Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 74: Chàng rể này đôi khi rất gợi đòn
Cập nhật lúc: 2025-12-16 03:47:46
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn cơm tất niên xong, cả nhà vốn định cùng đón giao thừa, nhưng Ngô Hiểu Lâm kéo An Điềm Điềm về phòng sớm.
Sắc mặt An Trạch lắm: "Kệ cô , chúng đón giao thừa của chúng ."
Khâu Thục Thận: "A Trạch, con phòng với Hiểu Lâm ."
An Trạch đầu : "Con ."
An Bá Hòe lệnh cho : "Mau ."
An Trạch dứt khoát dậy ban công hút thuốc.
An Bá Hòe giận dữ: "Nó giờ đến lời cũng nữa ."
Khâu Thục Thận an ủi ông: "Thôi ông, con nó ba mươi tuổi đầu , nó chủ kiến riêng."
An Bá Hòe: "Nó chủ kiến gì? Đến cái gia đình nhỏ của còn quản ! Không tu tề gia thì lấy gì cống hiến cho đất nước?"
Khâu Thục Thận gì, con dâu hiểu chuyện, tại trách lên đầu con trai?
An Họa đặt Đông Đông đang mơ màng ngủ lòng Tiêu Chính, định ban công xem An Trạch thế nào.
Tiêu Chính kéo cô , khoác cho cô chiếc áo khoác quân đội: "Bên ngoài lạnh, cẩn thận kẻo cảm lạnh."
An Họa với .
An Bá Hòe và Khâu Thục Thận thấy cảnh vui mừng, con trai con gái, tóm cũng một đứa hôn nhân hạnh phúc.
An Trạch thấy tiếng động, đầu thấy em gái , vội dập thuốc, dùng tay xua xua mùi khói.
"Ra đây gì?"
"Hít thở khí." An Họa bên cạnh .
Tiếng pháo nổ ngớt, trong khí nồng nặc mùi t.h.u.ố.c súng.
"Hồi nhỏ em sợ tiếng pháo nhất, thằng nhóc hàng xóm dùng pháo dọa em, em đ.á.n.h nó sưng vù cả mặt." An Trạch : "Đó là duy nhất trong đời em đ.á.n.h đấy, nhớ ?"
An Họa gật đầu: "Anh còn giúp em đ.á.n.h nữa mà."
Hai .
"Em với Tiêu Chính, hạnh phúc ?"
An Họa chút do dự gật đầu: "Rất hạnh phúc."
An Trạch cảm thấy ngạc nhiên, và bố lúc đều phản đối An Họa lấy Tiêu Chính, chủ yếu là cảm thấy quan niệm và thói quen của hai quá khác biệt, chắc chắn sống nổi với .
Sau khi cưới, An Họa quả nhiên như họ dự đoán, cuộc sống hôn nhân vui vẻ.
Sao mới theo quân nửa năm mà đổi lớn thế ?
An Trạch em gái dối... Chỉ cần em sống thật là .
"Còn ? Anh trai." An Họa hỏi.
An Trạch bao giờ giấu giếm em gái điều gì, thở dài: "Anh cảm thấy chị dâu em đổi ."
"Thay đổi thế nào?"
An Trạch ngẫm nghĩ một lúc mới : "Cô là đóa hoa cao ngạo trưởng thành trong nghèo khó, bây giờ... Anh thấy cô thực dụng."
An Họa nhớ một chút, chậm rãi : "Thực , lúc kết hôn với chị dâu cũng vội vàng mà, hình như quen bao lâu ? Anh dám lúc đó hiểu hết về con chị ?"
An Trạch sững sờ.
là chuyện đó thật.
Anh quen Ngô Hiểu Lâm, Ngô Hiểu Lâm thu hút, khao khát tiếp cận cô , cho nên chủ động giúp cô mượn sách, tìm tài liệu nước ngoài cho cô ... chuyện họ chính thức đến với , là động.
Có một , đến xưởng in đưa tài liệu cho Ngô Hiểu Lâm, tin Ngô Hiểu Lâm ốm về nhà sớm, thế là hỏi địa chỉ nhà cô , định đưa đến tận nhà, tiện thể thăm bệnh luôn.
Nhà họ Ngô chỉ Ngô Hiểu Lâm ở nhà, ốm đau giường, uống cốc nước cũng lê lết tấm bệnh tật tự rót, An Trạch đành lòng, ở chăm sóc cô một lúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-74-chang-re-nay-doi-khi-rat-goi-don.html.]
Ai ngờ, Ngô đột ngột trở về, tóm liền hô hoán là lưu manh, bảo và Ngô Hiểu Lâm trai đơn gái chiếc ở chung một phòng là ý đồ , khiến hàng xóm láng giềng kéo đến xem.
An Trạch chỉ trỏ, hổ vô cùng, Ngô Hiểu Lâm buột miệng thốt : "Anh lưu manh, là yêu con!"
Sau đó Ngô Hiểu Lâm giải thích với An Trạch, lúc cô cũng cuống, vì An Trạch hiểu lầm là lưu manh nên mới là yêu của cô , còn xin .
An Trạch tỏ vẻ để ý.
nhà họ Ngô đinh ninh hai đang yêu , thường xuyên gọi Ngô Hiểu Lâm dẫn về ăn cơm, Ngô Hiểu Lâm khổ sở thôi, nghĩ là với gia đình rằng cô và An Trạch chia tay, cùng lắm là nhà mắng một trận.
