Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 188: Không ai được phép bắt nạt họ

Cập nhật lúc: 2025-12-16 14:17:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Họa hỏi: "Xuân Hoa sắp xếp công việc gì?"

 

Cảnh Phán Xảo đáp: "Cậu nó bảo là nhân viên thời vụ ở xưởng in của khu phố, ngày mai là thể ."

 

Nghe đến đây, Hà Xuân Hoa mở miệng, nhưng Cảnh Phán Xảo lén nhéo mạnh một cái gầm bàn khiến cô nuốt lời trong.

 

Cảnh Phán Xảo tươi rạng rỡ, cảm kích với Cảnh Bưu: "Chị , bây giờ công việc khó tìm lắm, sắp xếp cho Xuân Hoa xưởng in dễ dàng gì ."

 

Cảnh Bưu cũng nhận cô cháu gái hài lòng, nhưng để trong lòng. Anh giúp chị gái và cháu gái tìm nhà, nhập hộ khẩu, tìm việc , tất cả chỉ vì chút tình m.á.u mủ ruột thịt với Cảnh Phán Xảo.

 

Anh hết những gì nên thể , cho dù xuống suối vàng gặp cha , cũng thẹn với lương tâm.

 

Còn việc Cảnh Phán Xảo và Hà Xuân Hoa cảm kích , quan tâm.

 

Nếu cảm kích, coi như bà con thích qua . Nếu cảm kích thì bớt qua .

 

Vì thế Cảnh Bưu cũng để ý đến Hà Xuân Hoa, chỉ với Cảnh Phán Xảo: "Đã an cư thì chị và cháu cứ yên tâm mà sống."

 

Cảnh Phán Xảo gật đầu lia lịa: "Phải , con chị định nhanh thế là nhờ cả ... , hôm nào rảnh thì đưa chị mộ cha thắp hương nhé."

 

Cảnh Bưu: "Chuyện thành vấn đề."

 

Cảnh Phán Xảo thở dài: "Lúc sinh Xuân Hoa xong, thực chị gửi thư về nhà, nhưng nhận hồi âm, chị cứ tưởng chuyển ..."

 

Cảnh Bưu hỏi là năm nào, Cảnh Phán Xảo con .

 

Sắc mặt Cảnh Bưu trầm xuống: "Lúc đó em đang ở chiến trường Triều Tiên, cha cũng mất vì bệnh trong thời gian đó."

 

"Chị 18 tuổi lấy chồng, nhưng chị bao giờ quên những ngày tháng con gái ở nhà đẻ. Cha đều thương chị, em lúc mới sinh cũng bám chị lắm, chị giặt quần áo ngoài sông cũng cõng em theo..."

 

Cảnh Phán Xảo con một trong nhà họ Cảnh mười mấy năm, cuộc sống sung túc, so với cảnh lang bạt kỳ hồ quả thực một trời một vực, cho nên bà luôn hoài niệm.

 

"Năm đó cho chị lấy chồng xa, là chị nhất quyết đòi ..."

 

Trong lúc nhất thời, khí chút bi thương.

 

An Họa nâng chén lên, : "Cũng may, giờ chị trở quê hương, gặp . Chị Cảnh, chúc chị cuộc sống ngày càng ."

 

Cảnh Phán Xảo vội lau mặt, nâng ly lên: "Cảm ơn lời chúc của cô, cảm ơn cô. Không ngờ già tìm về nhà đẻ, nhà đẻ còn một mối thông gia thế ."

 

Tiêu Chính cũng vài câu chúc phúc.

 

Bữa tiệc chung cũng khá hài hòa. Bất kể mục đích của Cảnh Phán Xảo là gì, bà đều đang cố gắng tỏ thiện chí, kéo gần quan hệ.

 

Lúc tan tiệc, An Họa kéo Tiêu Phương Phương một góc, lặng lẽ hỏi: "Thái độ của chị Cảnh với em thế nào?"

 

Tiêu Phương Phương dấu tay, bảo .

 

An Họa : "Nếu bà gây phiền phức cho em... bao gồm cả cô con gái Hà Xuân Hoa , em đừng âm thầm chịu đựng, với Cảnh Bưu, sẽ về phía em."

 

"Nói gì đấy?" Cảnh Bưu tới, thấy tên .

 

"Nói chị gái chống lưng, liệu để Phương Phương nhà chịu ấm ức ." An Họa trêu chọc.

 

"Sao thể chứ!" Cảnh Bưu nghiêm túc, "Phương Phương là vợ em, Tiểu Bình An là con gái em, ba bọn em là một gia đình, ai cũng phép bắt nạt vợ con em."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-188-khong-ai-duoc-phep-bat-nat-ho.html.]

