Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 141: Xâm chiếm tài sản chung?

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:52:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi An Họa thức dậy thì Tiêu Chính , ngay cả bọn trẻ cũng ăn xong bữa sáng.

 

Khâu Thục Thận bưng cháo và bánh bao để phần cho cô : "Vẫn còn nóng đấy, ăn ."

 

An Họa hổ: "Mẹ, gọi con dậy, sắp muộn giờ ."

 

Khâu Thục Thận cô đầy chế nhạo: "Con rể cho gọi, bảo để con ngủ thêm chút. Đi muộn thì muộn, dù sản xuất cũng đình trệ , cũng chẳng việc gì ."

 

An Họa nữa, tăng tốc độ ăn cơm.

 

Lúc chuẩn cửa, cô đụng Tiêu Tiểu Thúy đang đẩy song sinh .

 

An Họa nhướng mày: "Cháu đưa bọn trẻ ngoài ?"

 

Tiêu Tiểu Thúy nịnh nọt: "Vâng ạ, cháu đưa các em dạo chút, hít thở khí trong lành buổi sớm, hai đứa thích lắm ạ."

 

An Họa bất động thanh sắc, chỉ ghi nhớ trong lòng, lát nữa với Khâu Thục Thận một tiếng, thể để Tiêu Tiểu Thúy đụng con .

 

Tuy rằng Tiêu Tiểu Thúy mắt chỉ chút tật nhỏ, cũng chuyện gì nguy hại, nhưng con cái là bảo bối quan trọng nhất của An Họa ở thế giới , chỉ thể giao cho tin tưởng chăm sóc.

 

Tiêu Tiểu Thúy trong phạm vi .

 

Đạp xe đến xưởng, bước cửa văn phòng, An Họa liền cảm thấy một ánh mắt rơi xuống .

 

Là Lưu Mãnh. Thấy An Họa sang, vội vàng cúi đầu, bộ dáng như kẻ chuyện .

 

An Họa: ... Sẽ thật sự chuyện gì hại cô đấy chứ?

 

Tục ngữ , sợ trộm lấy, chỉ sợ trộm thương nhớ. Cái tên Lưu Mãnh vẫn luôn hiểu gai mắt với cô, sẽ thật sự thừa dịp thời kỳ nhạy cảm mà hại cô chứ?

 

An Họa rà soát tất cả hành vi của từ khi xưởng, phát hiện điều gì khác , lúc mới an tâm một chút.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Lúc 10 giờ sáng, đột nhiên bước văn phòng Ban Tuyên truyền: "Đồng chí An Họa ở đây ? của Công hội, đến tìm cô tìm hiểu chút tình hình."

 

Người đến là một phụ nữ 30 tuổi, tóc ngắn, mặt chữ điền, gò má một mảng tàn nhang lớn, mặc đồng phục cán bộ, tinh thần phấn chấn.

 

An Họa lên: " chính là An Họa."

 

Người nọ dùng đôi mắt như radar quét qua An Họa.

 

An Họa cảm thấy thoải mái, nhíu mày hỏi: "Xin hỏi cô là ai? Có tình hình gì cần tìm hiểu ở ?"

 

" tên là Ngưu Thục Lệ, cán sự Công hội." Ngưu Thục Lệ hất cằm, "Tiện ngoài chuyện ?"

 

Cái tên Ngưu Thục Lệ chút quen tai. An Họa chị Mã, chị Mã chỉ chỉ Lưu Mãnh, dùng khẩu hình : "Vợ ." Lại chỉ chỉ lên , "Nhà Phó Giám đốc Ngưu."

 

An Họa tức khắc liền hiểu rõ, trong lòng tính toán, theo Ngưu Thục Lệ ngoài.

 

Hai ở hành lang bên cạnh. Ngưu Thục Lệ , nhưng sự khinh miệt trong mắt chút che giấu.

 

Khi thấy An Họa, trong sự kinh ngạc của cô xen lẫn sự ghen ghét thể bỏ qua, bởi vì ngờ mà chồng chán ghét như xinh đến thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-141-xam-chiem-tai-san-chung.html.]

