Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 115: Mê tiền

Cập nhật lúc: 2025-12-16 08:33:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Hòa Bình cũng chướng mắt Thẩm Tuấn, bởi vì Thẩm Tuấn nhảy dù xuống đây, chặt đứt con đường thăng tiến của ông , nhưng ông cũng sẽ đối đầu với Thẩm Tuấn ngoài mặt, ngược còn tạo mối quan hệ .

 

Dặn dò con gái xong, Vương Hòa Bình với Liêu Tam Muội: "Bà ngày thường chuẩn sẵn ít đồ ăn vặt trong nhà, hễ Đông Đông bọn nó đến thì mang chiêu đãi."

 

Liêu Tam Muội chỉ gật đầu, hé răng.

 

"Nói gì chứ!"

 

"Biết ."

 

Vương Hòa Bình thở dài, Liêu Tam Muội tuy quán xuyến việc nhà gọn gàng ngăn nắp, nhưng về phương diện đối nhân xử thế quá mộc mạc, chẳng giúp gì cho ông cả!

 

Bên , An Họa về đến cửa nhà , liền thấy Thạch Tiểu Quân đột nhiên từ trong nhà lao , đỉnh cái đầu trọc lốc chạy thục mạng, phía là Chu Mai Hoa cầm cái chổi đuổi theo.

 

An Họa trố mắt , gọi Chu Mai Hoa : "Chị dâu, mới sáng mùng Một Tết mà, Tiểu Quân gây chuyện gì chọc tức chị thế ?"

 

Chu Mai Hoa ôm ngực, chỉ về hướng Thạch Tiểu Quân biến mất, ngón tay run rẩy: "Cô thấy đầu nó ? Tóc cạo sạch bách ."

 

"Em đang định hỏi đây, thành đầu trọc thế ?"

 

"Cái thằng ranh con , bảo tháng Giêng cắt tóc c.h.ế.t , nó liền lén lút cạo sạch tóc, chẳng những cạo của , còn cạo luôn cho nó! May mà chị nó chế ngự , nếu chị nó cũng gặp họa."

 

An Họa: "... Nó thù oán gì với ?"

 

Chu Mai Hoa thở dài: "Hai ông nhà đẻ chị em cũng , lúc cha mất liền gả tống gả tháo chị , chẳng khác gì đuổi khỏi nhà, mấy năm nay thấy chị sống khá giả, ngày nào cũng đòi tiền... Mấy cái đó khoan hãy , chủ yếu là Tiểu Giang bảo, rêu rao khắp làng là chị gả Tiểu San cho thằng Đại Dũng nhà nó. Thạch Tiểu Quân vốn thích hai ông , xong càng tức điên lên."

 

Tức xong thì bắt đầu cạo đầu.

 

An Họa kinh ngạc: " họ hàng gần kết hôn mà!"

 

Chu Mai Hoa giải thích: "Đại Dũng con ruột nó, là con riêng vợ hai mang về. Cậu nó hai năm đề cập chuyện hứa hôn cho hai đứa trẻ, chị mắng cho một trận, chị còn tưởng mắng xong là thôi, ai ngờ về quê hươu vượn."

 

Nói đến đây, Chu Mai Hoa cũng thấy hận, đột nhiên cảm thấy cái đầu trọc của Thạch Tiểu Quân cạo đúng lắm!

 

Lúc , Thạch Tiểu Giang từ trong cửa : "Mẹ, Tiểu Quân ? Mẹ đừng đ.á.n.h nó nữa... Hay là gọi nó về, giúp con cạo nốt cái đầu ."

 

Thạch Tiểu Giang đỉnh cái đầu cạo dở một nửa, trông buồn cực kỳ, khiến Chu Mai Hoa dở dở .

 

Chu Mai Hoa hét lớn: "Thạch Tiểu Quân, mày về đây cho tao, sửa sang tóc cho mày ngay!"

 

Xong với Thạch Tiểu Giang: "Con , còn lớn hơn nó bao nhiêu tuổi, đừng chiều nó quá, cái gì cần thì ."

 

Thạch Tiểu Giang ngượng ngùng gãi đầu: "Vâng."

 

Chu Mai Hoa chút buồn bực, còn tưởng Thạch Tiểu Giang đến sẽ quản cái tính vô pháp vô thiên của Thạch Tiểu Quân, kết quả... Haizz...

 

Nhà Chu Mai Hoa gà bay ch.ó sủa dường như thành chuyện thường ngày, ngay cả tháng Giêng cũng ngoại lệ.

 

Mùng Hai vốn là ngày về nhà đẻ, nhưng An Họa và nhà đẻ ở gần nên cũng chú ý cái .

 

Mùng Năm đón Thần Tài, những hoạt động liên quan đến thần thánh ma quỷ trong quân đội đều phép tổ chức, cho nên cũng chẳng ai đón Thần Tài.

 

Tuy nhiên An Họa lén lút bày hai quả táo trong phòng, ở giữa đặt một bức tranh Thần Tài do cô tự vẽ, dáng hình mà vái lạy.

