Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 126: Chú ba cô làm quan to thế sao?
Cập nhật lúc: 2025-12-16 11:40:43
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi Tiêu Tiểu Thúy ngẩn giữa nhà, đưa mắt .
Tiêu Chính ho nhẹ một tiếng, hỏi: "Sao cháu đến đây một ? Cha cháu ?"
Tiêu Tiểu Thúy lúc mới hồn, vẻ mặt nồng nhiệt chú ba: "Chú, cha cháu chỗ nào đắc tội với chú, cháu mặt cha xin chú, chú đừng đuổi cháu nhé, ?"
Tiêu Tiểu Thúy đầu óc lanh lợi, hôm đó chú ba chất vấn cha cô ả, cô ả lõm bõm cũng hiểu đại khái, ân oán giữa cha và chú ba nhỏ.
Vốn dĩ chú ba ở thành phố sống thế nào, cô ả cũng kệ, Tiêu Tiểu Thúy cô ả khinh thường cầu cạnh khác.
khi tin cô câm tìm cán bộ thành phố để kết hôn, lòng cô ả lập tức sôi sục, đến thành phố thấy căn nhà to mà chú ba ở, càng hạ quyết tâm ở .
Đã ở thì chắc chắn lấy lòng chú ba.
Lời bất ngờ của Tiêu Tiểu Thúy khiến Tiêu Chính cũng sững sờ một chút, tiếp đó sầm mặt : "Nói linh tinh gì đấy, đến thì ở vài ngày, chơi bời một chút, mấy hôm nữa chú mua vé cho cháu về."
Dù cũng là cháu ruột, đến , Tiêu Chính cũng tiện đuổi thẳng cổ ngoài.
Tiêu Tiểu Thúy đảo mắt, vội sẽ về, vui vẻ nhận lời.
An Họa thấy thế, : "Trong nhà phòng trống, cháu tạm thời ở chung phòng với Phương Phương , lát nữa bảo chú ba kê cho cái giường gấp."
Tiêu Tiểu Thúy bĩu môi, ở chung phòng với cô câm, nhưng cũng hiện tại tư cách kén chọn.
Nhìn thấy Khâu Thục Thận và An Bá Hòe, Tiêu Tiểu Thúy hỏi: "Họ là ai thế ạ?"
Tiêu Chính giới thiệu sơ qua, dặn dò: "Phải lễ phép đấy."
Thế mà là cha thím ba?? Tiêu Tiểu Thúy kinh ngạc, chú ba đón cả cha vợ đến ở cùng thế ? Ra cái thể thống gì!
Trong lòng nghĩ thế nào là một chuyện, mới đến, Tiêu Tiểu Thúy cũng sẽ toạc suy nghĩ trong lòng .
Cô ả lên bàn, : "Mọi đang gói sủi cảo ạ? Vừa khéo, cháu gói lắm, chúng cùng gói ."
Dáng vẻ tự nhiên như quen, nghiễm nhiên coi như chủ nhân ngôi nhà .
An Họa liếc Tiêu Chính, Tiêu Chính nhỏ giọng với cô: "Nhịn một chút, mấy hôm nữa là tống cổ nó ."
Sự xuất hiện của Tiêu Tiểu Thúy khiến khí trở nên chút gượng gạo.
bản Tiêu Tiểu Thúy cảm thấy gì, thản nhiên tự đắc, nịnh nọt lấy lòng Tiêu Chính, coi An Họa và Khâu Thục Thận, An Bá Hòe như khí.
Đến tối phòng đóng cửa , nụ mặt cô ả mới tắt ngấm.
Hất hàm sai khiến "ê" một tiếng với Tiêu Phương Phương: "Tối nay cô ngủ giường gấp, ngủ giường lớn."
Tiêu Phương Phương Tiêu Tiểu Thúy.
Lông mày Tiêu Tiểu Thúy dựng ngược: "Nghe hiểu tiếng ?"
Tiêu Phương Phương chẳng thèm để ý đến cô ả, tự lên giường ngủ.
Tiêu Tiểu Thúy tức tối hất tung chăn của Tiêu Phương Phương: "Cô là cái đồ câm mà lên mặt cái gì? Cô tưởng cô tìm đối tượng cán bộ thành phố là ngon lắm ? cho cô , xinh hơn cô, tàn tật, đối tượng tìm chắc chắn sẽ hơn đứt của cô!"
Tiêu Phương Phương hoa tay múa chân một chút: "Thì nào?"
Tiêu Tiểu Thúy khựng , còn nghĩ nên cãi thế nào thì thấy Tiêu Phương Phương lưng , chẳng thèm liếc cô ả lấy một cái.
