9.
Vài ngày nữa  trôi qua, những lời chỉ trích Hoắc Y Cẩm trong triều ngày càng nhiều, Nhữ Dương vương thì ngày càng ngang ngược.
 
Còn  cái gì mà “Thư chiếu cáo thiên hạ” nóng lòng  lập tức định tội Hoắc tiểu tướng quân.
 
Trong quãng thời gian ,  tình cờ gặp Khương Vi. Vòng eo nàng   phình lên, rõ ràng đang mang thai. Thấy  nay khổ sở, nàng  còn bỏ đá xuống giếng,   cả đời  nha ,    hưởng phúc.
 
Ta hỏi thăm mới , nàng   mà  sung sướng. Trong hậu viện của đứa con trai Nhữ Dương vương   hơn hai mươi  vợ lẽ, cả ngày chìm đắm trong mỹ sắc.
 
Đợi Hoắc Y Cẩm lấy  vinh quang, vả mặt nàng , để xem nàng  còn dám đắc ý nữa !
 
Vào một ngày cuối thu, binh mã dồn dập hành quân  phố,  dắt theo Hoắc Tiểu Kì  ngoài xem. Nhữ Dương vương phủ bên  đường đang  tịch biên.
 
Ở đây có một rổ Pandas
Hoàng đế hạ chỉ dụ khẩn: Nhữ Dương vương thông địch phản quốc, nhiều  cung cấp tin tức cho kẻ thù, dẫn đến việc các thành trì ven biển  hủy hoại, bách tính tan cửa nát nhà. Hắn còn vơ vét của cải của dân, chiếm đất, đoạt tài, phạm đủ  điều ác.
 
Quan trọng nhất chính là mưu hại trung thần ái quốc Hoắc tiểu tướng quân, tội  ắt  trừng trị!
 
Bên cạnh đó, hoàng đế cũng ban chiếu rửa sạch oan khuất cho Hoắc Y Cẩm,  rõ việc Hoắc gia  tịch biên chỉ là kế để tìm  ung nhọt quốc gia.
 
Hoắc Y Cẩm cũng  phong hầu cùng lúc và nhận thừa tước!
 
Ta ôm Hoắc Tiểu Kì,  trong vui sướng.
 
Xa xa, một bóng  từ góc đường đối diện cưỡi ngựa đạp nắng  tới!
 
“Lọc cọc! Lọc cọc!” Tiếng vó ngựa đập  lòng . Dưới mặt trời rực rỡ, chiến mã ngược sáng hí vang trời!
 
Gấm y Hoắc Y Cẩm bay phấp phới, khuôn mặt  như tranh!
 
Chàng chậm rãi đưa tay về phía , lời  vang lên như chuông, đ á n h  trái tim .
 
“Khương Nham! Ta đón nàng về nhà!”
 
(Hoàn chính văn).
 
Phiên ngoại 1:
 
Một ngày  trời nào đó,   tổ trong phòng, lật tìm từng ngóc ngách!
 
“Không  chứ,  nhớ là ở đây mà.”
 
Hoắc Y Cẩm từ sân bước , hỏi  đang tìm gì.
 
Ta bảo  lâu về    rơi một hạt đậu vàng  khe tủ. Sao bây giờ  tìm  thấy.
 
Hoắc Y Cẩm nhàn nhã  ,  rằng lúc quan binh tịch biên nhà  đào cả ba tấc đất,  thể nào còn chừa đậu vàng cho .
 
Ta suy sụp  bệch xuống đất,  Hoắc Y Cẩm chẳng khác gì một ông lớn đang   ghế bành, ăn bánh ngọt của , uống nước ô mai của .
 
“Trả tiền!”
 
“Nàng  gì? Lớn tiếng chút,    rõ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-giau-cua-hoac-tuong-quan/9-phien-ngoai-het.html.]
 
“Đến lúc nào  mới trả hai mươi ba ngàn lượng bạc và một ngàn năm trăm lượng vàng nợ ?”
 
Phi! Phải  là lúc đầu do Hoắc Y Cẩm lừa , bảo rằng sẽ bù cho  ít chi phí,  gì mà  ngoài đều đang  chúng , bảo  cho  chút thể diện. Lúc đó,  mới nắm tay  cùng trở về phủ.
 
Bây giờ con     quỵt nợ ?
 
Hoắc Y Cẩm : “Không  tiền. Ngân khố của phủ  cạn sạch. Đâu  nàng   thái tử keo kiệt,  chịu trả tiền cho !”
 
Ta tức đến nghiến răng.
 
Hoắc Y Cẩm liếc  , cắn một miếng táo, từ tốn nhai,   liếc  , nuốt xuống và : “Thật  còn  một cách kiếm tiền nhanh chóng khác.”
 
“Cái gì?” Mắt  sáng rỡ!
 
Hoắc Y Cẩm móc tay gọi   : “Không  chúng  còn  cử hành hôn lễ ? Chi bằng nhân cơ hội  tổ chức. Trước  bao  đổ oan cho , chắc chắn sẽ tặng   ít lễ vật.”
 
Ta trừng mắt đáp , cảm thấy Hoắc Y Cẩm đang thèm thuồng nhan sắc !
 
Phiên ngoại 2:
 
Đêm động phòng hoa chúc,  ôm một sấp danh sách quà, đếm tiền mừng khủng  đó,  tới nỗi  ngậm  miệng.
 
“Giàu to , giàu to ! Ha ha ha! Chẳng trách cổ nhân  một trong ba đại hỷ sự đời  chính là “Đêm động phòng hoa chúc”!”
 
Ắt hẳn  về niềm vui do bạc vàng mang  đây mà!
 
Hoắc Y Cẩm cầm chung rượu hợp hoan đưa cho  với vẻ mặt hờn dỗi.
 
Ta vội cầm chung, cụng với  một cái: “Cạn. Tiền  nợ   , giờ coi như thanh toán xong nhé!”
 
“Ực, ực!” Ta  uống cạn, liền  Hoắc Y Cẩm nhéo má một cái.
 
“Úi!” Ta nhe răng cầu cứu.
 
Chàng  áp mặt tới  mặt : “Nham Nham, nàng   , đừng  tiền nữa,   .”
 
Ánh nến vụt tắt, mi Hoắc Y Cẩm như quạt mỏng, đôi mắt tựa  trời, môi hồng nhuận.
 
Hai tay  bất giác đặt lên vai .
 
Dường như   , nhưng cũng  vẻ  nghiêm túc.
 
“Sao nào? Có  phu quân nàng còn  hơn đống vàng bạc  ?”
 
Ta phát hiện   thể thở , tim đập liên hồi. Đang định lên tiếng gọi nha  mang thuốc trợ tim tới, thì Hoắc Y Cẩm  đẩy  xuống, môi  bao bọc lấy .
 
“Ối! Cẩn thận!” Ta khẽ hô.
 
Bên  là gia tài ngàn vàng của  đó!
 
(Toàn văn ).