Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 166: Tương kế tựu kế
Cập nhật lúc: 2025-12-16 13:27:04
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Bá Hòe quá cẩn thận, nhưng từ khi phong trào vận động nổ , chứng kiến một t.h.ả.m án, con gái thường xuyên nhắc nhở, ông coi như rụt trong vỏ ốc, duy trì sự cảnh giác tương đối với thế giới bên ngoài.
Tuy nhiên, chuyện lão Phạm đề cập thực sự chọc trúng tim đen của ông.
Sách cổ bản đơn lẻ! Tranh chữ danh gia! Nếu thật sự lục soát tịch thu hỏng thì sẽ là tổn thất lớn nhường nào! An Bá Hòe chỉ nghĩ thôi thấy đau lòng như rỉ máu.
Năm đó ông bất chấp sự phản đối của gia đình, bán hết gia sản khắp trong và ngoài nước sưu tầm mua đồ cổ, chính là dựa một bầu nhiệt huyết, đành lòng những báu vật văn hóa đó hủy hoại bởi chiến tranh hoặc lưu lạc nước ngoài.
Hiện giờ tấm lòng của An Bá Hòe vẫn đổi, thấy điển tịch bản đơn lẻ liền lập tức ném hết thứ đầu. mà, ông hiện tại dưỡng thành thói quen chuyện gì cũng bàn bạc với con gái, cho nên cho dù An Họa hôm nay tới, ông cũng sẽ tìm thời gian qua chuyện với An Họa.
An Họa thì đoán đại khái sự tình.
Bây giờ là thời kỳ nào chứ, nắm một chút thóp là thể nâng cao quan điểm, đ.á.n.h đổ một hoặc cả một gia đình.
Liên hệ với những thông tin thu thập trong thời gian qua, An Họa dám khẳng định, chuyện lão Phạm đưa cháu gái họ đến chỗ An Họa giúp việc đó là do Ngưu Đức Quý sai khiến.
May mắn lúc đó cô từ chối.
Ngưu Đức Quý một kế thành sinh kế khác, đào hố cho An Bá Hòe nhảy .
Phải là cái hố thật sự "đo ni đóng giày" cho An Bá Hòe.
—— Nếu bọn họ luôn cho theo dõi Ngưu Đức Quý, nắm rõ hành động của , An Họa lẽ cũng sẽ cảm thấy đây là cái bẫy, càng thể nghĩ tới Ngưu Đức Quý.
"Sao thế con gái?" An Bá Hòe chút lo lắng, "Có chỗ nào ?"
"Đương nhiên là vấn đề!" An Họa kể đầu đuôi sự việc cho An Bá Hòe .
Mồ hôi lạnh của An Bá Hòe túa như tắm: "Cái lão Phạm , uổng công cha thật lòng kết giao với ông , ông thế mà hãm hại cha!"
An Bá Hòe lải nhải kể chuyện giữa ông và lão Phạm, ông đến huyện Vân kết bạn với lão Phạm, hai chuyện hợp, lão Phạm coi là tri kỷ duy nhất ông quen ở huyện Vân .
"Lão Phạm ngay từ đầu lẽ thật lòng kết giao với cha... Chính vì thế, Ngưu Đức Quý thể mới nghĩ đến việc lợi dụng ông để đào hố cho chúng ."
An Bá Hòe tức đến mức râu cũng vểnh lên: "Cha tuyệt giao với ông ! Tuyệt giao!"
"Đừng vội cha ơi," An Họa , "Những cuốn sách cổ bản đơn lẻ lão Phạm cho cha xem hẳn là đồ thật chứ ạ?"
An Bá Hòe khẳng định: "Đương nhiên là thật, chút nhãn lực cha vẫn ."
An Họa cũng cảm thấy, Ngưu Đức Quý nếu thả mồi câu cá, chắc chắn sẽ thả mồi giả.
Vậy thì cô thể tương kế tựu kế, nuốt trọn con mồi .
An Họa ghé sát tai An Bá Hòe thì thầm một hồi.
Mắt An Bá Hòe đầu tiên là sáng lên, tiếp theo chút do dự: "Có mạo hiểm quá ? Cha tuy tiếc mấy món đồ đó, nhưng so với vật c.h.ế.t thì tính mạng cả nhà chúng vẫn quan trọng hơn."
An Họa: "Cha, chỉ cần cha theo lời con, con đảm bảo chúng thể ăn trọn con mồi của , còn thể rút lui, để giã tràng xe cát biển Đông."
An Bá Hòe vẻ mặt định liệu của con gái, hỏi: "Đây là ý của con rể?"
Suy nghĩ của An Bá Hòe cũng bình thường. Theo ông thấy, con gái tuy chủ kiến hơn nhiều, nhưng rốt cuộc quan hệ xã hội, cũng quyền lực, lưng nhất định con rể giúp đỡ.
