Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 117: Có tiền khó mua được người tình lang

Cập nhật lúc: 2025-12-16 08:33:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trương Cảnh Sơn đáp: "Sáng nay thủ trưởng dặn dò ạ, bảo chị dâu đưa nhà dạo hội đèn lồng, nếu trời tối mà về thì bảo em đến đón một chuyến."

 

Khâu Thục Thận gật đầu: "Con rể chu đáo quá, phiền đồng chí nhỏ ."

 

Trương Cảnh Sơn hì hì: "Không phiền phiền ạ."

 

An Họa cân nhắc vấn đề an khi trời tối, vốn cũng định đưa bọn trẻ về, nhưng Trương Cảnh Sơn đến, bọn trẻ chơi , cô dẫn chơi thêm một lúc, đến chín giờ mới dẹp đường hồi phủ.

 

Cảnh Bưu tiễn họ đến cổng khu gia thuộc, khi chia tay, mắt cứ dán chặt Tiêu Phương Phương, rời một li.

 

An Họa trêu chọc huých tay Tiêu Phương Phương: "Tình cảm thăng nhiệt nhanh đấy nhỉ, mắt dính em , cạy cũng kìa."

 

Tiêu Phương Phương ánh mắt long lanh đầu Cảnh Bưu đang trong bóng đêm, e lệ thẹn thùng.

 

hiệu cho Cảnh Bưu đợi một chút, đó vội vàng chạy nhà, một lát , tay cầm thêm một chiếc đèn pin.

 

Cô đưa đèn pin cho Cảnh Bưu.

 

Sau khi , cô mới phát hiện cả nhà đều đang chằm chằm .

 

Đông Đông càng trực tiếp hỏi: "Cô ơi, chú là dượng tương lai của cháu ạ?"

 

Tiêu Phương Phương đỏ mặt cúi đầu, trốn sang một bên.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Tiêu Phương Phương và Cảnh Bưu phát triển nhanh hơn tưởng tượng, ăn Tết xong lâu, Cảnh Bưu liền mang quà đến nhà thăm hỏi.

 

Tiêu Chính sớm về Cảnh Bưu, An Họa cứ lải nhải bên tai là Cảnh Bưu lắm, nhưng Tiêu Chính ngược giữ thái độ dè dặt.

 

Người thể khiến vợ khen , nhất định đơn giản.

 

Cho nên khi gặp Cảnh Bưu, Tiêu Chính vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt là sự đ.á.n.h giá soi xét.

 

Hai tuổi tác tuy xấp xỉ , nhưng Tiêu Chính dù cũng ở địa vị cao, chỉ cần nghiêm túc lên là khí thế bức . Hơn nữa Tiêu Chính còn là trai của Tiêu Phương Phương, Cảnh Bưu càng thêm căng thẳng.

 

"Ngồi ." Tiêu Chính cuối cùng cũng lên tiếng, và xuống ghế sô pha .

 

Trong lòng Cảnh Bưu thấp thỏm, nhưng mặt ngoài vẫn còn trấn tĩnh, xuống theo.

 

"Tai thương trong trận chiến nào?"

 

Cảnh Bưu trả lời.

 

Tiêu Chính gật đầu: "Sau khi chuyển ngành cuộc sống và công việc vẫn chứ?"

 

"Đều ." Ngưng một chút, Cảnh Bưu : "Chỉ thiếu mỗi cô vợ."

 

Tiêu Chính: "... Phương Phương , hai giao tiếp chắc chắn sẽ khác thường, một chốc một lát thì , nhưng lâu dài chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống, vấn đề suy nghĩ ?"

 

Cảnh Bưu thẳng hơn một chút: "Nghĩ , nhưng thấy vấn đề lớn, ngôn ngữ là cách giao tiếp duy nhất, đôi khi sự giao lưu của con tim còn chân thành đáng tin cậy hơn ngôn ngữ."

 

Tiêu Chính khẽ hừ một tiếng: "Cậu thì thật thà chất phác, nhưng lời ý cũng giỏi phết nhỉ."

 

Cảnh Bưu chút luống cuống, đây là lời ý ? trong lòng nghĩ thế nào thì thế mà! Anh trai Phương Phương sẽ cho rằng mồm mép tép nhảy chứ?

 

"Anh, cảm thấy..."

 

Tiêu Chính ngắt lời : "Ai cho gọi ? Hai là gì của ."

 

Cảnh Bưu lập tức sửa miệng: "Thủ trưởng, , Phương Phương thiện lương ân cần, trẻ như , lấy cô là trèo cao. cũng mấy lời đảm bảo sáo rỗng kiểu sẽ đối xử thật thật với cô , mấy cái đó đều là hư! chỉ một câu, nếu Phương Phương theo mà chịu ấm ức, cứ việc đến đ.á.n.h bất cứ lúc nào, tuyệt đối đ.á.n.h trả!"

 

Tiêu Chính khinh thường : "Cho dù để đ.á.n.h trả thì ? Thân thủ chắc hơn ."

 

Miệng , nhưng thần sắc Tiêu Chính giãn .

 

Cảnh Bưu , hùa theo: "Đó là đương nhiên, thủ trưởng qua là thủ bất phàm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-117-co-tien-kho-mua-duoc-nguoi-tinh-lang.html.]

