Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 69: Hai người rất có duyên

Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:47:41
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Họa đáp một chút.

 

Tiêu Chính còn định tiếp tục thì An Họa đẩy mặt , : "Có chuyện em bàn với . Em Ban Vũ trang huyện định tổ chức tuyên truyền giáo d.ụ.c quốc phòng tại các cơ quan, nhà máy trong huyện, mời một chiến sĩ thi đua của quân đội phối hợp tuyên truyền."

 

Tiêu Chính: "Anh còn , tin tức của em nhanh thật đấy."

 

An Họa đắc ý: "Em nguồn tin tình báo riêng của em mà!"

 

Tiêu Chính nhéo vành tai cô: "Nói , câu tiếp theo của em là gì?"

 

An Họa: "Câu tiếp theo của em là, các thể để Lý Hàn Tùng phối hợp ? Anh từng chiến trường, lập công huân, còn khéo ăn nữa."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Tiêu Chính chằm chằm cô.

 

An Họa hỏi: "Sao thế?"

 

Tiêu Chính: "Em đang âm mưu gì đấy?"

 

An Họa: "... Tạm thời cho , cứ xem chuyện là xong."

 

Tiêu Chính : "Anh đoán Lý Hàn Tùng sẽ , thích màu."

 

An Họa: "Thế thì thử thuyết phục xem." Nói hôn chụt lên má một cái.

 

Lời đến bên miệng nuốt xuống, Tiêu Chính lập tức đổi giọng: "Đảm bảo thành nhiệm vụ! Cậu cũng lôi bằng !"

 

Vài ngày , hoạt động tuyên truyền giáo d.ụ.c quốc phòng bắt đầu, nhanh đến lượt Xưởng thực phẩm.

 

Ban Tuyên truyền phụ trách phối hợp với Ban Vũ trang huyện tổ chức hoạt động.

 

An Họa tìm Dương Thiên Kiêu nhờ giúp đỡ: "... Trưởng ban bảo trang trí hội trường, cũng kinh nghiệm, cô giúp xem xem chỗ nào ."

 

Dương Thiên Kiêu hai lời theo An Họa ngay.

 

kiểm tra cẩn thận một lượt: "... Micro tiếng , tìm xem giúp thôi."

 

Quay đầu thì chẳng thấy ai.

 

Dương Thiên Kiêu đang đảo mắt tìm An Họa thì một đàn ông mặc quân phục tới: "Micro mất tiếng ? Nếu phiền thì để xem thử."

 

Dương Thiên Kiêu từng thấy Lý Hàn Tùng ở hội trường quân đội nên nhận ngay. hôm đó Lý Hàn Tùng bận đối phó với sự vu khống của Cát Hồng Hà nên chú ý đến Dương Thiên Kiêu trong đám đông.

 

Dương Thiên Kiêu sững sờ một chút, vạch trần, hào phóng : "Được thôi, phiền đồng chí quân nhân nhé."

 

Lý Hàn Tùng với cô bắt đầu hí hoáy với cái loa.

 

Không mày mò thế nào mà sửa thật.

 

Dương Thiên Kiêu vui vẻ : "Cảm ơn nhé!"

 

Lý Hàn Tùng ha hả: "Không gì, đằng nào lát nữa cũng dùng mà."

 

Dương Thiên Kiêu "" một tiếng: "Anh chính là chiến sĩ thi đua sẽ diễn thuyết hôm nay !"

 

Lý Hàn Tùng đưa tay , tự giới thiệu: " tên là Lý Hàn Tùng."

 

"..." Dương Thiên Kiêu đành kiên trì : " là Dương Thiên Kiêu."

 

Lý Hàn Tùng ngạc nhiên, đó bật : "Nói thì chúng cũng duyên đấy chứ."

 

Hai xem mắt hụt, tình cờ gặp , chẳng duyên .

 

...

 

An Họa Dương Thiên Kiêu kể cuộc gặp gỡ tình cờ với Lý Hàn Tùng, chen lời nào.

 

"Anh cũng đấy chứ, thông minh, cũng phong độ."

 

An Họa liếc cô một cái.

 

Dương Thiên Kiêu: "... Sao thế?"

 

An Họa : "Không gì, xem hai duyên."

 

" thế..." Dương Thiên Kiêu cảm thán: "Trùng hợp quá."

 

An Họa mím môi cúi đầu.

 

Cô cố ý gán ghép Dương Thiên Kiêu và Lý Hàn Tùng, chỉ là vì chuyện đó, nếu chính thức đề cập chuyện xem mắt sợ hai sẽ gánh nặng tâm lý. Tạo một cuộc gặp gỡ tự nhiên, nếu thì họ sẽ tự phát triển, nếu hợp nhãn thì coi như từng gặp thôi.

 

Nghe Dương Thiên Kiêu kể về cuộc gặp gỡ, thể thấy ấn tượng ban đầu của họ về đều tồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-69-hai-nguoi-rat-co-duyen.html.]

 

An Họa can thiệp thêm nữa.

 

Sắp đến Tết, An Họa định về tỉnh thành ăn Tết.

