Lần theo dấu chân đất, Tô Mai chạy phía thị trấn, từ xa thấy hổ con đang giằng co với mấy thanh niên đang sửa nhà.
Trong tay bọn họ cầm sẵn dao, gậy, cuốc, hổ con rống lên với bọn họ, bực bội đào đào đống tuyết đọng mặt đất, vẻ sắp kìm nén nổi mà bộc phát .
"Hổ con." Tô Mai vội vàng cao giọng hét một tiếng: "Về thôi!"
Hổ con do dự một lát nhanh chân chạy đến bên cạnh Tô Mai, quanh cô vài vòng, đó nó tựa đầu bên chân cô gầm gừ.
Tô Mai theo đó vuốt vuốt lông nó để trấn an: "Được , giận nhé, gấu đen thoi thóp sắp c.h.ế.t , chấp nhặt với nó. Đi thôi, về nhà sẽ nấu thịt heo cho con ăn."
Nhắc đến ăn thịt, hổ con mới nhớ nó nhét con mồi ở ngoài viện, sợ khác ăn mất, nó vội cắn ống quần của Tô Mai kéo cô về nhà.
"Được , theo con mà, mau há miệng nào." Tô Mai lắc lắc chân, hổ con thức thời nhả , chạy về phía mấy bước, đầu thúc giục kêu một tiếng.
Tô Mai phất phất tay với mấy thanh niên, theo hổ con, nhanh chóng về tới bên ngoài nhà.
Hổ con gừ gừ vài tiếng, nhanh chân chạy tới một chỗ khác ngậm gà rừng mang về, vui sướng lắc lắc đuôi với Tô Mai.
Tô Mai một tiếng, khen: "Hổ con của chúng tuyệt quá!"
Hổ con hưng phấn xoay một vòng, ngậm con gà rừng trong viện, nó đầu cô một cái, đó phóng nhanh phòng thả con gà rừng xuống bếp lò.
Tô Mai nhà, nhặt con gà rừng lên ném trong chậu, rửa tay, căn phòng phía tây.
Tiểu Huyên còn đang ngủ, Cố Miểu trông cô bé sách thuốc.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Về , xảy chuyện gì chứ?"
"Không." Tô Mai nghiêng cô nhóc, tới ổ cỏ u-la cửa sổ con lửng con.
Thằng nhóc khá uể oải, ấm ức trong bụi cỏ, thỉnh thoảng còn rít lên vài tiếng.
Hổ con con lửng con gừ gừ vài tiếng khinh thường, đó đầu lấy lòng l.i.ế.m liếm tay Tô Mai.
Tô Mai quan sát bốn phía một phen, thấy con sóc cả: "Chẳng Hôi Hôi ngoài cùng con ? Nó ?"
Hổ con bên trái một chút bên một chút, duỗi mũi hít quanh vài cái, ngẩng đầu kêu một tiếng, chạy khỏi nhà thẳng lên núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-cu-cua-nam-chinh-trong-sinh/chuong-654.html.]
Cố Miểu ôm Tiểu Huyên giật tỉnh giấc, dỗ dành : "Ngoan nào, đừng sợ đừng sợ nhé, Tiểu Huyên đừng sợ nhé, đợi lát nữa hổ con trở về, chúng mắng nó, ai bảo nó Tiểu Huyên của chúng sợ chứ."
Tiểu Huyên mơ màng dụi dụi mắt, há mồm ngáp một cái.
Tô Mai ôm lấy cô nhóc, tã cho bé đó mớm sữa, trả bé cho Cố Miểu. Cô lấy con gà rừng trong chậu , rửa sạch ném nồi cùng với thịt lợn rừng.
Bởi vì nấu cho hổ con nên cô thêm chút gia vị nào.
Triệu Khác sợ sói hoang xuống núi trả thù, hoạt động tế lễ kết thúc bưng hũ cá hầm của sư phụ Uông về.
Cá bắt ninh nhừ với nước sông, thả đó thêm vài lát gừng, thêm một ít muối, ăn cảm giác tươi vô cùng.
Tô Mai múc một chén canh thịt lớn.
Triệu Khác tiễn Tiền Nhạc Thủy xong, định bảo cố xới cho thêm bát cơm thì dì Trà và Hà San một bưng về một nồi sủi cảo cá, một bưng về ruốc cá và một đống đen đen trông như trứng cá tầm.
Đang lúc ăn thì hổ con dẫn sóc con về.
Tô Mai dậy vớt gà rừng và heo hầm xong thả trong chén nhỏ của nó cho nguội đưa cho nó ăn.
Cố Miểu cho sóc con một ít hạt ngô.
Hoạt động ở bờ sông kết thúc, sư phụ Uông mang về một cái đùi sói hầm và hai miếng da sói chất lượng khá .
Tô Mai cầm d.a.o cắt miếng thịt sói nếm thử, hương vị cũng tệ lắm.
"Nếu con thích ăn chú mang về nhiều thêm một chút ." Sư phụ Uông .
"Chủ yếu là do tay nghề của chú thôi. Thịt sói cứng hơn thịt chó nhiều, còn vô cùng tanh nữa, nếu như nấu thật ngon, đun thật nhừ thì sẽ món ngon như ."
"Ha ha... Nghe con thế thì chú an tâm ." Vẫn còn tâm trạng nếm thử đồ ăn, rõ ràng là sói hoang hù dọa.
Tô Mai cong cong môi, đưa cho Triệu Khác một miếng: "Nếm thử , ngon hơn thịt lừa nhiều."
Triệu Khác cúi đầu cắn một miếng, xoay cầm tấm da sói đất lên, trong nội viện, cầm d.a.o cạo sạch lớp mỡ bên , ném trong chậu lớn ngâm với nước sạch.
"Cục trưởng Triệu!" Tộc trưởng Vương mang 50 cân cá hồi đến, cùng với hai con cá tầm 100 cân, còn một ít ngao hoa, cá trắm đen, cá sông nhỏ và cá mòi nữa.
"Vào nhà ." Triệu Khác lấy tro than xoa bớt lớp mỡ tay, đó dùng xà phòng rửa thêm nữa.