Tiêu Tiểu Thúy hậm hực xuống giường gấp, hồi lâu mới xuống.
Cứ chờ đấy, cô ả nhất định cũng tìm một cán bộ thành phố đối tượng, còn lợi hại hơn đối tượng của Tiêu Phương Phương!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-126-chu-ba-co-lam-quan-to-the-sao.html.]
Ngày hôm , Tiêu Tiểu Thúy dậy sớm, để thể hiện bản , cô ả dậy chui bếp bữa sáng.
Ở nhà Tiêu Tiểu Thúy cũng đủ việc, việc lớn việc nhỏ trong nhà đều thể cáng đáng, cho nên bữa sáng cũng trò.
An Họa dậy thấy thế, khách sáo : "Thúy Nhi, bữa sáng nhà thím thường mua ở nhà ăn, cần nấu ."
Tiêu Tiểu Thúy khó hiểu: "Mua ở nhà ăn ạ?"
An Họa giải thích với cô ả: "Doanh trại ba cái nhà ăn, nhà thường mua cơm ở nhà ăn bên khu gia thuộc , ngày ba bữa đều cung cấp."
Mắt Tiêu Tiểu Thúy sáng lên: "Là cơm tập thể ạ?"
An Họa: "... Không giống, trả tiền."
Tiêu Tiểu Thúy nghĩ nghĩ, hỏi: "Trong đám lính, lương thấp nhất mỗi tháng đủ mua cơm ngày ba bữa ạ?"
An Họa: "... Chắc chắn là đủ ."
Tiêu Tiểu Thúy đột nhiên sán gần An Họa, hưng phấn hỏi: "Thím, thím xem, cháu thể tìm một lính đối tượng ?"
An Họa: "..."
Tiêu Tiểu Thúy mong chờ An Họa, An Họa đành gượng hai tiếng: "Chuyện tìm đối tượng , mấu chốt vẫn là xem hai bên tình nguyện thế nào ."
An Họa nhớ tới Cát Hồng Hà, cô sợ Tiêu Tiểu Thúy cũng giống như Cát Hồng Hà, đến lúc đó gây rắc rối cho Tiêu Chính.
Tiêu Tiểu Thúy cũng chẳng để tâm câu trả lời của An Họa, cô ả cảm thấy tìm mục tiêu cho chuyến thành phố , đó chính là tìm một lính đối tượng!
Ánh Trăng Dẫn Lối
Đi lính lương, cô ả gả qua đó còn nấu cơm, thể ngày nào cũng ăn nhà ăn...
Ban ngày đều bận việc của , Tiêu Tiểu Thúy liền dạo một trong khu gia thuộc.
Có thấy cô ả, hỏi là ai, cô ả liền thành thật trả lời.
Ai ngờ hỏi chuyện cô ả là cháu gái Tiêu Chính, lập tức nhiệt tình hẳn lên.
"Cháu là cháu gái Sư trưởng Tiêu ? Ôi chao, còn đứa cháu gái lớn thế nhỉ."
Tiêu Tiểu Thúy vui: "Chẳng lẽ cháu dối ?"
Người nọ vội : "Cô ý đó! Chỉ là thấy bất ngờ, bất ngờ thôi! Chậc chậc, Sư trưởng Tiêu đứa cháu gái xinh xắn thế cơ đấy!"
Tiêu Tiểu Thúy chỉ thích khác khen xinh xắn, mới vui vẻ trở .
Người nọ rèn sắt khi còn nóng, hỏi thăm tình hình cụ thể của Tiêu Tiểu Thúy, cuối cùng hỏi: "Cháu điều kiện thế , chắc đối tượng nhỉ?"
Tiêu Tiểu Thúy thẹn thùng : "Cô đừng bậy, cháu mới mười tám, vẫn còn độc đấy."
Người nọ ha hả : "Chuyện gì to tát , với điều kiện của cháu, trai tráng trong doanh trại chả để tùy cháu chọn ."
Trong lòng Tiêu Tiểu Thúy khẽ động: "Điều kiện của cháu lắm ạ?"
Người nọ vỗ đùi: "Chú ruột cháu là đầu doanh trại chúng , điều kiện cháu mà thì ai mới ?"
Tiêu Tiểu Thúy ngơ ngác hỏi: "Người đầu là gì ạ?"
"... Người đầu mà cháu cũng hiểu á? Chính là lão đại, là sếp sòng đấy, ở chỗ , cái gì cũng là chú ruột cháu định đoạt."
Tiêu Tiểu Thúy càng thêm sửng sốt.
Quan của chú ba cô ả, to đến thế ?