An Trạch ý định của cô , cô khó xử nên cùng cô về nhà ăn cơm. Qua nhiều , giả thành thật.
An Trạch thừa nhận, lúc đó cảm tình với Ngô Hiểu Lâm, đối với sự phát triển của hai , thuận nước đẩy thuyền.
mà, An Họa cũng sai, và Ngô Hiểu Lâm quen hai tháng thì yêu , qua hai tháng thì cưới, đúng là thể là hiểu sâu sắc đến mức nào.
Lúc tại cưới vội vàng như thế... Là vì bệnh tình của bố Ngô Hiểu Lâm trở nặng, sợ sống bao lâu nữa, thấy con gái nơi chốn. Mà An Trạch và Ngô Hiểu Lâm đang trong giai đoạn yêu đương nồng nhiệt, cảm xúc dâng trào nên cũng bài xích chuyện kết hôn.
Mấy năm kết hôn, An Trạch nhận điều gì, mà là ván đóng thuyền, nghĩ nhiều.
An Trạch hút thuốc, tay mân mê bao t.h.u.ố.c lá.
An Họa : "Anh , chuyện của và chị dâu, em em gái chỉ là xem, cách nào cũng nên can thiệp . em nhắc một chuyện là, thời cuộc bây giờ định, ai ai cũng chuyện chính trị, sống trong chính trị, mà chính trị vô tình, cha con em còn thể vì nó mà phản bội , vợ chồng cũng thế thôi."
Ánh Trăng Dẫn Lối
Từ góc độ của An Họa, Ngô Hiểu Lâm lấy An Trạch rõ ràng là tính toán từng bước, cái cô nhắm đến chẳng qua là điều kiện của An Trạch.
Thực nhắm đến điều kiện cũng bình thường, ai kết hôn mà chẳng xem xét điều kiện, con bao giờ cũng hướng về lợi ích của bản tiên. Sợ là sợ trong mắt chỉ lợi ích, hành vi đều phục vụ cho lợi ích.
Mấy năm Ngô Hiểu Lâm thể hiện , ít nhất nhà họ An đều ấn tượng về cô , nhưng năm nay chỉ vì bố An cho An Họa một khoản của hồi môn mà lập tức đổi thái độ.
Khiến thể nghi ngờ, nếu gặp chuyện gì liên quan đến lợi ích thiết hơn nữa, cô liệu trở nên xa lạ hơn .
"Họa Họa, em trưởng thành thật ." An Trạch thở dài, An Họa với con mắt khác xưa.
An Họa hờn dỗi: "Lời em nhớ kỹ đấy."
An Trạch xoa đầu em gái: "Biết ."
Cũng chẳng là thật là qua loa lấy lệ với An Họa.
"Đi, chúng nhà thôi." An Trạch kéo An Họa trong.
Tiêu Chính đang bàn luận gì đó với An Bá Hòe.
An Họa tới.
"... Chủ nghĩa đế quốc là tà ác, nhưng chủ nghĩa tư bản chắc thế, thảo luận sâu hơn một chút sẽ thấy, chủ nghĩa tư bản tính hai mặt rõ ràng. Khi chúng phát huy đầy đủ và tận dụng hợp lý mặt tích cực của nó, thể thúc đẩy khoa học kỹ thuật phát triển, lực lượng sản xuất phát triển, hiệu suất sản xuất nâng cao rõ rệt, quần chúng nhân dân cũng thể hưởng lợi từ đó. Đương nhiên, mặt trái cũng rõ ràng, như cách giàu nghèo, khủng hoảng kinh tế theo chu kỳ, cho nên chúng nhận và tận dụng một cách lý tính khách quan."
Tiêu Chính : " mà, chủ nghĩa tư bản tính ăn mòn cực mạnh, nếu phát triển chủ nghĩa tư bản , đợi đến khi chủ nghĩa tư bản thấm từng lỗ chân lông của xã hội, lúc đó quản lý kiểm soát thế nào?"
An Bá Hòe: "Con lo xa quá..."
An Họa ho nhẹ một tiếng, cắt ngang lời An Bá Hòe.
"Bố, đêm 30 Tết đừng mấy chủ đề nhạy cảm nữa."
An Bá Hòe: "Có gì mà nhạy cảm? Bố chuyện phiếm với con rể thôi mà."
An Họa nghiêm túc : "Trước khi con theo quân chẳng với bố , bớt bàn luận chính trị ? Bố cứ công việc nghiên cứu văn sử của bố là ."
Vừa nãy những lời An Bá Hòe khiến An Họa nhận nguy hiểm.
Khoan những lời đó đúng sai, ít nhất nó thể trong cảnh hiện nay.
Ở nhà thì thôi , sợ là sợ quen mồm, ngoài cũng phát biểu lung tung với .
Thấy con gái vẻ mặt hung dữ, An Bá Hòe cũng sợ, lầm bầm: "Con gái bố trở nên ghê gớm thế từ bao giờ ..." Lại hỏi Tiêu Chính: "Nó đối xử với con cũng ghê gớm thế ?"
Tiêu Chính hì hì: "Đối với con cũng bình thường, chủ yếu là con lời."
An Bá Hòe: "..."
Đừng chứ, rể đôi khi gợi đòn.