Mấy đàn ông khác lấy chiếc túi xách hàng hiệu của bà xe.
Trả chứng minh thư và thẻ ngân hàng, lấy hết tiền mặt.
Trong ngăn kéo xe cũng hơn mười vạn, bọn họ cũng lấy hết.
Người đàn ông cao gầy khẩy: "Yên tâm, bọn tao dám để mày chết."
Nói xong, hiệu cho mấy , bọn họ lượt xổm xuống, bắt đầu cởi quần áo.
Khương Minh Huệ đau đến mức còn sức lực.
ý thức vẫn còn tỉnh táo, bà lóc van xin: "Đừng mà, các chỉ tiền thôi, nhiều tiền, thể đưa cho các ."
"Các dừng tay cho , rốt cùng gì? Đừng cởi quần áo của , chồng là Kỷ Thành Phong, ông giàu, chỉ cần các cứu , đảm bảo báo cảnh sát, còn sẽ hậu tạ các ."
Nói xong những lời , Khương Minh Huệ như rút hết sức lực.
Bà thở dốc, n.g.ự.c càng lúc càng đau, đau đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Bọn cướp hề để ý.
Khương Minh Huệ cảm thấy lạnh lẽo , quần áo cởi sạch.
Nhiệt độ xung quanh khu rừng thấp, bà cảm thấy lạnh toát, nghĩ đến việc cơ thể đám đàn ông hôi hám thấy hết, bà chỉ c.h.ế.t quách cho .
"Coi như mày đỏ, c.h.ế.t ."
Người đàn ông cao gầy dậy, bảo những khác lên xe van, đó ném điện thoại di động bên cạnh bà , nhanh chóng lên xe, phóng .
Khương Minh Huệ đau đến mức thể cử động.
Quần áo lột sạch, đến cả quần lót cũng còn.
Bà đầu chiếc điện thoại bên cạnh, khó khăn đưa tay lên, gọi điện thoại cho xe cấp cứu.
Một tiếng .
Khương Minh Huệ đưa đến trung tâm cấp cứu của bệnh viện.
Bác sĩ khi kiểm tra, chẩn đoán là tràn khí màng ngực, cần xả khí ngay lập tức.
Nếu , chậm thêm chút nữa là mất mạng.
Lúc , là nửa đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-cu-thien-tai-tong-tai-hoi-han/chuong-234.html.]
Khương Minh Huệ thoát khỏi nguy hiểm, đưa phòng bệnh.
Kỷ Thành Phong nhận tin liền vội vàng đến, thấy bà sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt đáng thương, đau lòng thôi.
Ông cau mày, tức giận : "Rốt cuộc là lòi nào dám cả gan cướp của em, suýt chút nữa là mất mạng ."
Sắc mặt Khương Minh Huệ dịu đôi chút, đáng thương : "Anh Thành Phong, em còn tưởng bao giờ gặp nữa, lúc bác sĩ xử lý cho em, trong đầu em là , sợ cả đời gặp nữa."
Nói xong, bà nước mắt lưng tròng.
Vì mặc gì nên là áo bệnh nhân của bệnh viện.
Kỷ Thành Phong điện thoại của bệnh viện, cũng đại khái hiểu rõ tình hình, lúc bà đưa , mảnh vải che .
Lăn lộn thương trường mấy chục năm, ông nào từng chịu sỉ nhục như ?
Thật là nhục nhã!
Ông tức giận : "Em yên tâm, chuyện sẽ cho điều tra, nếu thì báo cảnh sát, để bọn họ tìm đám cướp đó, nhất định để em chịu uất ức!"
Vừa đến báo cảnh sát, mặt Khương Minh Huệ biến sắc.
37: Càng ngày càng buông bỏ
Nếu báo cảnh sát, sẽ giám định thương tích.
Đến lúc đó, chuyện bà và Chu Cơ quan hệ t.ì.n.h d.ụ.c chẳng sẽ bại lộ ?
Cho dù thể đổ hết lên đầu đám cướp, nhưng bà sĩ diện, tuyệt đối thể báo cảnh sát!
Khương Minh Huệ vội vàng lóc : "Không, Thành Phong thể báo cảnh sát, đám cướp đó chỉ cướp của thôi, em thương là do lái xe cẩn thận."
"Bây giờ mấy chuyện , mà báo cảnh sát chẳng là ầm ĩ lên , nhà họ Kỷ chúng danh tiếng ở thành phố , thể để , nếu em còn mặt mũi nào sống nữa?"
Kỷ Thành Phong đang tức giận nên mới .
Nghĩ kỹ , nếu báo cảnh sát, tin tức ngày mai sẽ là scandal của nhà họ Kỷ.
Ông nén giận, đau lòng : "Minh Huệ, em thật hiểu chuyện, , báo cảnh sát, chỉ thể để em chịu thiệt ."
" em yên tâm, chuyện nhất định sẽ cho điều tra, báo thù cho em."
Khương Minh Huệ âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bà nước mắt lưng tròng, cảm động : "Anh Thành Phong, vì , vì nhà họ Kỷ chúng , chút thiệt thòi là gì."
Kỷ Thành Phong nắm c.h.ặ.t t.a.y bà , ánh mắt đau lòng sắc bén.