Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 179: Ngoại tình?
Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:16:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời tiết nóng lên, cảm giác thèm ăn cũng giảm xuống.
An Họa ngay cả lúc cũng đang cân nhắc xem nên món gì mới lạ để giải nhiệt.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Xưởng thực phẩm một dây chuyền sản xuất kẹo, An Họa tiện tay lấy ít gelatin mang về nhà, định chút pudding giải nhiệt.
Khâu Thục Thận cũng thích ăn pudding, hồi trẻ mỗi ăn đồ Tây món tráng miệng bà nhất định gọi là pudding.
"Con á?" Khâu Thục Thận ngạc nhiên.
An Họa chút đắc ý : "Cũng là học lỏm của thôi ạ. Mẹ, hôm nay cứ chờ ăn sẵn ."
Khâu Thục Thận vui vẻ, tò mò như một đứa trẻ An Họa bận rộn .
Chờ đến khi thành phẩm lò, bà thốt lên kinh ngạc: "Giống hệt ở nhà hàng Tây."
Khâu Thục Thận giáo d.ụ.c theo kiểu phương Tây, cũng hứng thú với văn hóa phương Tây, nhưng An Bá Hòe thích đồ Tây nên bà thường xuyên ăn cùng ông, thành cũng thích món tráng miệng nhỏ .
lâu bà nhà hàng Tây.
Khâu Thục Thận hồi tưởng chuyện thú vị đầu tiên bà và An Bá Hòe ăn đồ Tây.
An Họa xong : "Mẹ, với cha con thời trẻ cũng lãng mạn ghê nhỉ."
Khâu Thục Thận mím môi , thở dài: "Đã mấy chục năm trôi qua , chớp mắt cái cháu trai cháu gái đều lớn thế ."
"Thế mà con thích ăn pudding đấy..." An Họa , "Sau con sẽ thường xuyên cho ăn."
Khâu Thục Thận xua tay: "Bất kể là cái gì, ngon cũng thể ăn nhiều, thể tham ăn."
"Ăn chút pudding gọi là tham ăn ?"
An Họa chia pudding các đĩa nhỏ, gọi mấy đứa nhà họ Thạch và Thẩm Ái Quốc, Thẩm Ái Gia hàng xóm sang, cho bọn trẻ xếp hàng cùng Khâu Thục Thận, mỗi một phần mặt.
Khâu Thục Thận còn ngại ngùng, An Họa ấn xuống: "Người đều già hóa trẻ con, già với trẻ con chẳng khác là mấy."
Khâu Thục Thận giả vờ giận dỗi: "Trong mắt con, thành bà già lẩm cẩm hả?"
An Họa dỗ dành: "Không già già, trong lòng con mãi mãi trẻ trung, mãi mãi đoan trang tú lệ. Có các con?"
Bọn trẻ nhao nhao đồng thanh hùa theo.
Khâu Thục Thận chọc thành tiếng, ánh mắt lấp lánh niềm vui.
Lúc bà thực sự cảm nhận thế nào là con cháu quây quần, vui vầy tuổi già.
Lớp pudding vàng óng phủ một lớp caramel đậm đà, thôi ứa nước miếng.
Bọn trẻ từng thấy món bao giờ, còn dám ăn.
"Đây là thạch sữa, dùng thìa nhỏ xúc ăn ."
Cái tên pudding quá tây, An Họa gọi thẳng là thạch sữa.
Thạch Tiểu Quân là đầu tiên phản ứng, giơ hai ngón tay cái lên với An Họa: "Dì ơi, cái gì dì cũng thế! Vậy cháu khách sáo nữa nhé." Nói xong, bé bưng đĩa lên, đổ toẹt pudding miệng, hai miếng là nuốt chửng, đó l.i.ế.m liếm caramel dính bên khóe miệng.
Thằng bé , ăn uống cứ như thổ phỉ .
Ai ngờ An Họa đầu liền thấy con gái út của cũng vứt thìa sang một bên, cúi đầu húp sùn sụt, mấy cái là sạch bách, còn hoang dã hơn cả Thạch Tiểu Quân.
... Thôi kệ, trẻ con mà, ăn như mới thấy ngon miệng, ăn là phúc!
An Họa lau miệng cho Viên Viên, sang bên cạnh, thấy Đoàn Đoàn và Đông Đông đều ăn uống từ tốn nhã nhặn từng miếng nhỏ, ăn cầm khăn tay lau miệng, xung quanh miệng sạch bong.
Đấy, chẳng vẫn còn hai đứa nhỏ nhã nhặn đây , rồng sinh chín con còn khác mà, trẻ con tính cách khác là bình thường.
Thạch Tiểu Quân ăn xong, l.i.ế.m mép thòm thèm, ngại ngùng xin thêm.
Viên Viên thì giơ cái đĩa nhỏ lên, to tiếng : "Con nữa."
An Họa : "Được , mỗi ăn hai phần nhé. ăn xong mấy đứa lớn giúp dì một việc."
Thạch Tiểu Quân vỗ n.g.ự.c bồm bộp: "Không thành vấn đề, giúp việc gì ạ?"
