Tiêu Phương Phương thấy thì sợ hãi, vội vàng tỏ ý cần nhiều như thế.
Cô khái niệm về tiền, một trăm đồng thể mua bao nhiêu thứ, chị dâu chắc chắn bù thêm nhiều của hồi môn của cô .
Đặc biệt là chiếc máy khâu , quá quý giá!
An Họa nắm tay Tiêu Phương Phương, : "Dù đồ cũng mua , em lấy thì để ở nhà cũng bám bụi, như cái máy khâu , chị dùng, cho em mới phát huy giá trị lớn nhất của nó chứ."
Tiêu Phương Phương còn từ chối, An Họa : "Máy khâu cho em cũng cho , chị may quần áo gì thì nhờ em may giúp, phiền chị Mai Hoa nữa, em thấy ?"
Nghe đến đây, Tiêu Phương Phương mới thấy yên tâm hơn một chút, dặn dặn An Họa, may gì nhất định mang đến cho cô .
Tiêu Phương Phương nhận nhiều của hồi môn như , cũng nên báo đáp chị dâu thế nào, nghĩ nghĩ , điều cô thể cũng chỉ là giúp việc nhà nhiều hơn.
Vì thế ngày nào về, cô cũng về nhà xem các cháu cần b.ú sữa, tã ...
Bên ngoài ầm ĩ loạn cào cào, nhưng khu gia thuộc quân đội tương đối bình yên hơn nhiều, cuộc sống nhỏ của An Họa trôi qua bình đạm mà hạnh phúc.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Chẳng qua nhanh, sự bình đạm một hòn đá nhỏ ném phá vỡ.
Hôm nay, Tiêu Chính khó khăn lắm mới tan sớm về nhà, cả nhà đang vui vẻ quây quần gói sủi cảo, bỗng nhiên điện thoại gọi tới.
Tiêu Chính máy, một lúc mới : "Cho nó ."
Đợi cúp máy, An Họa hỏi: "Sao thế? Ai đến ?"
Tiêu Chính tặc lưỡi một cái: "Lính gác bảo, cháu gái đến."
"Cháu gái?" Người đầu tiên An Họa nghĩ đến là con gái của Tiêu Thiết Ngưu, "Không là con bé Thúy Nhi lúc đòi đưa lên thành phố đấy chứ?"
Khâu Thục Thận hỏi: "Thúy Nhi là ai?"
An Họa đáp: "Con nhà cả của Tiêu Chính ạ."
Khâu Thục Thận "" một tiếng: "Trẻ con đến, đón một chút chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-125-tieu-tieu-thuy.html.]
Khâu Thục Thận quan hệ giữa Tiêu Chính và các trai, chỉ nghĩ là cháu ruột, huyết thống gần gũi.
An Họa nghĩ nghĩ, kéo Khâu Thục Thận sang một bên, hé lộ một chút: "... Tóm , tình cảm của Tiêu Chính với hai trai cũng bình thường thôi, tuy cháu gái là thế hệ , ân oán tính lên đầu nó, nhưng nếu nó cũng đàng hoàng, điều như bố nó, thì Tiêu Chính cũng sẽ quá nhiều kiên nhẫn với nó ."
Khâu Thục Thận bừng tỉnh gật đầu: "Hèn chi sắc mặt con rể lắm, ."
An Họa đoán sai, đến quả nhiên là Thúy Nhi, con gái Tiêu Thiết Ngưu.
Tên đầy đủ của Thúy Nhi là Tiêu Tiểu Thúy, kém Tiêu Phương Phương bốn tuổi, cũng mười tám .
Cô ả trông cũng , dáng cao ráo đặc trưng của nhà họ Tiêu, khuôn mặt cũng đoan chính, đến mối ít.
càng nhiều lựa chọn, cô ả càng cảm thấy cam lòng.
Nghe cô câm lên thành phố xong còn tìm đối tượng thành phố, cô ả dựa mà lấy chồng nông dân chân lấm tay bùn chứ?
Tiêu Tiểu Thúy nay luôn tự ý quyết định, cha cô ả sĩ diện, chịu cầu xin chú ba nữa, cô ả liền tự lén lút chạy tới.
Sau khi xem trộm địa chỉ từ chỗ ông nội, cô ả liền hỏi đường tìm tới đây.
Đi đến cổng khu gia thuộc, thấy binh lính gác, cô ả căng thẳng hưng phấn.
Oách xà lách kìa! Chú ba sống ở nơi thế ? Người cô câm cũng ở đây?
Vậy thì cô ả cũng thể!
Cô ả chính là cháu gái ruột của chú ba mà!
Đến nhà chú ba , Tiêu Tiểu Thúy càng thêm trợn mắt há hốc mồm.
Căn nhà mà sáng sủa rộng rãi thế? Đồ nội thất bằng gì ? Sao bóng loáng thế ! Còn cả cái sàn nhà nữa, trơn nhẵn phẳng phiu, soi cả bóng !
Cho dù là nhà địa chủ ngày xưa cũng chắc sang trọng thế !