết, chỉ  thể mời  nhà sinh mẫu đến,  gửi thư cho ngoại tổ phụ, may  mới  thể phân rõ đúng sai!"
 
Đã để  bắt  , hôm nay  vắt ngươi đến giọt nước cuối cùng,    là Việt Vô Cữu!
 
Thấy  kiên quyết   lớn chuyện, sắc mặt  Triệu gia đều trở nên khó coi.
 
Ta dịu giọng dặn dò Hồng Diên: "Mau chóng phi ngựa về nhà, mời lão gia và phu nhân đến đây, cứ  là  chuyện quan trọng cần bàn bạc!"
 
Hồng Diên đáp: "Dạ!"
 
Thái phu nhân và Lý thị đều cuống quýt, : "Sao   thế...  cần  thế!"
 
Lý thị lo lắng đến mồ hôi nhễ nhại, van xin: "Con xin  tẩu tẩu, xin tẩu tẩu đừng chấp nhất! Đừng trách  mà!"
 
Triệu Ngọc Hoa  chằm chằm  , trong lời  ẩn chứa sự đe dọa: "Việt Vô Cữu, nàng nên  thế nào là đủ!"
 
Biết thế nào là đủ ư?
 
Khi Thông ca nhi ức h.i.ế.p Hữu ca nhi,   ai bảo   thế nào là đủ?
 
Ta khẽ ngẩng đầu, giọng điệu lạnh lùng : "Ý của phu quân,    hiểu. Đồ ngự tứ là chuyện vô cùng quan trọng! Tuyệt đối  thể xem nhẹ như . Phu quân  quan trong triều, hẳn là hiểu rõ đạo lý hơn   một nữ nhân chân yếu tay mềm!"
 
Chẳng    thích  đạo lý lớn ?
 
Còn  đạo lý nào lớn hơn trời đất, vua , phụ mẫu nữa  ?
 
"Nàng!" Triệu Ngọc Hoa tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
 
Hôm nay nếu chuyện   lộ  ngoài, mặt mũi Triệu gia sẽ mất hết!