An Họa : "Dì sẽ dùng hộp cơm đựng hai phần thạch sữa, các cháu giúp dì mang sang cho dì Phương Phương và ông An trong thành phố mỗi một phần."
Thạch Tiểu Quân: "Vâng , cháu một là , cần bọn nó ."
Đông Đông giơ tay: "Con cũng , con thăm ông ngoại, còn thăm em Bình An nữa."
An Họa gật đầu: "Vậy hai đứa ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-179-ngoai-tinh.html.]
Viên Viên: "Con cũng !"
Khâu Thục Thận ấn tay con bé xuống: "Con còn bé quá, xa thế ."
Viên Viên dẩu mỏ vui.
Đoàn Đoàn liếc em gái một cái: "Trên đường ch.ó sói đấy."
Viên Viên mới xong câu chuyện Cô bé quàng khăn đỏ và ch.ó sói, quả nhiên sợ tới mức lắc đầu liên tục: "Không ."
Chờ bọn trẻ ăn xong, An Họa cho hộp cơm đóng gói kỹ túi lưới, đưa cho Thạch Tiểu Quân xách.
"Phải cẩn thận chút, đừng chạy nhảy, kẻo nát thạch sữa."
Thạch Tiểu Quân trịnh trọng đảm bảo: "Dì yên tâm, cháu đảm bảo nát, cũng sẽ ăn vụng."
An Họa bật , cô thật sự nghĩ đến chuyện đó.
Thạch Tiểu Quân thì đáng tin cậy, nhưng phẩm chất vẫn , sẽ chuyện ăn vụng.
An Họa sợ hai đứa trẻ nắng, đội cho mỗi đứa một cái mũ rơm: "Được , ."
Ba tiếng , mặt trời xuống núi, hai đứa trẻ mới trở về.
Thạch Tiểu Quân từ xa gọi to: "Dì ơi, bọn cháu đưa đồ xong , ông An giữ bọn cháu chơi thêm một lúc."
Chu Mai Hoa tiếng , tay cầm xẻng xào rau ở cổng lớn: "Khá đấy, chút tác dụng, giúp lớn chạy việc ."
Mắt Thạch Tiểu Quân sáng rực lên, hì hì : "Mẹ, đây là đầu tiên khen con đấy, mặt trời mọc đằng tây ?"
Chu Mai Hoa trợn trắng mắt, : "Thừa mới khen mày."
Thạch Tiểu Quân vội vàng đuổi theo: "Mẹ, tối nay ăn gì? Có thịt ?"
Chu Mai Hoa: "Đào lắm phiếu thịt mà ngày nào cũng mua thịt cho mày ăn? Cắt thịt mà ăn ."
Thạch Tiểu Quân: "Thế thì , thịt chua lắm ăn ..."
Tiếng đấu võ mồm của hai con dần nhỏ , An Họa cũng kéo Đông Đông nhà.
Đông Đông ôm ca nước ừng ực uống mấy ngụm lớn, đó ợ một cái.
An Họa hỏi: "Thế nào, đường thuận lợi ?"
Đây là đầu tiên Đông Đông thành nhiệm vụ giao, cảm giác thành tựu lớn: "Vô cùng thuận lợi ạ!"
An Họa lau mồ hôi cho con.
" mà ơi..." Đông Đông , "Cô cô hình như cãi với dượng."
An Họa: "Là con cảm nhận ? Hay là cô cô hoặc dượng với con?"
Đông Đông: "Con quan sát thấy ạ. Con thấy cô cô vui lắm, dượng chuyện với cô cô, cô cô cũng thèm phản ứng."
Đông Đông nhạy cảm về mặt cảm xúc, An Họa nghi ngờ lời con trai .
mà, tình cảm giữa Tiêu Phương Phương và Cảnh Bưu như , Cảnh Bưu gần như nâng niu Tiêu Phương Phương trong lòng bàn tay, thể cãi chứ.
Kết quả ngày hôm đến xưởng, Cảnh Bưu liền tìm tới An Họa.
Anh mặt ủ mày chau: "Chị dâu, em cũng nữa, dạo Phương Phương đối xử với em khác hẳn ."
An Họa hỏi: "Hai cãi ?"
Cảnh Bưu liên tục lắc đầu: "Không , bọn em đến cãi cũng từng cãi."
Tiêu Phương Phương , cãi cũng cãi mà.
An Họa : "Chắc chắn là vấn đề ở đó , hai chuyện thẳng thắn với xem."
Cảnh Bưu: "Hôm nay em đến tìm chị là nhờ chị qua xem cô ... Em hỏi gì cô cũng , em sốt ruột c.h.ế.t mất!"
An Họa nghĩ nghĩ: "Được, trưa nay chị qua đó."
Thực An Họa đoán Tiêu Phương Phương thể gặp vấn đề về tâm lý, rốt cuộc ngày nào cũng một ở nhà trông con, giải trí, cũng thể giao lưu với ai, lâu ngày sinh buồn chán.
Ai ngờ, sự khuyên giải hết lời của An Họa, Tiêu Phương Phương thế mà tiết lộ một chuyện khiến kinh ngạc rớt cằm.
An Họa thể tin nổi : "Ý em là... Cảnh Bưu phụ nữ khác bên ngoài?"