Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 143: Có con rồi thì sẽ khác

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:52:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Họa buột miệng thốt : "Không là Phương Phương tin vui đấy chứ?"

 

Cảnh Bưu gãi gãi đầu, Tiêu Phương Phương , lộ hàm răng trắng bóng. Tiêu Phương Phương cũng , trong ánh mắt liếc mắt đưa tình.

 

An Họa chép miệng hai tiếng: "Xem chị đoán sai... Chị bảo , hai đứa ban ngày ban mặt mà cứ liếc mắt đưa tình thế, chú ý ảnh hưởng chút ."

 

Cảnh Bưu hồn, hắc hắc ngây ngô hai tiếng: "Xin chị dâu, bọn em thực sự là quá vui mừng."

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Hắn Cảnh Bưu hơn ba mươi tuổi đầu, rốt cuộc cũng đứa con của chính !

 

Tiêu Phương Phương lườm Cảnh Bưu một cái, khoa tay múa chân với An Họa hai cái.

 

An Họa : "Được , chúng về nhà, báo cho Ba em tin ."

 

Tiêu Chính xong tự nhiên cũng cao hứng, liên tục mấy cái " lắm", bảo tối nay sẽ thư cho Tiêu Mãn Thương.

 

Khâu Thục Thận ôn tồn hỏi thăm chi tiết: "Được mấy tháng ?"

 

Cảnh Bưu đáp: "Ba tháng ạ."

 

"Ái chà, ba tháng mới phát hiện ?" Khâu Thục Thận kinh ngạc.

 

Tiêu Phương Phương đỏ mặt gật đầu.

 

Cái đó tới, cô cũng là vì thai, còn lo lắng mắc bệnh gì , liền cho Cảnh Bưu. Cảnh Bưu cũng hiểu, chỉ thể chọn cách đưa cô bệnh viện kiểm tra, kiểm tra liền thai.

 

Khâu Thục Thận kéo tay Tiêu Phương Phương: "Đứa nhỏ ngoan, cháu ăn gì cứ , dì cho cháu."

 

Tiêu Phương Phương lắc đầu, tỏ vẻ ăn gì cũng .

 

Cảnh Bưu : "Cô thật sự cái gì cũng ăn , hề nghén ngẩm nôn oẹ chút nào."

 

Khâu Thục Thận: "Vậy thì quá, Họa Họa hồi m.a.n.g t.h.a.i song sinh kén ăn lắm, cái gì cũng nuốt trôi."

 

Tiêu Chính sửa : "Cũng hẳn, đó cô chẳng thích ăn đồ thối ."

 

Khâu Thục Thận cũng nhớ , : " , lúc chúng còn đang nghĩ, rốt cuộc là m.a.n.g t.h.a.i đứa trẻ kỳ quái thế nào mà khẩu vị độc đáo như , kết quả sinh cặp song sinh con gái đáng yêu."

 

Song sinh đang Tiêu Chính mỗi tay ôm một đứa đầu gối, hình như hiểu là đang về , ê ê a a kêu lên. Một đứa thì nghịch cúc áo quân phục của cha, một đứa thì chổng m.ô.n.g vươn tay nhỏ, gì.

 

Đông Đông vội : "Cha cúi đầu xuống , em Tiểu Bánh Trôi hôn cha đấy."

 

"Ồ, thế ?" Tiêu Chính lập tức vui vẻ, đó hỉ khí dương dương cúi đầu, ghé mặt sát con gái.

 

Ai ngờ Viên Viên tóm lấy cằm cha ruột, bàn tay nhỏ múp míp mềm mại phá lệ lực, véo đến mức móng tay lún cả thịt.

 

Tiêu Chính đau đến hít hà một tiếng: "Con bé , mưu sát cha ruột ." Miệng thì nhưng Tiêu Chính cũng đẩy con gái , mà cứ để mặc nó véo.

 

Kết quả ngược là Viên Viên bĩu môi, òa lên.

 

Tất cả bắt đầu căng thẳng.

 

Chuyện ? Không đang véo cha nó cao hứng , tự nhiên ?

 

Mấu chốt là, em gái , chị gái cũng theo. Hai đứa như đang thi đua, tiếng suýt nữa lật tung nóc nhà.

 

An Họa và Khâu Thục Thận vội vàng mỗi ôm một đứa dỗ dành.

 

Đông Đông cũng cuống quýt thôi: "Cho con xem em với, cho con xem em với..."

 

An Họa hạ thấp xuống cho bé xem.

 

Đông Đông quan sát một hồi, đột nhiên dùng ánh mắt khiển trách về phía Tiêu Chính: "Cha, đều tại cha, cha em ."

 

Tiêu Chính vô tội: "Liên quan gì đến cha? Cha ."

 

Đông Đông giơ tay Viên Viên lên: "Cha xem, tay em đỏ hết , là râu cằm lởm chởm của cha đ.â.m đỏ đấy. Em đau nên mới ."

 

Tiêu Chính: "... Tay nhỏ đen sì thế , cũng uổng cho con là đỏ."

 

An Họa trừng mắt Tiêu Chính: "Đen thì trách ai? Còn trách !"

 

Cô thì ngại màu da con gái, nhưng cha thì thể như .

 

Tiêu Chính chột sờ sờ mũi.

 

Song sinh vẫn đang , hai cũng thời gian cãi , An Họa tiếp tục dỗ dành con.

 

Cảnh Bưu và Tiêu Phương Phương cảnh , liếc , cong môi .

 

Thật náo nhiệt.

 

Chờ con bọn họ sinh , trong nhà chắc cũng sẽ náo nhiệt như .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-143-co-con-roi-thi-se-khac.html.]