 

Nói thật, Cảnh Bưu quả thực tồi, Tiêu Chính cũng bới tật gì.

 

trong lòng vẫn chút khó chịu, kết hôn xong còn vợ mặt lạnh mấy năm trời, dựa Cảnh Bưu đến cả nhà yêu thích?

 

Chút tâm tư vi diệu ngoi lên, khóe miệng Tiêu Chính sắp nhếch lên kéo xuống.

 

Cứ lạnh nhạt một chút tính.

 

Cảnh Bưu thấy thái độ Tiêu Chính đang dần mềm mỏng bỗng nhiên đổi sắc mặt, trong lòng càng thêm bất an.

 

Không hổ là tuổi còn trẻ lên vị trí Sư trưởng, hỉ nộ vô thường, khó mà nắm bắt a.

 

tóm , đầu tiên Cảnh Bưu mắt gia đình vẫn thuận lợi.

 

Ngay cả hàng xóm xung quanh cũng , Phương Phương tìm đối tượng .

 

Chu Mai Hoa qua hỏi thăm tình hình, xong vẻ mặt tiếc nuối: "Phương Phương là cô gái , xứng với lành lặn cũng chẳng kém cạnh gì, cấp lão Thạch tham mưu còn độc đấy."

 

An Họa : "Có mà lúc Cát Hồng Anh nhắm trúng, định giới thiệu cho em gái cô ? Sao, vẫn kết hôn ?"

 

Chu Mai Hoa nhớ , cũng : "Lúc ba , hai đều tìm đối tượng , chỉ còn một thôi, tham mưu họ Cao, đeo kính, cũng lắm."

 

An Họa : "Người chắc hợp với Phương Phương, Tham mưu Cao chắc là học thức nhỉ, Phương Phương tuy chữ nhưng bằng cấp cao, hơn nữa còn khiếm khuyết , hai điểm chung mấy."

 

Chu Mai Hoa nghĩ , thấy An Họa lý: "Vẫn là em suy nghĩ chu đáo, chị chỉ nghĩ mỗi chuyện Tham mưu Cao thôi." May mà với Tham mưu Cao, nếu khi còn khó xử chứ.

 

An Họa: "Điều kiện của Cảnh Bưu thực cũng tồi, mấu chốt nhất là, tâm với Phương Phương."

 

Chu Mai Hoa gật đầu: "Ngàn vàng khó mua tình lang ( tình) a."

 

"Đồng chí Chu Mai Hoa, thế nào là tình lang ạ?" Cái đầu của Thạch Tiểu Quân bỗng thò từ cánh cửa, Chu Mai Hoa giật nảy .

 

Chu Mai Hoa mắng: "Cái thằng quỷ sứ , hù c.h.ế.t mày ?"

 

Thạch Tiểu Quân truy hỏi: "Rốt cuộc thế nào là tình lang ạ?"

 

An Họa trả lời bé: "Một nam đồng chí thích một nữ đồng chí, nam đồng chí chính là tình lang."

 

Thạch Tiểu Quân vuốt cằm chiều suy tư, thốt một câu kinh : "Vậy cháu thích Thanh Âm, cháu cũng là tình lang la?"

 

Chu Mai Hoa tát một cái gáy nó: "Mày mới tí tuổi đầu cái gì mà tình với tang? Cút về phòng bài tập cho tao!"

 

Thạch Tiểu Quân tát đau, nhe răng trợn mắt bỏ .

 

Chu Mai Hoa và An Họa đều coi lời Thạch Tiểu Quân là thật, trò chuyện thêm vài câu về Tiêu Phương Phương ai về nhà nấy.

 

Thoắt cái đến lúc xuân về hoa nở, An Bá Hòe thất hồn lạc phách đến tìm An Họa.

 

"Con gái , sắp đổi gió , thật sự sắp đổi gió ."

 

An Họa vội vàng hỏi ông chuyện gì.

 

"Bác Trình chủ biên ở tòa soạn báo con nhớ ? Cuối năm ngoái bác đăng một bài xã luận, nhắm bài phê bình vở kịch lịch sử mới biên soạn 'Hải Thụy bãi quan' đăng tờ Văn Nghệ Báo, lôi chuyện, còn dán báo chữ to phê phán bác ở nhà ăn cơ quan... Hiện giờ, bác đến cửa cũng dám ."

 

An Bá Hòe thở dài: "Chỉ là một bài bình luận văn học thôi mà rước lấy làn sóng phản đối lớn như , cha thấy là dư luận nghiêng về một phía , năng đều nơm nớp lo sợ."

 

An Họa gật đầu, bánh xe lịch sử khổng lồ lăn về phía họ.

 

An Bá Hòe lập tức : "Không , cha tránh xa những đó một chút, cha thấy Vân huyện , cha dứt khoát xin ở Vân huyện nghiên cứu dài hạn luôn cho xong!"

 

Nói là , An Bá Hòe nhanh xin giấy phép.

 

Việc khiến An Họa trợn mắt há hốc mồm.

 

Biết An Bá Hòe gan bé, nhưng ngờ bé đến thế.

Loading...