Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 264
Cập nhật lúc: 2024-08-02 02:46:05
Lượt xem: 120
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 264. -
DTV
Nghe lời của , rốt cuộc Minh Tiêu tôn giả cũng nở nụ rõ ràng.
Ngài ý vị thâm trường : "Hy vọng ngày tìm phương pháp, để cho Nhân tộc và Ma tộc thể dừng chiến."
Sau lưng Thời Việt tràn đầy mồ hôi lạnh, mới Minh Tiêu tôn giả là về phía . Chuyện cho theo bản năng cảm giác , hình như là đang với .
Thời Việt dám lộn xộn, cúi đầu, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của .
Minh Tiêu tôn giả tỉnh bơ dời tầm mắt, tiếp tục Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã, "Các ngươi còn hỏi gì nữa ?"
Lúc Lạc Vân Dã chủ động hỏi ngài: "Tiền bối, ngài thể chất may mắn và thể chất xui xẻo ?"
" là một chút về hai thể chất ." Minh Tiêu tôn giả chút tò mò: "Chẳng qua hỏi chuyện ?"
"Bởi vì và Tiểu Ngư chính là hai đó." Lạc Vân Dã cúi đầu hai bàn tay nắm chặt của và Ngu Tri Dao, "Ta từng tu vi tăng trưởng, thể chất xui xẻo sẽ ngày càng xui xẻo. cách nào hóa giải loại thể chất ?"
Minh Tiêu tôn giả xong, nhíu mày cẩn thẩn nhớ .
Chốc lát ngài : "Thể chất xui xẻo cách nào hóa giải. Cùng với chuyện ngươi hai các ngươi là hai loại thể chất hiếm hoi càng khả năng.
Trong vạn năm qua thể chất may mắn và thể chất xui xẻo xuất hiện , từ đó đến nay mới qua sáu ngàn năm, thể xuất hiện?"
Đối mặt với khuôn mặt tràn đầy nghi ngờ của hai , Minh Tiêu tôn giả giải thích: "Thể chất may mắn và thể chất xui xẻo là thể chất vạn năm khó gặp. Như thế nào chính là vạn năm khó gặp, chính là ít nhất vạn năm mới xuất hiện một , xuất hiện nhiều ."
Trên đầu Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã một dấu chấm hỏi to đùng, thăm dò hỏi: "Chẳng lẽ từng ngoại lệ?"
"Ghi chép một trăm ngàn năm của Vân giới, xuất hiện ngoại lệ." Minh Tiêu tôn giả chắc chắn : "Vậy mỗi đột phá gặp thiên lôi, đây là đặc điểm của thể chất xui xẻo ?" Lạc Vân Dã cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Ngu Tri Dao thêm: "Hơn nữa còn thể giúp Tiểu Vân thiên lôi biến mất."
Minh Tiêu tôn giả nghĩ một loại khả năng, ngài hai : "Nếu các ngươi đúng là thể chất may mắn và thể chất xui xẻo, thể là cưỡng ép đổi mệnh.
Vốn dĩ nên là vạn năm mới xuất hiện thể chất hiếm hoi, nhưng bởi vì nhúng tay , ngừng tăng tộc độ để cho thể chất sinh , cuối cùng xuất hiện thời hạn."
Ngu Tri Dao vội vàng hỏi: "Tôn giả, nếu thật sự như , ở Vân giới thể chuyện hẳn mấy ?"
"Bản lĩnh theo dõi thiên cơ, đổi mệnh , nào trong Vân giới thể ." Trong đôi mắt của Minh Tiêu tôn giả lóe lên suy nghĩ sâu xa, than thở : "Có lẽ chỉ vị tiền bối phi thăng duy nhất mới năng lực chuyện ."
Tổ võ công lặng lẽ theo chuẩn cầu xin tha thứ cho Linh Tu, cuối cùng ăn một dưa lớn khó hiểu, lúc trở về tiểu viện, vẫn còn suy nghĩ .
Sửa đổi mệnh?
Vị đại lão phi thăng vì đổi mệnh của bọn họ, cho nàng và Tiểu Vân Sinh thời hạn?
Quá kỳ lạ.
Thật sự tìm bất kỳ lý do nào.
Hai con võ công nghĩ , ngay đến tiểu viện 89, chờ đợi Linh Tu trở về.
Bởi vì Đại Ma vương ký khế ước sinh tử với Linh Tu, Minh Tiêu tôn giả quyết định tạm thời dừng việc trừng phạt.
Chờ ba năm Thiên Bảng kết thúc, Linh Tu từ tiên cung, bàn bạc trừng phạt chuyện cứu Ma tộc .
Dù Nhân tộc bọn họ thể để cho Ma tộc thế vị trí Thiên Bảng .
