Vợ Cả Pháo Hôi Dắt Con Theo Chồng Nhập Ngũ - Chương 92: Chị dâu ba bá đạo thật

Cập nhật lúc: 2025-12-16 07:33:53
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm tháng nhà họ Tiêu nghèo lắm. Tiêu Mãn Thương tên là Mãn Thương (đầy kho), nhưng quanh năm nợ nần.

 

Nơi là khu cũ, đất đai chia từ sớm, chung các gia đình đến nỗi c.h.ế.t đói. Tiêu sức khỏe yếu, quanh năm t.h.u.ố.c thang, ba đứa con trai đang tuổi ăn tuổi lớn, ăn thùng uống chậu. Tiêu Mãn Thương vay đầu đông mượn đầu tây, cuối cùng vẫn cầm cự nổi, nuôi nổi bấy nhiêu miệng ăn.

 

Không còn cách nào khác, chỉ thể để con cái tự ngoài xông pha, xem tìm đường sống .

 

Ban đầu là định để Tiêu Thiết Ngưu nhập ngũ, bởi vì gã lớn tuổi nhất. Tiêu Thiết Ngưu chịu, lính du sơn ngoạn thủy, mà là đ.á.n.h giặc, tương đương với việc đeo cái đầu lưng quần, sống sót trở về còn khó , mà dù về, lỡ thiếu tay thiếu chân thì càng khổ.

 

Tiêu Thiết Ngưu sống c.h.ế.t chịu, Tiêu Mãn Thương bảo thằng hai .

 

Thằng hai cũng , nhưng gã ranh ma hơn, ngoài miệng rõ, hôm ngủ dậy liền lăn ốm, ốm liệt giường dậy nổi.

 

Tiêu Thiết Ngưu , thẳng cha thiên vị, tuy hai bọn họ lớn hơn thằng ba vài tuổi, nhưng cũng chẳng hơn bao nhiêu, bọn họ đều còn cưới vợ thành gia .

 

Tiêu Mãn Thương thỏa hiệp, quyết định để ông trời lựa chọn.

 

Ông dùng chút bột ngô ít ỏi còn trong nhà ba cái bánh ngô, nhét một hạt đậu nành trong một cái, để ba chọn. Ai chọn trúng cái hạt đậu nành thì đó lính.

 

An Họa hỏi: "Kết quả là chọn trúng cái hạt đậu nành?"

 

Tiêu Chính trả lời thẳng mà : "Hai bọn họ bảo bẻ bánh ngô tìm hạt đậu nành , tìm , bánh ngô của bọn họ sẽ đậu nành, là lính. bọn họ ngờ tới, cha đưa cả hai cái bánh ngô còn cho , bảo ăn một bữa no khi ... Anh ăn cả hai cái bánh ngô đều thấy hạt đậu nành."

 

An Họa khựng , : "Ba cái bánh ngô đều đậu nành, như bất kể là ai, chỉ cần công bố đáp án , liền thành kẻ thua cuộc... Hai hạt đậu nành là do cả và hai nhét ? Bọn họ liên thủ gài bẫy một vố."

 

Tiêu Chính gật đầu.

 

khi phát hiện chân tướng, cũng lên tiếng.

 

Cái nhà nghèo đến mức , em còn đồng lòng, tính kế lẫn , cần thiết nữa, chi bằng ngoài xông pha, dù c.h.ế.t ở bên ngoài cũng còn hơn thối rữa ở nhà.

 

An Họa hỏi: "Vậy hận các trai của ?"

 

Tiêu Chính do dự : "Chưa tới hận , nhưng nghĩ, chờ một ngày ông già còn nữa, và bọn họ cũng sẽ từ từ cắt đứt liên hệ thôi."

 

Tiêu Chính hiếm khi nhiều như , cứ lải nhải mãi, cho đến khi mi mắt An Họa thật sự chịu nổi nữa, ngủ .

 

Anh ôm chặt vợ, trong căn phòng nhỏ rách nát từng ngủ hồi bé , cũng dần dần chìm mộng .

 

An Họa tiếng ồn ào đ.á.n.h thức.

 

Tiêu Chính còn bên cạnh, Đông Đông đầu tóc rối bù như tổ gà, một mắt mở một mắt nhắm, ngáp ngắn ngáp dài: "Mẹ ơi, con còn buồn ngủ..."

 

Hai ngày đường mệt c.h.ế.t.

 

An Họa: "Vậy con ngủ thêm chút nữa ."

 

Đông Đông lắc đầu: "Không ngủ , ồn quá."

 

An Họa đồng hồ, 7 giờ sáng.

