Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 170: Cô vui khi thấy nữ chính tìm được hạnh phúc của riêng mình
Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:16:49
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị Mã hóng hớt chuyện Lưu Mãnh và Ngưu Thục Lệ với An Họa.
"Lưu Mãnh ly hôn, Ngưu Thục Lệ đương nhiên chịu . Em đoán xem cuối cùng thế nào?"
An Họa phối hợp hỏi: "Thế nào ạ?"
Chị Mã bĩu môi: "Tên Lưu Mãnh cũng đủ tàn nhẫn, thế mà tìm đến xưởng, tố giác Ngưu Thục Lệ tham ô công quỹ, ép bằng vụ ly hôn thành công. Dù cũng từng là đầu ấp tay gối, thế mà đến mức , haizz..."
Tuy nhiên Lưu Mãnh cũng chẳng yên, Ngưu Thục Lệ đưa bằng chứng, tiền tham ô đều tiêu hết cho Lưu Mãnh. Xưởng bắt Lưu Mãnh trả công quỹ, điều Lưu Mãnh khỏi xưởng, tống cổ quét nhà vệ sinh.
Đối với An Họa mà , văn phòng thiếu một kẻ như Lưu Mãnh lúc nào cũng chằm chằm soi mói, lưng cô, mắt và tai đều thanh tịnh hơn hẳn.
Chuyện bát quái của Lưu Mãnh nhanh một tin hỷ khác che lấp.
Hôm nay, Phàn Tiểu Khoa bước văn phòng với vẻ mặt hỉ khí dương dương, tuyên bố: "Các đồng chí, Phàn Tiểu Khoa sắp cáo biệt cuộc sống độc , sắp kết hôn !"
An Họa ngạc nhiên : "Cậu yêu từ bao giờ thế?"
Chị Mã cũng : "Thằng nhóc giấu kỹ thật đấy, chị cũng ."
Chị Mã nổi tiếng là " tuốt", thế mà cũng phát hiện Phàn Tiểu Khoa bên cạnh đối tượng yêu đương, khỏi bắt đầu tự kiểm điểm xem công tác hóng hớt của chỗ nào tới nơi tới chốn.
Phàn Tiểu Khoa hì hì: "Em đây gọi là lặng lẽ chuyện lớn."
Chị Mã hỏi: "Đối tượng của là ai thế? Người trong xưởng ?"
Phàn Tiểu Khoa gật đầu : " , ở phân xưởng, cô ưu tú lắm, từng đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua, còn nhận cờ Ba Tám (danh hiệu cho phụ nữ xuất sắc) nữa đấy."
Phàn Tiểu Khoa là nhân viên hành chính văn phòng, cha cũng đều là cán bộ huyện ủy, xét về điều kiện chắc chắn hơn nữ công nhân phân xưởng. bộ dạng tự hào về đối tượng của , chắc hẳn là thích đối phương.
Trong lòng An Họa khẽ động. Nữ công nhân đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua và cờ Ba Tám hiếm càng hiếm, cô chỉ một vị, chính là nguyên nữ chủ Phùng Kỳ.
"Đối tượng của là Phùng Kỳ?"
Phàn Tiểu Khoa mắt sáng lấp lánh An Họa, gật đầu lia lịa: "Chị cô ? Cô ưu tú đúng !"
An Họa : " , ưu tú, phúc lắm đấy."
Nữ chính khí vận của nữ chính, Phàn Tiểu Khoa kết hôn với nữ chính xong liền thành nam chính, đời chắc chắn thuận buồm xuôi gió, chẳng là phúc lớn .
Chị Mã: "Phùng Kỳ thì thật, nhưng cô từng ly hôn, cha đồng ý ?"
Phàn Tiểu Khoa: "Ban đầu cũng chút ý kiến, nhưng tiếp xúc lâu ngày, cha em càng ngày càng hài lòng về cô , cảm thấy cô chủ kiến, nghị lực. Còn em thì lớn lên trong hũ mật, trải qua mưa gió gì, hai đứa bọn em khéo bù trừ cho ."
Chị Mã : "Vậy cha cũng khá khai sáng và lý trí đấy, tồi tồi."
Phàn Tiểu Khoa mời chị Mã và An Họa: "Chị Mã, chị An, em kết hôn hai chị nhất định tới nhé."
An Họa và chị Mã , đồng thanh : "Nhất định tới."
Đối với An Họa, Phàn Tiểu Khoa là đồng nghiệp quan hệ khá , mời dự đám cưới, cô chắc chắn sẽ từ chối.
Tại hôn lễ, An Họa mới thực sự nhận Phùng Kỳ theo đúng nghĩa.
Phùng Kỳ so với lúc mới trọng sinh đổi nhiều về ngoại hình. Khi đó cô là cô gái nông thôn đen nhẻm gầy gò, tuy ngũ quan đoan chính nhưng chẳng liên quan gì đến hai chữ mỹ nữ. Hiện giờ thể dùng từ da trắng mặt xinh để hình dung.
Ngay cả chị Mã cũng kinh ngạc, tắc lưỡi cảm thán: "Tiểu Phàn đúng là nhặt bảo bối..."
"Đây là chị Mã, đây là chị An, đều là các chị trong văn phòng của , ngày thường chiếu cố ." Phàn Tiểu Khoa dẫn cô dâu tới mời rượu, đặc biệt giới thiệu An Họa và chị Mã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-170-co-vui-khi-thay-nu-chinh-tim-duoc-hanh-phuc-cua-rieng-minh.html.]