Tiêu Phương Phương , trong nhà chỉ một Cảnh Bưu chuyện, chung quy vẫn cảm giác thiếu chút gì đó.

 

con thì sẽ khác.

 

Tiêu Phương Phương còn như khi, cứ đến giờ là chui bếp, Khâu Thục Thận và An Họa song song ấn .

 

An Họa : "Em bây giờ là quý giá lắm, lụng vất vả."

 

Khâu Thục Thận cũng : "Cháu cứ nghỉ ngơi cho khỏe là ."

 

Tiêu Phương Phương quen rảnh rỗi, cuối cùng vẫn bếp lò nhóm lửa.

 

Lúc , Tiêu Tiểu Thúy từ bên ngoài trở về, đầy mặt xuân sắc, chắc là mới hẹn hò với Cao Triết xong.

 

Cô ả thấy Tiêu Phương Phương, ánh mắt tức khắc chút quái dị.

 

Rất lâu về Tiêu Tiểu Thúy mới , hóa Tiêu Phương Phương gả cho một điếc.

 

Cô ả bảo mà, Tiêu Phương Phương một đứa câm, thể tìm thành phố điều kiện như .

 

Cảnh Bưu khuyết tật, thế mới bình thường!

 

"Thím, để cháu thái rau cho." Tiêu Tiểu Thúy đoạt lấy con d.a.o phay trong tay An Họa, lưu loát thái rau.

 

An Họa mặc kệ cô ả, thuận miệng hỏi hôm nay gì.

 

"Cháu với Cao Triết chụp ảnh." Tiêu Tiểu Thúy vẻ mặt hạnh phúc, "Anh để ảnh cháu trong túi áo ngực."

 

An Họa: "... Không tồi, thâm tình với cháu."

 

Tiêu Tiểu Thúy đắc ý : "Đó là cái chắc!" Cô ả đầu Tiêu Phương Phương, chủ động giới thiệu tình hình của Cao Triết với Tiêu Phương Phương, ý tứ khoe khoang lộ rõ ngoài.

 

Tiêu Phương Phương chỉ , biểu cảm hề đổi chút nào.

 

Tiêu Tiểu Thúy chút thất bại, bà cô câm hâm mộ cô ả chút nào thế? Đối tượng cô ả tìm mạnh hơn Cảnh Bưu nhiều như cơ mà!

 

Tiêu Tiểu Thúy buồn bực một lát, đột nhiên nhớ tới một chuyện, liếc mắt An Họa, : "Thím, Cao Triết cha tới đây, đến lúc đó hai bên gia trưởng gặp mặt nọ..."

 

Cha cô ả sẽ tới đây , việc nhà nông nhiều như , bỏ , chỉ thể nhờ chú Ba thím Ba mặt.

 

An Họa : "Việc cháu với chú Ba cháu ."

 

Mọi việc của Tiêu Tiểu Thúy, An Họa đều đẩy cho Tiêu Chính, để Tiêu Chính giải quyết.

 

Quả nhiên khi ăn cơm xong, Tiêu Tiểu Thúy tìm Tiêu Chính chuyện.

 

Tiêu Chính trực tiếp : "Mấy ngày nữa chú xuống cơ sở, thời gian? Chờ họ tới, cứ tìm một tiệm cơm quốc doanh, để dượng cháu bồi tiếp ăn bữa cơm là ."

 

"Cô, dượng?" Tiêu Tiểu Thúy chút há hốc mồm, là chỉ Cảnh Bưu?

 

Tiêu Chính trừng mắt: "Sao? Dượng là trưởng bối chính thức, bọn họ bắt bẻ . Cháu nếu thì gọi cha cháu tới."

 

Tiêu Tiểu Thúy nghẹn đến mức nên lời.

 

Cao Triết chuyện càng thêm nóng nảy.

 

Cái gọi là chuyện gì? Cha tới, gia trưởng nhà gái đến mặt cũng thấy, còn thể thống gì nữa?!

 

Cao Triết sầm mặt, Tiêu Tiểu Thúy cũng nổi giận.

 

Chiều mấy ngày, thật đúng là coi là địa chủ lão gia chắc?

 

"Sao? Không vui ?"

 

"Anh thể vui nổi ? Chú của em cũng quá coi em gì, em kết hôn mà ông chẳng quan tâm gì cả."

 

Tiêu Tiểu Thúy chú Ba thích , nhưng cô ả thể thích ông chú .

 

Cô ả rõ ràng, cuộc hôn nhân , cũng như hôn nhân hạnh phúc , đều buộc chặt ông chú .

 

Cho dù chú Ba cái gì cũng cho cô ả, cô ả cũng thể cáo mượn oai hùm.

 

Cho nên, Tiêu Tiểu Thúy cũng sẽ thừa nhận mặt Cao Triết là chú Ba thích .

 

Tiêu Tiểu Thúy : "Cao Triết, nghĩ xem vì chú Ba mặc kệ chúng ? Em là cháu gái ruột của chú , chú còn thể ý kiến với em ?"

 

Cao Triết ngẩn một chút: "Ý em là, chú Ba ý kiến với ?"

 

"Chứ còn nữa?"

 

Cao Triết ngơ ngác chớp chớp mắt, nghĩ mãi chú Ba thích , với chú Ba mới gặp một mà.

 

Tiêu Tiểu Thúy lạnh một tiếng: "Anh tự kiểm điểm cho kỹ !"

 

Nói xong, cô ả xoay bỏ , để Cao Triết một tại chỗ, kiểm điểm đến toát mồ hôi hột.

Loading...