Cảnh Bưu hiểu ẩn ý trong lời của An Họa, trực tiếp bày tỏ thái độ rõ ràng.

 

An Họa huých tay Tiêu Phương Phương: "Được , cả nhà em về cẩn thận nhé, chị với lão Tiêu đây."

 

Tiếp đó, cô chào tạm biệt Cảnh Phán Xảo.

 

Cảnh Phán Xảo theo hướng Tiêu Chính và An Họa rời , khẽ thở dài một câu: "Hai vợ chồng khí chất phi phàm, con cũng , tranh thủ thường xuyên qua với họ..."

 

Hà Xuân Hoa xì một tiếng: "Mẹ, con chúa ghét cái kiểu nịnh nọt của ."

 

Cảnh Phán Xảo định gì thì Cảnh Bưu và Tiêu Phương Phương tới. Cảnh Phán Xảo vội : "Bưu, với Phương Phương cứ đạp xe về , chị dẫn Xuân Hoa bộ thong thả về ."

 

Hà Xuân Hoa : "Cậu, cháu bộ, cho cháu xe ."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Một cái xe đạp nhiều thế, Hà Xuân Hoa thì Tiêu Phương Phương bộ, mà Tiêu Phương Phương còn đang bế con nhỏ.

 

Cảnh Phán Xảo kéo giật Hà Xuân Hoa lưng, với Cảnh Bưu: "Đừng để ý đến nó, hai đứa về ."

 

Cảnh Bưu cũng khách khí: "Được, bọn em về ."

 

Tiêu Phương Phương gật đầu chào Cảnh Phán Xảo.

 

"Mẹ..." Hà Xuân Hoa vặn vẹo dậm chân, giận dỗi: "Sao hôm nay cứ hung hăng với con thế! Bố mất cũng chẳng thương..."

 

Lời còn dứt, Cảnh Phán Xảo trừng mắt lườm cô một cái cháy mặt: "Trước khi về cảnh cáo con , thu bớt cái tính khí tiểu thư , con lớn , hiểu chuyện."

 

" về chuyện giống . Mẹ bảo lợi hại, nhất định sắp xếp công việc cho con, nhưng nhân viên thời vụ xưởng in thì gọi là công việc gì? Cậu chẳng là cán bộ xưởng quốc doanh lớn , đưa con xưởng ? Cậu rõ ràng coi đứa cháu gái gì. Còn cả cái nhà nữa, nát, ở thế nào chứ!"

 

Hà Xuân Hoa uất ức vô cùng.

 

Cảnh Phán Xảo hề động lòng lời than vãn của con gái, lạnh lùng : "Nhớ kỹ cho , đời ai nghĩa vụ dâng những thứ nhất đến mặt con, kể cả cha . Nếu con còn giở cái thói tiểu thư nữa thì về Tây Nam ."

 

Hà Xuân Hoa cứng cổ phục: "Về thì về."

 

Cảnh Phán Xảo khẩy hai tiếng: "Được thôi, mai mua vé , về đấy mà kẻ lang thang, đến chỗ chui chui cũng ."

 

Hà Xuân Hoa gầm nhẹ: "Còn tại vô dụng, để mấy đứa nhà quê cướp mất nhà của bố!"

 

"Mấy đứa" mà Hà Xuân Hoa nhắc đến chính là ba con trai của bố cô với vợ .

 

Sau khi chồng c.h.ế.t, Cảnh Phán Xảo và ba con riêng nổ cuộc chiến tranh giành di sản. Cuối cùng Cảnh Phán Xảo lấy tiền tuất và tiền tiết kiệm của chồng, còn nhà cửa và đồ đạc thì đám con riêng cướp mất.

 

Đám con riêng tiếc tiền, hận Cảnh Phán Xảo thấu xương. Cảnh Phán Xảo sợ sống yên nên nảy sinh ý định bỏ trốn.

 

Đây mới là nguyên nhân sâu xa khiến Cảnh Phán Xảo đưa Hà Xuân Hoa về huyện Vân.

 

Nghĩ đến đây, Cảnh Phán Xảo thở dài một tiếng: "Được , đến cũng đến , lo mà sống cho . Công việc cứ tạm , để xem tìm mối nào gả chồng cho con ."

 

Hà Xuân Hoa hừ một tiếng: "Con nhé, điều kiện con lấy ."

 

Cảnh Phán Xảo thèm để ý.

 

chứ thần tiên mà nấy, thể cái gì cũng chiều theo ý Hà Xuân Hoa ?

 

Huống hồ, với tiêu chuẩn của Hà Xuân Hoa, e là cả đời cũng chẳng tìm t.ử tế.

 

 

Loading...