Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 151: Đăng ký học tiểu học

Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:26:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Họa thấy, vội vàng chạy ngăn cản.

 

Chu Mai Hoa xua tay tỏ ý : "Cái vốn là mang sang cho nhà em ăn mà."

 

An Họa vẫn nhẹ nhàng vỗ vỗ bên miệng con gái: "Con mèo ham ăn , đồ trong tay khác tùy tiện cắn."

 

Viên Viên "a a" hai tiếng, hung dữ, như là đang kháng nghị.

 

An Họa nhéo nhéo khuôn mặt phúng phính của con gái: "Con còn hung hăng nữa..."

 

"Phụt phụt." Viên Viên phun nước bọt về phía .

 

An Họa tức quá hóa .

 

"Ma." Viên Viên bỗng nhiên dứt khoát lưu loát gọi một tiếng.

 

An Họa tức khắc quên hết thứ, mắt sáng rực con gái út: "Con gọi cái gì? Gọi một câu nữa xem."

 

"Ma!"

 

Chu Mai Hoa cũng hưng phấn : "Ái chà, Tiểu Bánh Trôi nhà gọi ."

 

Đông Đông càng nhảy cẫng lên: "Gọi , gọi ."

 

"Ma ma ma ma ma." Có lẽ cảm nhận lớn vui vẻ, cô bé Viên Viên hào phóng tặng thêm một chuỗi dài.

 

An Họa mừng rỡ hôn chùn chụt má con gái, sang cô chị: "Tiểu Đoàn Tử, gọi một tiếng xem nào."

 

Đoàn Đoàn mút ngón tay, vắt chéo chân nhỏ, liếc một cái đầu .

 

An Họa dỗ dành bé: "Ngoan nào, gọi một tiếng ."

 

Đoàn Đoàn bỗng nhiên bất động, đôi mắt lẳng lặng một điểm nào đó, như đang chuyên chú việc gì. Một lát , trong khí lan tỏa một mùi thum thủm, biểu cảm của Đoàn Đoàn cũng theo đó từ ngưng trọng biến thành nhẹ nhõm.

 

Đông Đông trần thuật: "Tiểu Đoàn T.ử ị đùn ."

 

An Họa: "... Mẹ ngửi thấy ."

 

Chu Mai Hoa để gà bếp nhà An Họa, An Họa tự tã cho Đoàn Đoàn, bảo Đông Đông lấy mấy cây lạp xưởng Khâu Thục Thận hồi mùa đông đưa cho Chu Mai Hoa, coi như quà đáp lễ gà .

 

Chu Mai Hoa từ chối vài , Đông Đông khuyên nhủ: "Bác cả cứ nhận lấy ạ, nếm thử tay nghề của bà ngoại cháu, nếu ngon thì khen bà một câu, bà cháu chắc chắn sẽ vui lắm."

 

Chu Mai Hoa chép miệng cảm thán: "Thằng bé khéo mồm thật, cứ như ông cụ non ..." Lại hỏi An Họa: "Chị nhớ em sớm đưa Đông Đông học, mãi vẫn đưa ?"

 

An Họa đặt Đoàn Đoàn vệ sinh sạch sẽ xe nôi, : "Là định nhập học từ năm ngoái, nhưng năm ngoái chẳng loạn , tiểu học đều nghỉ học cả, thà để nó ở nhà còn hơn. Giờ cứ cách mấy ngày nó sang chỗ ông ngoại, ông ngoại dạy nó chữ sách."

 

Chu Mai Hoa: "Trong nhà văn hóa đúng là khác hẳn... Mấy đứa nhà chị, trường học thì sướng rơn, ngày nào cũng chạy rông nghịch ngợm... Haizz, chị cũng chẳng bản lĩnh dạy chúng nó học."

 

An Họa nghĩ nghĩ, : "Trường học sẽ nghỉ mãi , xưởng chúng đều dần dần khôi phục sản xuất ."

 

An Họa sai, chờ nghỉ hè qua , khi học kỳ mới bắt đầu, trường học liền kêu gọi nhập học học .

 

Tuy nhiên vẫn tranh chấp, ủng hộ học , cũng ủng hộ nghỉ học. Còn vì thế mà chia thành phe phái chính thức, một phe "Phục khóa", một phe "Đình khóa", bắt đầu đấu đá.

 

Trong trường tiểu học rốt cuộc học sinh còn nhỏ tuổi, ầm ĩ quá mức, học học . Vì thế, An Họa đưa Đông Đông đăng ký lớp một.

 

Hôm nay là ngày đăng ký nhập học cho con trai, song sinh bỗng nhiên tiêu chảy, An Họa cùng Khâu Thục Thận đưa con phòng y tế, nên bảo Tiêu Chính đưa con trai trường học.

 

Tiêu Chính tuy bận rộn, nhưng một hai tiếng đồng hồ vẫn thể rút .

 

Hắn mặc một bộ quân phục màu xanh lục, cưỡi chiếc xe đạp "Bồ Câu Trắng" của An Họa, xách con trai đặt lên thanh ngang xe.

 

Đông Đông động tác thô lỗ của cha cho đau, giãy giụa một chút: "Cha nhẹ tay chút ."