An Bá Hòe vẫn tin tưởng năng lực của con rể, ví dụ như chuyện giấu đồ cổ , nếu con rể, ông sẽ yên tâm giao hết đồ cổ cho con gái.
An Họa hiểu suy nghĩ của An Bá Hòe, khẳng định gật đầu: "Không sai, là ý của ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-166-tuong-ke-tuu-ke.html.]
Lúc An Bá Hòe mới yên tâm: "Được, cứ theo lời con."
Ngưu Đức Quý mừng rỡ như điên: "Ông thật chứ? Lão già họ An đồng ý thật ?"
Lão Phạm khổ trong lòng, gật đầu : "Thiên chân vạn xác."
Ngưu Đức Quý hài lòng vỗ vỗ vai lão Phạm: "Tốt, nhiệm vụ ông thành tồi."
Lão Phạm liếc sắc mặt Ngưu Đức Quý, xoa xoa tay hỏi: "Vậy con trai và con dâu ..."
Ngưu Đức Quý ha hả: "Yên tâm, sự thành , Phạm Lăng chẳng những thể về Ban Tổ chức công tác, còn thể thăng chức Trưởng ban, con dâu ông cũng thể xưởng việc."
"Đa tạ Giám đốc Ngưu, đa tạ..." Lão Phạm liên tục cảm tạ, nhưng vẻ mặt cũng chẳng thấy vui mừng bao nhiêu.
Ngưu Đức Quý trầm ngâm một lát, gọi Lý Quốc Siêu đang gác ở bên ngoài .
Lý Quốc Siêu gọi một tiếng lãnh đạo, chào hỏi lão Phạm: "Chú Phạm."
Lão Phạm lắp bắp đáp .
Ngưu Đức Quý : "Quốc Siêu , xem, sẽ gì Phạm Lăng mà, lão Phạm còn ý kiến gì, cũng đừng canh cánh trong lòng nữa."
Lão Phạm sợ hãi: "Không dám, ý kiến, ý kiến..."
Ông dám ý kiến ? Công việc của con trai con dâu đều trong tay Ngưu Đức Quý cả.
Lý Quốc Siêu vẫn kính cẩn theo như khi: "Lúc là lỗ mãng, lãnh đạo ngài đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với ."
Ngưu Đức Quý vô cùng vui vẻ: "Thế chứ lị, là của , nhà họ Phạm là họ hàng của , thể thực sự tay với họ hàng ?"
Lý Quốc Siêu cúi đầu khom lưng " ", nhưng trong ánh mắt rũ xuống lóe lên một tia âm ngoan. Chờ cơ hội, cơ hội...
Ngưu Đức Quý thông qua việc chèn ép Phạm Lăng để ép lão Phạm việc cho , Lý Quốc Siêu tán đồng.
Hắn và nhà họ Phạm quan hệ họ hàng gần, nhưng và Phạm Lăng lớn lên cùng từ nhỏ, là bạn nối khố. Hắn hy vọng nhà họ Phạm thật thà cuốn những chuyện dơ bẩn , liền đến mặt Ngưu Đức Quý cầu tình.
Ai ngờ Ngưu Đức Quý hai lời thưởng cho một cái tát tai.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Lý Quốc Siêu tát đến ngây ngốc.
Hắn nhận rõ bộ mặt thật bạc tình bạc nghĩa của Ngưu Đức Quý, nhưng nghĩ tới Ngưu Đức Quý đối xử với như với một con chó, đ.á.n.h là đánh.
"Quốc Siêu , lão Phạm An Bá Hòe bên đồng ý tiếp nhận tranh chữ và sách đó. Chúng cứ theo kế hoạch ban đầu, vẫn do dẫn đội lục soát tịch thu."
Lý Quốc Siêu do dự: "Ngộ nhỡ giống vụ bắt gian tay trắng trở về, ngược rước họa ..."
Ngưu Đức Quý chắc chắn: "Kế hoạch của chúng thiên y vô phùng... Lùi một bước mà , cho dù thật sự lục soát gì, chúng cũng trực tiếp đối đầu với Tiêu Chính. Cha vợ chẳng qua chỉ là một tên 'lão cửu thối' (tầng lớp trí thức coi thường), Tiêu Chính lý do gì vì một tên 'lão cửu thối' mà gây phiền phức cho chúng ."
Lời thì ho, kỳ thực Ngưu Đức Quý tính toán tinh vi.
Vụ nếu thành công, thể hắt một gáo nước bẩn lên Tiêu Chính, như thể lập công mặt nhân vật lớn lưng.
Nếu thành, đắc tội Tiêu Chính, thì vẫn là đẩy khác gánh tội thôi.
Cho nên mới tự mặt, mà sai sử Lý Quốc Siêu xung phong.