Bây giờ  đang  như  để răn đe những kẻ khác, nếu  đủ tàn nhẫn, sẽ  thể  hiệu quả trấn áp.
 
Đám nhũ mẫu và nha   , liền rối rít van xin tha mạng: "Phu nhân, xin  tha cho chúng ! Phu nhân, chúng    !"
 
Trong chốc lát, tiếng cầu xin tha thứ vang lên  ngớt trong sân.
 
Ta phất tay: "Đưa chúng xuống đánh, nhất định  để  cả bá phủ đều  thấy rõ ràng!"
 
Hồng Diên xắn tay áo lên, : "Lục Chi bọn họ là những  giỏi nhất trong việc dùng côn quân,  sẽ bảo họ  ngay."
 
Lục Chi cũng là   mang từ Gia Dụ Quan về,  đây từng phụ trách việc hình phạt trong đội tập kích bất ngờ.
 
 nếu để Lục Chi  tay, liệu những   còn giữ  mạng sống  ?
 
Ta khẽ dặn dò: "Bảo Lục Chi chú ý chừng mực,  giữ  mạng cho chúng."
 
Trong suốt những ngày qua,  luôn tránh đối đầu trực tiếp với Lý thị. Lần  chính là cơ hội mà   chờ đợi từ lâu. Điều   chính là thiết lập uy quyền một cách triệt để!
 
Lúc , Triệu Ngọc Hoa mặt trầm xuống trở về viện, lạnh lùng : "Ta  chuyện   với nàng."
 
Lão bá gia  mới giữ  , chắc chắn là trách   quản  thê tử .  chuyện phụ   mắng , thì liên quan gì đến !
 
Ta nhướn mày, cùng  trở về chính phòng.
 
"Việt Vô Cữu! Nàng quá đáng ! Tỷ tỷ nàng hiền thục dịu dàng như ,    một  muộn  như nàng?" Triệu Ngọc Hoa quát lớn.
 
Nếu   nhắc đến tỷ tỷ ,  còn  tức giận đến thế !
 
"Nếu tỷ tỷ  còn sống,  thấy Hữu ca nhi  ức h.i.ế.p như , chắc chắn tỷ  sẽ còn tàn nhẫn hơn !"  giận dữ đáp trả.
 
Triệu Ngọc Hoa lạnh lùng : "Nàng là dâu trưởng trong nhà,   thể mang nặng sát khí như ? Vừa mới gả  cửa  dám công khai trái lời trượng phu, cãi  trưởng bối,   còn  chuyện gì mà nàng  dám !"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/viet-vo-cuu-zyaj/9.html.]
Ta hỏi ngược : "Chàng còn  mặt mũi nào mà trách móc ? Nếu   thể gánh vác trách nhiệm, chăm sóc  cho hai đứa trẻ, thì trong nhà   xảy  chuyện ! Chàng  phụ  mà thất trách ,    hối cải ! Ta đây là đang giúp  giải quyết hậu quả,  còn dám oán trách  ? Ai cho  cái mặt dày đến ?!"
 
Triệu Ngọc Hoa  đầu tiên   cãi  như , nghiến răng nghiến lợi : "Việt Vô Cữu!"
 
Ta lớn tiếng đáp: "Thế nào?! Nói cho   Triệu Ngọc Hoa, nể mặt tỷ tỷ ,   thể nể  ba phần, nhưng  đừng   đằng chân lân đằng đầu! Việt Vô Cữu   rảnh  gây sự, nhưng nếu  ai dám động đến , dù là trời đánh thánh vật,  cũng  nương tay!"
 
Triệu Ngọc Hoa tức giận đến bật : "Tốt, ,  !"
 
Hiếm khi  vạch mặt ,  chẳng còn  giả vờ với  nữa, khinh bỉ : "Ta  lắm,  cần   khen."
 
Triệu Ngọc Hoa cuối cùng  thể nhẫn nhịn thêm  nữa,  buông một câu "Đồ nữ nhân thô tục, tự lo liệu lấy  ",  phất tay áo bỏ .
 
Sau trận náo loạn ở bá phủ,  chuyện diễn   . Vốn dĩ  chỉ là kế thê của trưởng phòng, tuổi còn trẻ  mới đến, nên ít nhiều gì cũng   trong phủ xem thường.
 
   đó, ai nấy đều   là   cả mưu lược lẫn dũng khí,  cứng cỏi  dễ khuất phục,  còn ai dám xem nhẹ hai đứa con của trưởng phòng nữa.
 
Ngoại tổ phụ từng dạy , nếu  nắm chắc phần thắng thì nên tạm thời nhẫn nhịn.  một khi  tìm  cơ hội, nhất định   tay dứt khoát, trừ bỏ tận gốc mối họa về .
 
Lý thị tuy  kết oán với , nhưng nàng    rõ sự lợi hại của , nên  dám gây sự nữa.
 
Thái phu nhân và lão bá gia tuy  hài lòng với cách hành xử mạnh mẽ của , nhưng     gì khác, nên họ cũng  thể  gì  .
 
Vân tỷ nhi và Hữu ca nhi  tận mắt chứng kiến cảnh  một  đấu lý với cả đám , nhưng  khi   hầu thuật , cả hai đều vô cùng ngưỡng mộ .
 
Đặc biệt là Hữu ca nhi, dù còn nhỏ tuổi nhưng nó   rõ ai là   với nó, ai là    với nó.
 
Chỉ  Triệu Ngọc Hoa là ôm hận trong lòng,  dứt khoát  đến chính phòng dùng bữa sáng nữa.
 
Hắn    nghĩ rằng   cần  ?
 
Vậy mà  dám dùng cách  để nắm thóp . Ta giả vờ như   , coi như   tồn tại.  hai đứa trẻ thì  thể giống  , Triệu Ngọc Hoa  đến, hai cái đầu nhỏ của chúng cứ ngơ ngác  quanh, dường như  nhớ .
 
Quả nhiên là m.á.u mủ tình thâm. Triệu Ngọc Hoa   chịu đến,  thì  sẽ ép   đến.