 

Người bên ngoài đều là bà con lối xóm đến thăm hỏi. Nhà họ Tiêu là dân ngụ cư, họ hàng nhiều, nhưng Tiêu Mãn Thương vẫn luôn lòng , hơn nữa Tiêu Chính hiện giờ tiền đồ, bất kể quan hệ xa gần đều đến xem một cái, góp vui cũng .

 

An Họa mặc quần áo cho con trai rời giường.

 

Tiêu Phương Phương bưng nước nóng cho họ đặt lên giá rửa mặt, khăn mặt cũng là cái mới lấy tối qua.

 

An Họa vắt khăn, định lau mặt cho Đông Đông thì phát hiện trong sân đều chằm chằm cô.

 

Trai gái già trẻ, mắt ai cũng sáng rực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-ca-phao-hoi-dat-con-theo-chong-nhap-ngu/chuong-92-chi-dau-ba-ba-dao-that.html.]

 

Dù là da mặt dày nhất định như An Họa cũng cách nào tự nhiên mà tiếp tục.

 

Cô bưng chậu rửa mặt phòng, rửa xong mới .

 

Tiêu Chính vặn từ bên ngoài : "Dậy ?"

 

Người trong sân thấy Tiêu Chính về, lập tức vây quanh.

 

"Thiết Trụ Tử, đây là vợ thành phố cưới đấy hử? Sinh cho con trai thành phố ? Chậc chậc chậc, ơi, còn trắng trẻo xinh xắn hơn cả tiểu thư địa chủ ngày xưa chứ!"

 

"Nghe còn là sinh viên, văn hóa? Gớm thật, gớm thật."

 

"Cậu quả nhiên tiền đồ đấy Thiết Trụ Tử! Có bản lĩnh! Cưới cô vợ thành phố thế !"

 

Tiêu Chính ba chữ "Thiết Trụ Tử" vốn đang vui, kết quả túm vợ khen lấy khen để, khóe miệng Tiêu Chính liền nhịn mà nhếch lên, cũng thẳng hơn.

 

Người đến nhà họ Tiêu hết đợt đến đợt khác, khóe miệng Tiêu Chính từng hạ xuống.

 

Khó khăn lắm mới yên tĩnh , An Họa bưng chén nước qua cho : "Khát nước ? Uống nước Thiết Trụ Tử."

 

Tiêu Chính suýt nữa phun cả nước , lầm bầm: "Sao em cũng gọi thế?"

 

An Họa nín : "Gọi thế ? Có ai chê tên của chứ?"

 

Tiêu Chính: "... Dù em đừng gọi."

 

An Họa thấy bốn bề vắng , vỗ một cái m.ô.n.g , hì hì bỏ .

 

Vừa vòng qua cây cột, liền thấy Tiêu Phương Phương ở đó, trợn mắt há hốc mồm.

 

An Họa cũng hổ, với cô .

 

Tiêu Phương Phương chị dâu ba lướt qua , quả thực cảm thấy mở rộng tầm mắt.

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Chị dâu ba của cô, thế mà dám vỗ m.ô.n.g ba? Lại còn giữa ban ngày ban mặt! Anh ba cô đ.á.n.h xong còn đó ngượng ngùng đỏ mặt.

 

Chị dâu ba của cô... thật bá đạo a...

 

Tiêu Phương Phương và Tiêu Chính tình cảm cũng tới sâu đậm, lúc Tiêu Chính Tiêu Phương Phương còn bé tí.

 

Hơn nữa Tiêu Chính sự uy nghiêm tự nhiên, Tiêu Phương Phương thực sợ ông ba .

 

từ hôm nay trở , Tiêu Phương Phương sợ Tiêu Chính nữa, ngược sùng bái An Họa. Người thể vỗ m.ô.n.g cọp, nhất định còn lợi hại hơn cả cọp!

 

Đến chiều, Tiêu Chính đưa vợ con dạo quanh đội sản xuất, thưởng thức phong cảnh điền viên.

 

Nửa buổi chiều trở về, Tiêu Mãn Thương liền chống gậy ở cửa ngóng trông.

 

Nhìn thấy Tiêu Chính về, ông bắt đầu thôi.

 

Ngày hôm qua lời ông định hai em Tiêu Thiết Ngưu Tiêu Thiết Chùy cắt ngang, vẫn tìm cơ hội .

 

Thực cần , Tiêu Chính cũng đại khái đoán là chuyện gì.

 

Hiện giờ thể khiến Tiêu Mãn Thương yên lòng, cũng chỉ Tiêu Phương Phương.

 

Quả nhiên, Tiêu Mãn Thương đón họ nhà xong, câu đầu tiên chính là: "Thiết Trụ , con , mang theo Phương Phương lên thành phố cùng ."

 

 

Loading...