Chẳng qua tạm thời miễn trừ trừng phạt, nhưng Linh Tu vẫn quỳ trong rừng trúc nửa ngày, mắt thấy sư tôn cách đó xa nhàn nhã thưởng .
Minh Tiêu tôn giả tiểu đồ mà nhận, than thở trong lòng một tiếng.
Ngài sớm Linh Tu mang tinh phách Ma vương ngoài, len lén nuôi dưỡng bên cạnh, vẫn luôn để cho kính linh tái hiện cảnh tượng quan trọng và hình ảnh cho ngài.
Kính linh ép khô linh lực, ngay cả một giọt cũng còn.
Chẳng qua kết quả khả quan, cuối cùng Minh Tiêu tôn giả cũng nguyên nhân nghịch đồ như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-264.html.]
Lúc ai, ngài sớm phục hồi cảnh tượng Đại Ma vương và Linh Tu quyết định nghị hòa với Yêu tộc và Nhân tộc trong thủy kính, tìm cơ hội để cho các Phong chủ Cung chủ của Vân Cảnh thánh địa thấy.
Mọi xem xong cũng trầm mặt.
Nhân tộc và Ma tộc tranh đấu đến nay, ai tin tường Ma tộc, càng nào tin Ma tộc tàn nhẫn chỉ g.i.ế.c hại sẽ chủ động nghị hòa ba tộc.
Giống như chuyện cực kỳ khó tin.
Đại Ma vương đời đầu như .
nàng là Ma vương hôm nay nữa.
Cho nên càng yên lặng hơn, cảm thấy chút tiếc nuối.
Nếu như lúc .... Đáng tiếc, nếu như.
Minh Tiêu tôn giả cố ý thả đoạn cảnh tượng , coi như kiếm đồng tình cho Linh Tu, để cho giảm trừng phạt.
Không ngờ đến nghịch đồ còn đề phòng ngài như cướp !
Minh Tiêu tôn giả quyết định để cho quỳ thêm một lát, khi quỳ từ giữa trưa đến trời tối, ngài mới thản nhiên dậy: "Trở về ."
"Vâng." Hai đầu gối của Linh Tu đau tê dại, đè một tay xuống đất, chậm chạp dậy, cung kính thi lễ một cái.
"Chuyện của Thời Oánh, cảm ơn sư tôn."
Minh Tiêu tôn giả hừ một tiếng.
"Đệ tử là sư tôn cố ý nhắm một mắt mở một mắt." Linh Tu quỳ xuống dập đầu : "Đệ tử nhất định sẽ phụ sự tin tưởng của sư tôn."
"Được , trở về ." Minh Tiêu tôn giả khoát tay .
Mắt thấy bóng lưng thiếu niên càng lúc càng xa, Minh Tiêu tôn giả rũ mắt, thở dài thật sâu.
Tại thể như ?
Đồ nhỏ nhất của ngài, mới hai mươi tuổi, chỉ là kính trừ ma lịch luyện một tháng, len lén mang về đạo lữ mà quyết định.
Mà nghịch tử , ở bên ngoài lăn lộn hơn hai trăm năm, tu vi tiến bộ thì thôi , ngay cả đạo lữ cũng .
Hơn nữa nghịch tử lừa ai chứ lừa ngài.
Còn tu luyện Vô tình đạo?
Sợ rằng ngay cả nhập môn của Vô tình đạo cùng sờ đến .
Minh Tiêu tôn giả trầm mặt, bắt đầu chút nghi ngờ nghịch tử vấn đề chỗ nào ?
...
Hai con võ công đến viện 89, xổm khi mặt trăng mọc lên đỉnh đầu, cuối cùng Linh Tu cũng trở về.
Linh Tu quỳ trong rừng trúc dám dùng linh lực, đầu gối đau tê dại, hôm nay trở về chỗ ở thêm dù chỉ một hước, trực tiếp xếp bằng xuống bắt đầu điều tức.
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đang ghế thưởng thức ánh trăng, thấy về, vội vàng chạy chậm đến bên cạnh Linh Tu.
“Linh Tu, chúng hỏi tỷ tỷ một vài vấn đề, ?"
Linh Tu gật đầu, từ trong nhẫn trữ vật lấy Dưỡng hồn ngọc.
Ngu Tri Dao cẩn thận nhận bằng hai tay, trực tiếp mở miệng hỏi: "Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ngài tiền bối Vân Sinh ?
"Ta ."
Thời Oánh trả lời xong, còn căm hận mắng một câu: "Tên đó chính là một cái chày gỗ!"
Ngu Tri Dao, Lạc Vân Dã: ?
Cái gì? Chày gỗ?*