 

Tiêu Chính nhẹ tay hơn, nhưng vẫn quát: "Nói năng cho t.ử tế, đàn ông con trai mà ỏn ẻn ẻo lả thì còn thể thống gì!"

 

Đông Đông bĩu môi, lên tiếng.

 

Cậu bé cha đưa , một cũng thể đến trường.

 

Tiêu Chính chút nào phát hiện con trai ghét bỏ , chân dài đạp mạnh, chiếc xe lao vút .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-151-dang-ky-hoc-tieu-hoc.html.]

 

Ngày thường Tiêu Chính ít thời gian ở riêng với Đông Đông, giờ phút khỏi mượn cơ hội bồi dưỡng tình cảm với con trai.

 

Vì thế : "Con trai, trải nghiệm cảm giác bay ? Cha thể đạp nhanh hơn đấy."

 

Đông Đông liên tục lắc đầu: "Không , đáng sợ lắm."

 

Tiêu Chính: "... Gan bé như , còn là đàn ông ?"

 

Đông Đông: "Logic của cha đúng, gan to bé và đàn ông chẳng liên hệ tất yếu nào cả. Không tất cả đàn ông đều gan to, cũng tất cả gan to đều là đàn ông, phụ nữ cũng gan to, đàn ông cũng nhát gan."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Tiêu Chính một tràng lý lẽ cho ong cả đầu, hừ một tiếng : "Chỉ cái mồm mép, cũng con giống ai, cha với con đều là thành thật cả."

 

Đông Đông: "Cha thành thật, cha là thất học, chuyện."

 

"Ai bảo với con ông đây là thất học?" Tiêu Chính tức giận, "Ông đây bây giờ mỗi ngày đều sách, mắt sắp lòa đến nơi ... Hôm nào ông đây cũng kiếm cái kính mắt đeo mới !"

 

Nói đến đây, Tiêu Chính thực sự tưởng tượng bộ dáng đeo kính.

 

Hì hì, chắc chắn trông giống hệt văn hóa.

 

Tiêu Chính vẫn còn ghi hận chuyện con trai bảo thất học, cố ý trêu chọc một chút, vì thế lập tức tăng tốc, cảnh vật hai bên lùi vùn vụt, Đông Đông sợ hét toáng lên.

 

Tiêu Chính ha ha: "Thằng nhóc thúi, phục cha con ?"

 

Đông Đông cạn lời, cảm thấy cha thật ấu trĩ.

 

Từ xe đạp bước xuống, Đông Đông trừng mắt cha một cái, hai má phồng lên tức giận, nét giống bộ dáng khi An Họa giận dỗi.

 

Tiêu Chính lập tức mềm lòng, hạ giọng: "Được , trêu con nữa."

 

trong lòng vẫn thầm oán thầm, con trai ba tuổi thể theo cưỡi ngựa, giờ cái xe đạp dọa sợ, đúng là càng sống càng thụt lùi so với hồi bé, phế phế .

 

Hôm nay là ngày đăng ký, trong trường đông . Khi Tiêu Chính còn đang ngó xem nên đăng ký thì Đông Đông cất bước về phía , còn quên bảo cha đuổi theo.

 

Đi vòng vèo mấy lượt, Đông Đông liền dẫn cha tới chỗ đăng ký.

 

Tiêu Chính sờ sờ mũi, con trai tuy gan lớn nhưng đầu óc vẫn dùng , giống ... giống vợ .

 

"Đây là phiếu đăng ký, điền thông tin cơ bản ." Giáo viên đưa cho Tiêu Chính một tờ giấy và một cây bút.

 

Tiêu Chính nhận lấy, lướt qua một chút, liền định đặt bút .

 

ngay đó liền dừng .

 

Hắn do dự vài giây, đưa phiếu đăng ký cho con trai: "Con chẳng nhiều chữ , phiếu đăng ký tự con điền , coi như là bài kiểm tra cho con."

 

Đông Đông cũng thấy gì lạ, tự điền thì tự điền.

 

Người nhỏ xíu nắn nót từng nét bút thật nghiêm túc.

 

Tiêu Chính liếc mắt trộm sang, thấy chữ điền trong cột tên , c.ắ.n răng chép miệng một tiếng.

 

Hóa như !

 

thế, Tiêu Chính tắc tịt ngay ở mục đầu tiên là điền tên trong phiếu đăng ký.

 

Tên khai sinh của Đông Đông là do An Bá Hòe đặt.

 

Người văn hóa mà, đặt tên cũng coi trọng sự ho và ý nghĩa.

 

Tên khai sinh của Đông Đông là Tiêu Nãi (nãi thanh 4).

 

Tiêu Chính hồi chuyên môn luyện chữ "Nãi" lạ hoắc , nhưng lâu dùng đến quên mất.

 

Làm cha mà ngay cả tên con trai cũng , quá mất mặt.

 

Tiêu Chính thần sắc ngưng trọng, thầm hạ quyết tâm.

 

Không , tên của song sinh nhất định gọi là Kiến Đảng và Kiến Quân, dễ dễ nhớ dễ !

 

 

Loading...