 

Tiêu Chính: "Em theo quân nửa năm , cũng nên về thăm nhà. Thế , em chuẩn nhiều quà cáp một chút, chúng chọn ngày lên đường."

 

An Họa gật đầu: "Trước khi , em chợ phiên một chuyến, ba em thích mấy đồ dân gian, em xem mua gì ở chợ phiên ."

 

Tiêu Chính tính toán thời gian: "Vậy Đại tập Phương gia, cùng em."

 

Cùng chợ phiên còn nhà Chu Mai Hoa và nhà Ôn Tuyết Mạn.

 

Một đoàn đông đúc hạo đãng, Thạch Vĩ Quang mà choáng, vội vàng định đầu về nhà: "Đông thế cùng ."

 

Chu Mai Hoa túm chặt lấy ông: "Không ! Sư trưởng Trần và Phó sư trưởng Tiêu đều , ông cũng ." Nếu lẻ loi một .

 

Thạch Vĩ Quang còn vùng vẫy, Trần Cương : "Đồng chí Thạch Vĩ Quang, cùng cho vui."

 

Thạch Vĩ Quang gật đầu: "Được ."

 

Chu Mai Hoa lườm ông một cái, lời bà trọng lượng bằng lãnh đạo đúng !

 

Người đông quá, xe đạp hết chắc chắn là .

 

Trần Cương nghĩ nghĩ, bảo cảnh vệ viên lái xe của ông đến.

 

Ở sư đoàn, chỉ Trần Cương là xe riêng, như Tiêu Chính họ dùng xe đều là xe công, xin phép .

 

Ôn Tuyết Mạn Trần Cương: "Ông sợ bảo ông dùng xe công việc tư ?"

 

Trần Cương ho nhẹ một tiếng, : "Thỉnh thoảng một cũng ."

 

Bọn trẻ con đều ô tô, sáu lớn đạp xe đạp.

 

An Họa bọc kín mít, phía cái "tấm chắn gió" to đùng, cũng thấy lạnh lắm.

 

Chu Mai Hoa : "Lát nữa đến chợ, chúng uống bát canh dê , với Tiểu An đến thấy hàng bán canh dê."

 

Ôn Tuyết Mạn hỏi: "Hai đến bao giờ thế?"

 

Chu Mai Hoa nhanh nhảu: "Thì , với Tiểu An đến tìm Thần y Phương..."

 

Thạch Vĩ Quang ho khan dữ dội, cắt ngang lời Chu Mai Hoa.

 

Cái bà vợ phổi bò , chuyện tế nhị thế cũng bô bô ?

 

Chu Mai Hoa cũng phản ứng , ngượng ngùng ngậm miệng.

 

Ôn Tuyết Mạn ý hỏi thêm.

 

Trần Cương ông thần y Phương , ông liếc Tiêu Chính, Thạch Vĩ Quang thì thôi , Tiêu Chính trẻ trung khỏe mạnh thế mà cũng.... thể trông mặt mà bắt hình dong!

 

Tiêu Chính , vị Sư trưởng bề ngoài nghiêm túc đắn đang thầm bát quái về năng lực của trong lòng. Anh dẫn đầu tìm đến hàng bán canh dê, mỗi uống một bát cho ấm mới bắt đầu dạo chợ.

 

Gần Tết, chợ phiên cũng náo nhiệt hơn hẳn, bán là nông sản và thổ sản tự . Tuy hiện tại cho phép buôn bán tư nhân nhưng những chợ phiên nông thôn kiểu ở nhiều nơi vẫn phép tồn tại.

 

Đồ ở chợ cần phiếu, An Họa mua ít gà phơi gió, vịt phơi gió, trứng muối, bánh hồng, thấy bán chao, nhớ Khâu Thục Thận thích ăn nên cô cũng mua một ít. Ngoài còn mua vài món đồ thủ công mỹ nghệ cho An Bá Hòe.

 

Mua cũng nhiều lắm, gọi là chút lòng thành thôi.

 

"Có kẹo hồ lô kìa, ăn con?" Tiêu Chính hỏi Đông Đông.

 

Người đông quá, sợ lạc mất con, Tiêu Chính để Đông Đông cưỡi vai .

 

Đông Đông gật đầu: "Ăn ạ!"

 

Tiêu Chính hỏi mấy đứa trẻ khác.

 

Thạch Tiểu San và Thạch Tiểu Quân đều ăn, Trần Thanh Âm lắc đầu: "Kẹo hồ lô lạnh quá, cháu ăn ."

 

Nhiệt độ bên ngoài chắc âm mấy độ, kẹo hồ lô đúng là "băng" đường hồ lô danh xứng với thực.

 

Thạch Tiểu Quân lập tức : "Không , tớ ủ ấm cho !"

 

Nói , bé nhét gói kẹo hồ lô bọc giấy dầu trong n.g.ự.c áo ấm áp của , hì hì với Trần Thanh Âm.

 

Mấy lớn đều khiếp sợ bé.

 

Tí tuổi đầu mà nịnh đầm thế cơ á?

 

 

Loading...