 

ngay đó cô khinh thường. Trẻ trung xinh như gả cho một lão cán bộ đáng tuổi cha , đúng là bất chấp tất cả.

 

Cái câu "Lão cán bộ đáng tuổi cha" cũng là Ngưu Thục Lệ từ miệng Lưu Mãnh mà .

 

"Cán sự Ngưu, hiện tại thể chuyện chính ?"

 

Ngưu Thục Lệ hồi thần, biểu cảm biến đổi ngay sang vẻ nghiêm túc: "Có tố giác cô xâm chiếm tài sản chung, cô ?"

 

An Họa sửng sốt một chút: "Lời từ ? xâm chiếm tài sản chung khi nào?"

 

Ngưu Thục Lệ hừ lạnh một tiếng: "Cây đàn piano trong kho phía lễ đường, cô đang tự sử dụng đúng ? Đó là tài sản của xưởng, cô tự ý chiếm dụng, đây xâm chiếm tài sản chung thì là gì?"

 

An Họa thản nhiên : "Đàn piano gì cơ? hiểu cô đang gì. nhớ chỉ lúc Giám đốc xưởng bảo tập luyện tiết mục hợp xướng mới dùng qua đàn piano, thời gian còn từng tự ý chiếm dụng."

 

An Họa đúng là lén dùng đàn piano, nhưng Giám đốc xưởng giao chìa khóa kho cho cô bảo quản, chứng tỏ ông ngầm đồng ý việc .

 

Tuy nhiên Ngưu Thục Lệ lấy chuyện khó dễ, An Họa liền thể thừa nhận. Bởi vì nghiêm túc , cho dù Giám đốc xưởng cho phép thì cũng coi như là chiếm tiện nghi của nhà nước.

 

Chuyện dù nhỏ đến , chỉ cần nâng cao quan điểm thì đều khả năng biến thành chuyện lớn.

 

May mắn là từ khi phong trào vận động bắt đầu, An Họa trả chìa khóa, đàn piano cũng dùng tới nữa.

 

Còn chuyện , ai thể đưa bằng chứng? Có camera theo dõi ?

 

cứ sống c.h.ế.t nhận là .

 

Thấy An Họa thế mà một mực phủ nhận, Ngưu Thục Lệ tức giận hít sâu một .

 

vốn định tìm sai sót trong công việc của An Họa, đáng tiếc tìm , chỉ thể lấy chuyện đau ngứa khó dễ.

 

Mục đích của cô cũng gì An Họa, chỉ là gõ đầu cảnh cáo, để An Họa đừng chỗ dựa phía mà kiêu ngạo như thôi.

 

mục đích răn đe đạt , chính còn nghẹn một bụng tức.

 

"Cô, cô..." Ngưu Thục Lệ "cô" nửa ngày cũng nên lời.

 

"Cô còn việc gì ?" An Họa Ngưu Thục Lệ, nhấc chân định , "Không việc gì thì đây, đây là giờ việc, rảnh rỗi như cô."

 

Ngưu Thục Lệ bóng lưng An Họa, dùng sức giậm chân.

 

Lưu Mãnh thấy, nhíu mày hỏi: "Cô em chịu thiệt ?"

 

Ngưu Thục Lệ oán hận : "Còn là ỷ cái mặt gả cho một lão cán bộ , lên mặt cái gì chứ!"

 

Lưu Mãnh an ủi: "Bớt giận , chấp nhặt với loại phẩm đức bại hoại, giá trị quan vặn vẹo gì cho mệt. Em nghĩ thế , bề ngoài cô phong quang, nhưng ở nhà chừng hầu hạ lão cán bộ hèn mọn thế nào chứ."

 

Nghe , Ngưu Thục Lệ quả nhiên thấy thoải mái hơn chút.

 

thế, An Họa xinh thanh xuân thì chứ, buổi tối còn ngủ cùng một lão già lụ khụ? Không giống Ngưu Thục Lệ cô, tuy nhan sắc quá xinh nhưng ngay thẳng, gả cho một chồng là thanh niên tài tuấn, ngoài ai cũng ném tới ánh mắt hâm mộ!

 

 

Loading...