Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 171: Ba ba, hư
Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:16:50
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyến du lịch theo thiết kế của An Họa là hai gia đình mang theo con cái tìm một nơi phong cảnh hữu tình để dã ngoại, phơi nắng, gần gũi với thiên nhiên.
Cô xong ý tưởng của , Tiêu Chính liền hứng thú: "Vợ , ý tưởng đấy. Xung quanh chúng tuy là đồng ruộng, nhưng cuộc sống của bọn trẻ chung quy vẫn là cuộc sống thành phố, đúng là cho chúng nó gần gũi thiên nhiên!"
An Họa : "Vậy chúng ? Anh chỗ nào thích hợp ? Em thấy cách thể quá gần cũng thể quá xa. Gần quá thì cảm giác mới mẻ, xa quá thì phiền phức."
Tiêu Chính vỗ ngực: "Mọi việc cứ giao cho , để lo."
An Họa vẫn yên tâm về năng lực việc của Tiêu Chính, bèn theo , cái gì cũng quản, chỉ chuẩn đồ ăn cho buổi dã ngoại tối hôm ngày .
Cơm trắng nấu chín trộn với thịt băm xào chín, trứng gà, đậu nành, đó nắm thành từng nắm cơm, xếp ngay ngắn hộp cơm.
Sợ cơm nắm đủ ăn, cũng là để đa dạng khẩu vị, Chu Mai Hoa hấp một nồi bánh bao và một nồi bánh tam giác nhân đường.
Đồ ăn kèm là món kho: bắp bò, đuôi bò, sách bò, thịt đầu heo, còn thêm chút đồ chay như mộc nhĩ, nấm hương, váng đậu.
Cuối cùng, mang thêm chút củ cải khô và dưa chuột muối chua, thức ăn thế là đủ .
Sáng sớm hôm , hai nhà bắt đầu rục rịch xuất phát.
Khâu Thục Thận , ở nhà. An Họa cũng ép bà, nghĩ bà ngày thường trông cháu mệt , khó khăn lắm bọn trẻ mới vắng, bà lúc ở nhà hưởng sự yên tĩnh.
Thải Yến thì cùng, bên nhà An Họa ba trẻ em ba lớn.
Bên nhà Chu Mai Hoa thì hai lớn, ba trẻ em.
An Họa cũng Tiêu Chính định đưa , bao xa, bèn hỏi: "Đi bộ ? Hay là lái xe? Lái xe thì chỉ thể cho bọn trẻ xe, lớn chúng vẫn đạp xe ?"
Tiêu Chính : "Không cần, bộ là , một giờ đường."
Sau khi xuyên , An Họa sinh hoạt điều độ, thể chất cũng lên, bộ một giờ đối với cô cũng tạm .
Đoàn Đoàn Viên Viên cũng tự , nhưng chân chúng ngắn quá, nếu đợi chúng bộ đến nơi thì chắc chắn chỉ mất một giờ, hơn nữa chúng vài bước là đòi bế ngay.
Chi bằng bế ngay từ đầu, An Họa bảo Tiêu Chính cõng một đứa bế một đứa.
"Thím, chú chịu ? Hay để cháu cõng một em." Vương Thải Yến chút lo lắng, chủ yếu là sợ Tiêu Chính ngã em bé.
Tiêu Chính vui : "Ông đây hành quân dã ngoại mười cây đeo ba lô 30 cân còn , hai đứa nó nặng bao nhiêu? Cũng chỉ tầm 30 cân thôi."
Vương Thải Yến rụt cổ , nữa.
An Họa : "Được , lợi hại, là ông bố lợi hại nhất đời."
Tiêu Chính , kẹp Đoàn Đoàn nách chạy : "Ba ba đưa con bay nào!"
Nói xong liền chạy vọt .
Thạch Tiểu Quân bóp giọng, hì hì nhại : "Anh lợi hại, là lợi hại nhất..."
An Họa: "..."
Chu Mai Hoa vỗ một cái m.ô.n.g con trai: "Ai dạy con cái thói cợt nhả thế hả, lễ phép !"
An Họa gượng: "Chị dâu, , Tiểu Quân tuổi đang là... ha ha... thời kỳ nghịch ngợm mà."