 

Bây giờ đều chỉ lương cứng, phát tài lớn là thể, An Họa vái là cho tương lai, lúc cải cách mở cửa cô mới 40 tuổi, vẫn còn cơ hội phát tài. "Nước đến chân mới nhảy" là , cô bắt đầu vái từ bây giờ.

 

Ai ngờ, Tiêu Chính phát hiện.

 

Tiêu Chính chậc lưỡi hai tiếng: "Không ngờ em mê tiền đấy."

 

"Không ?" Sắc mặt An Họa đổi, cất bức tranh Thần Tài , c.ắ.n một miếng táo.

 

Tiêu Chính trêu chọc cô: "Không cúng cho Thần Tài ăn ? Sao ăn bụng thế ?"

 

An Họa lườm một cái, mặc kệ .

 

Tiêu Chính buông tha cô, chạy theo m.ô.n.g cô: "Tiểu mê tiền đừng vội, hai tâm sự chút nào, ông Thần Tài hình như là em vẽ ? Vẽ trừu tượng gớm nhỉ."

 

"Anh phiền thật đấy!"

 

"Đừng giận đừng giận, chỉ thật thôi mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-115-me-tien.html.]

 

An Họa dừng bước, trừng mắt đàn ông.

 

Trước phát hiện, đàn ông mà ngứa đòn thế !

 

"Tiêu Thiết Trụ!"

 

Tiêu Chính ngậm miệng ngay.

 

An Trạch vốn định mùng Năm về tỉnh thành, nhưng Khâu Thục Thận khuyên thêm một ngày, bà bảo mùng Sáu mang ý nghĩa "lục lục đại thuận", ngày đó hơn.

 

An Điềm Điềm ôm ba buông tay, nước mắt nước mũi tèm lem, đòi cùng ba.

 

An Trạch cũng nỡ xa con gái, hơn nữa trong lòng còn mang nỗi áy náy sâu sắc với con, hai cha con nhất thời bịn rịn rời.

 

Khâu Thục Thận do dự một chút, : "Hay là con tìm một kết hôn , lập gia đình mới, như Điềm Điềm cũng thể sống cùng con."

 

Nghe lời , sắc mặt An Trạch tối sầm .

 

Khâu Thục Thận thấy thế hỏi: "Chẳng lẽ con tái hôn? Trong lòng vẫn còn nhớ thương con bé Điềm Điềm?"

 

Không tái hôn là thật, nhưng vì nhớ thương Ngô Hiểu Lâm.

 

Mà là trải qua cuộc hôn nhân với Ngô Hiểu Lâm, bỗng nhiên cảm thấy hoang mang về hôn nhân.

 

Nói cũng buồn , đàn ông hơn ba mươi tuổi, sách cũng ít, chẳng ngộ nửa phần ý nghĩa của hôn nhân và gia đình.

 

An Trạch hôn lên má con gái, .

 

An Điềm Điềm lớn.

 

An Họa gần trêu cô bé: "Để cô xem nào, ai mà thành con mèo mướp thế ."

 

"Cô ơi huhu hu hu.... Cháu ba... Cháu ..."

 

An Họa và Khâu Thục Thận , An Điềm Điềm lâu đòi .

 

Haizz, lớn gây nghiệp, chung quy vẫn là trẻ con chịu đựng nhiều nhất.

 

An Họa ôm An Điềm Điềm dỗ dành: "Điềm Điềm ngoan, Điềm Điềm , đợi đến Tết Nguyên Tiêu cô dẫn cháu xem hội đèn lồng nhé..."

 

Vất vả lắm An Điềm Điềm mới nín .

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Cô bé ghé vai An Họa, sụt sịt mũi, ồm ồm hỏi: "Cô ơi, bao giờ mới xem hội đèn lồng ạ?"

 

An Họa bật : "Mấy ngày nữa là thôi."

 

An Điềm Điềm đếm từng ngày đầu ngón tay, cuối cùng Tết Nguyên Tiêu cũng tới.

 

An Họa mặc áo bông quần bông cho bọn trẻ, An Điềm Điềm đội mũ, quàng khăn, đeo găng tay màu đỏ, Đông Đông thì là màu xám.

 

Hai đứa trẻ cạnh , trông như kim đồng ngọc nữ .

 

Tiếp theo là trang điểm cho Tiêu Phương Phương, bởi vì lát nữa Tiêu Phương Phương hẹn hò với Cảnh Bưu!

 

Từ ba ngày , Cảnh Bưu nhờ gửi thư cho Tiêu Phương Phương, hẹn cô rằm tháng Giêng xem hội đèn lồng.

 

"Nào, mặc cái áo khoác của chị ." An Họa chọn một chiếc áo của cho Tiêu Phương Phương mặc.

 

Tiêu Phương Phương vội vàng xua tay, , cái áo đắt tiền.

 

An Họa dỗi: "Vì đây là áo cũ chị từng mặc? Em chê chị ?"

 

Tiêu Phương Phương liên tục xua tay.

 

"Thế thì , mặc ."

 

Tiêu Phương Phương lay chuyển , đành mặc .

 

Người vì lụa lúa vì phân quả sai, Tiêu Phương Phương mặc áo khoác , vẻ quê mùa lập tức biến mất vài phần, thêm chút tinh tế thời thượng.

 

 

Loading...