49
 
Nguyên thị tuy   sắc phong, nhưng cũng  là hoàng hậu  danh nghĩa,  việc trong hậu cung đều  nàng quản lý   đấy.
 
Sáng sớm nàng đến thỉnh an, mang theo bảng phân vị của các nữ quyến trong phủ.
 
"Đây là  đầu tiên    việc , chỉ phác thảo sơ qua một lượt, đem đến thỉnh mẫu hậu xem qua."
 
Lời  dứt, cung nhân bên cạnh nàng liền đưa tấu chương cho Bội Lan,  Bội Lan chuyển sang cho .
 
Ta  đưa tay nhận, chỉ khẽ gật đầu  hiệu trả  cho Nguyên thị.
 
"Con là hoàng hậu, các phi tần trong cung đương nhiên do con quản lý, mẫu hậu tin con."
 
Nàng : "Chỉ sợ     khéo, vẫn cần mẫu hậu chỉ dạy nhiều thêm."
 
Ta  đây là lời khách sáo. Nếu nàng mà còn   , thì   càng chẳng  . 
 
Ta chỉ hơn nàng vài tuổi, về bản lĩnh thì chẳng thể so nổi với cái sự khéo léo mười phần của nàng.
 
"Ta già , nay chỉ mong dưỡng lão an nhàn, những việc khác đều  giao cho các con."
 
Nàng  tỏ thái độ,  cũng  tỏ rõ lập trường. 
 
Ta  là Thái hậu, cũng    vai ác mẫu nghiêm khắc khiến   e ngại.
 
Về phần tư tâm,  chỉ mong  vinh hoa phú quý, an  sống đến cuối đời.
 
Ta   con ruột để bận lòng, mà nhà  đẻ thì chẳng  thế lực gì,  lập công cũng chẳng  đường, mà  gây chuyện cũng  nổi.
 
Đẩy qua đẩy  vài câu, cuối cùng Nguyên thị cũng đáp lời. Ta  nghĩ đến chuyện thỉnh an, bèn :
 
"Không cần ngày nào cũng đến, mùng một mười lăm là  ."
 
Ta xuất  từ phi tần, tất nhiên  chuyện thỉnh an mệt nhọc cỡ nào. 
 
Sáng sớm  thức dậy trang điểm,   theo hoàng hậu đến cung Thái hậu thỉnh an.
 
Hồng Trần Vô Định
Cả một quá trình dài dằng dặc, hết nửa buổi sáng. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vinh-hoa-huy-hoang/chuong-21-hoan.html.]
Lúc   mới  cung,  phận thấp hèn,  thỉnh an ngay đến chỗ  cũng  . 
 
Sau  lên  địa vị cao hơn, thì Thái hậu cũng  chẳng còn nữa .
 
Nguyên thị cúi đầu đáp: "Mẫu hậu thật nhân từ."
 
50
 
Sau khi các phi tần  sắc phong phân vị,  đầu tiên  Hoàng hậu dẫn theo đến vấn an,  mới chợt nhận , thì  hậu cung của Hoàng thượng  nhiều  đến thế.
 
Thanh Dĩnh  phong  phi, nhưng  vẻ  hài lòng lắm, trong đám  chỉ  nàng là mặt mày ủ rũ. 
 
Ta cũng chẳng buồn để tâm.
 
Nhìn một hàng thiếu nữ tựa đóa hoa khoe sắc quỳ gối hành lễ với , trong đầu  bất giác  hiện lên  đầu tiên  đến cung của Nguyên hoàng hậu thỉnh an khi mới nhập cung.
 
Ngẫm  mà như mới hôm qua, thế mà  là chuyện của hai mươi lăm năm .
 
Từng khung cảnh hiện lên trong đầu như tái diễn, chỉ là  ,  là  nhận lễ bái.
 
Cảnh cũ gợi tình, xuyên qua từng gương mặt non trẻ xinh  ,  như  thấy chính  của thuở xưa. 
 
Dường như bên tai còn vang vọng giọng  nhẹ nhàng của mẫu  gọi : "Minh Hoa."
 
Chuyện  khi  cung,   gần như chẳng còn nhớ rõ nữa .
 
Minh Hoa là tên của .
 
Chữ Minh trong "Tự tri giả minh" ( tự   là  sáng suốt).
 
Chữ Hoa trong "Hoàng hoàng giả hoa" (lộng lẫy như hoa).
 
Khi còn nhỏ, phụ  ôm  dạy  tên, từng :
 
Minh là thông tuệ, Hoa là đóa hoa. Mong con là một đóa hoa thông tuệ.
 
Thế nhưng, đóa hoa   phụ lòng cha ,  đủ thông minh, cũng  từng nở rộ giữa chốn thâm cung.
 
May ,  những loài hoa dù  nở, vẫn  thể kết  quả ngọt.
 
Hoàn.