Chu Mai Hoa tiếp lời: "Em đừng giữ thể diện cho nó, nó đúng là ' ngại ch.ó ghét' đấy."
Thạch Vĩ Quang cũng quát con trai: "Không vô lễ với lớn!"
Thạch Tiểu Quân sợ ăn thắt lưng của cha, cúi đầu ngoan ngoãn .
An Họa coi như cũng nhắc nhở một chút, nhớ kỹ thể chuyện sến súa mặt ngoài.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Điều cô là, Thạch Vĩ Quang hâm mộ theo bóng lưng Tiêu Chính, đó thì thầm tai Chu Mai Hoa: "Bao giờ em mới thể dịu dàng chút, mấy lời dễ với ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-171-ba-ba-hu.html.]
Chu Mai Hoa trừng mắt: "Bà đây chỗ nào dịu dàng?"
Thạch Vĩ Quang ngượng ngùng, sờ sờ mũi, nữa.
Lúc , phía truyền đến tiếng .
An Họa vội vàng đuổi theo.
Đông Đông cũng sốt ruột rảo bước: "Em thế? Em thế?"
Tiêu Chính dừng , hoảng hốt với An Họa: "Anh cũng con bé , gì ."
"Anh gì? Anh gì con bé ?" Đông Đông thể tin nổi, đến chữ "" cuối cùng giọng cũng vỡ .
"..." Tiêu Chính tức khắc cảm thấy tội ác tày trời.
Người là Đoàn Đoàn. Chỉ thấy cô bé đáng thương hề hề vươn hai tay về phía , khuôn mặt nhỏ nhắn đầm đìa nước mắt: "Ba ba, hư..."
Bạn nhỏ Đoàn Đoàn của chúng , rốt cuộc lúc 21 tháng tuổi mở miệng câu đầu tiên.
Ba ba, hư.
An Họa dở dở , đón lấy con gái, vỗ về lưng bé trấn an: "Không , Đoàn Đoàn bay ? Không , chúng bay nữa."
Vẫn là , liền hiểu ý cô bé ngay.
Tiểu Đoàn Đoàn trừng mắt cha, cô bé "phì phì" mấy tiếng mà cha chẳng hiểu gì cả!
An Họa đủ sức bế Đoàn Đoàn mãi, liền đặt cô bé lên lưng Thải Yến.
Thải Yến việc nhà nông quen , cõng một Đoàn Đoàn chẳng nhằm nhò gì.
Đoàn Đoàn lên lưng Thải Yến, nước mắt lập tức ngừng rơi.
Tiêu Chính tiếc nuối chép miệng, khó khăn lắm mới cơ hội chơi đùa với con gái, con gái thích.
Cũng may còn một đứa nữa!
Lúc Tiêu Chính chạy, Viên Viên lưng khanh khách, lúc càng hét toáng lên: "Con bay! Con máy bay!"
"Được, ba ba cho con máy bay." Tiêu Chính vui vẻ ôm Viên Viên chạy , trong khí vang vọng tiếng vui sướng của hai cha con.
Thạch Tiểu Quân cha : "Cha, cha thương con ?"
Thạch Vĩ Quang theo bản năng đáp: "Con là con trai cha, đương nhiên cha thương con."
"Hì hì, con cũng máy bay."
"... Cút xéo." Thạch Tiểu Quân nặng hơn 70 cân, mà bay nổi!
Thạch Tiểu Giang với em trai: "Để đưa em bay nhé."
Nói xong liền xổm xuống, bảo em trai leo lên lưng, đó vèo một cái chạy vụt .
Đừng , Thạch Tiểu Giang chạy cũng nhanh.
An Họa với Chu Mai Hoa: "Tiểu Giang so với hồi mới đến cởi mở hơn nhiều , ở chung với Tiểu Quân và Tiểu San cũng tệ."
Chu Mai Hoa vui mừng gật đầu: " , tảng đá trong lòng chị coi như bỏ xuống một nửa. Năm nay nó nghiệp cấp ba , chị nó nghiệp xong tòng quân giống cả nó."
"Tòng quân là chuyện mà."
Nếu An Họa nhớ lầm, phong trào lên núi xuống làng quy mô lớn sắp tới , tòng quân thì về nông thôn.