Phùng Kỳ : "Chị An và chị Mã đều trẻ, gọi là đại tỷ chứ."
An Họa vốn dĩ trẻ, qua cũng chỉ như cô gái đôi mươi, quả thực giống đại tỷ.
chị Mã ngoài bốn mươi, là đại tỷ chính hiệu, Phùng Kỳ , mắt tít : "Đâu , Tiểu An trẻ thôi, chị là bà già ."
Phàn Tiểu Khoa ngượng ngùng gãi đầu: "Đại tỷ là cách gọi tôn trọng..."
Phùng Kỳ nâng chén rượu, kính chị Mã và An Họa một ly, vài câu khách sáo cùng Phàn Tiểu Khoa sang bàn khác.
Đi nửa đường, Phùng Kỳ đầu An Họa một cái, trong mắt chút khó hiểu.
Đây đầu tiên cô gặp An Họa. Ở trong xưởng, thỉnh thoảng họ cũng chạm mặt , rõ ràng là hai xa lạ từng quen , nhưng luôn thể ăn ý gật đầu mỉm chào .
Ánh Trăng Dẫn Lối
Hơn nữa, từ đầu tiên thấy An Họa, Phùng Kỳ một cảm giác lạ, giống như hai mối liên kết gì đó...
"Sao thế? Mệt ?" Phàn Tiểu Khoa cúi đầu quan tâm hỏi Phùng Kỳ.
"Không mệt."
Phùng Kỳ lắc đầu, quyết định nghĩ nhiều nữa. Dù cảm giác của cô đối với An Họa cũng gì , An Họa qua cũng nhân vật nguy hiểm.
Hôm nay kết hôn xong, cô sẽ bước một giai đoạn cuộc đời mới, cô chú tâm hơn cuộc sống của chính .
Dự xong đám cưới của Phàn Tiểu Khoa và Phùng Kỳ, lúc về đến khu gia đình, An Họa thuận miệng nhắc với Chu Mai Hoa một câu: "... Phùng Kỳ cũng coi như khổ tận cam lai ."
"Phùng Kỳ chính là Phùng Tiểu Thảo ? Người vợ quê Lưu Hải Phong bỏ rơi ?" Chu Mai Hoa thở dài, "Vậy thì đúng là khổ tận cam lai thật."
" ." An Họa gật đầu, cô đương nhiên vui khi thấy nguyên nữ chủ tìm hạnh phúc của riêng .
Chu Mai Hoa: "Chị vợ Tiểu Lý , Lưu Hải Phong hiện tại sống lắm ."
An Họa hỏi: "Vợ Tiểu Lý liên lạc với vợ Lưu Hải Phong là Triệu Tuyết Tĩnh ?"
Chu Mai Hoa giơ ngón tay cái với An Họa: "Thông minh! Hai họ quan hệ cũng tồi. Triệu Tuyết Tĩnh lúc theo Lưu Hải Phong về quê mà về nhà đẻ, bao lâu nhờ nhà đẻ mặt thủ tục ly hôn, nhanh chóng tìm mới.
Vì nhớ thương con cái, Triệu Tuyết Tĩnh cũng cắt đứt liên lạc với Lưu Hải Phong, thỉnh thoảng còn gửi chút đồ cho con.
Mới đầu thì vẫn , Lưu Hải Phong về quê kiếm chân văn thư ở đội sản xuất, cuộc sống cũng tạm qua ngày. đó thế nào, Lưu Hải Phong ngày nào cũng uống rượu say bí tỉ, chút vốn liếng chịu nổi uống chứ, nhanh nghèo đến mức gì ăn, bắt đầu quấy rầy Triệu Tuyết Tĩnh."
Nói đến đây, Chu Mai Hoa lắc đầu thở dài: "Chị đoán a, tên Lưu Hải Phong thể là do buồn bực trong lòng nên mới say rượu. Đang là cán bộ cấp đoàn trong quân đội, đột nhiên mất trắng, sự chênh lệch nhỏ... cũng là đáng đời, đáng đồng tình, chỉ thương mấy đứa trẻ..."
Nghe Chu Mai Hoa cảm thán một hồi, An Họa chuyển chủ đề: "Chúng lên kế hoạch , mấy hôm nữa ngoài chơi nhé, mang theo cả bọn trẻ."
Chu Mai Hoa : "Chị chẳng thường xuyên ngoài dạo , còn kế hoạch gì nữa?"
An Họa: "Ý em là xa một chút, ngày Quốc tế Lao động 1/5 nghỉ, mang theo bọn trẻ, gọi cả mấy ông chồng nữa, một chuyến du lịch gia đình."
Năm nay thời tiết thất thường, Thanh Minh qua, mấy hôm trời trở lạnh đột ngột, mưa dầm dề mãi dứt, khiến lòng bực bội.
đến 1/5 chắc thời tiết cũng ấm lên , An Họa liền nghĩ cùng ngoài dạo, phơi nắng.
Chu Mai Hoa xong tán đồng: "Được, lão Thạch nhà chị lười ngoài, lúc tìm cơ hội dắt lão dạo cho giãn gân cốt."
Cả nhà vui vẻ chơi, thôi thấy ấm áp.
Chu Mai Hoa quá mong chờ cảm giác !