Lê Tri  từ xa quan sát,  quyết định tắt livestream đang phát sóng trực tiếp. Cô cảm thấy trật tự xã hội đang dần sụp đổ như dự đoán, thế giới  đang từ từ trở thành một nơi  thể nhận . "Ma quỷ" trong chương trình   chỉ thể hiện qua những hình ảnh kinh dị, mà còn phóng đại mặt  trong bản tính con . Và điều đó, mới chỉ là bắt đầu.
Xe cảnh sát và xe cứu thương nhanh chóng đến hiện trường. Cảnh sát cảm ơn Lê Phong và Lê Tri vì  giúp đỡ,  đó áp giải gã đàn ông .   khuôn mặt của gã  hề  một chút sợ hãi nào. Khi lên xe cảnh sát,  vẫn  điên cuồng, ánh mắt tràn đầy sự hứng thú.
Đoạn video về vụ c.h.é.m   chắc chắn sẽ lan truyền  mạng. Mỗi   thêm  xem, độ chú ý dành cho gã càng cao, và  sẽ sớm  cơ hội bước  phó bản. Từ một  bình thường, gã sẽ trở thành một  chơi, bắt đầu một cuộc sống mới, mà  lẽ  ai  thể tưởng tượng .
Lê Tri lấy một gói giấy trong túi, lau vết m.á.u  tay Lê Phong: "Anh,    thương chứ?"
Lê Phong lắc đầu, giọng lạnh lùng: "Là m.á.u của gã."
Lê Tri kéo tay  , nhẹ nhàng : "Vậy chúng   trung tâm khu phố mua cua ,  vẫn đang ở nhà chờ đó."
Lê Phong để mặc em gái kéo , nhưng đôi mày  nhíu  thành một chữ "X", ánh mắt  phần đăm chiêu. Một lúc lâu,  đột nhiên mở miệng, giọng trầm xuống: "Tri Tri, em đưa   phó bản ."
Mộng Vân Thường
Lê Tri dừng , ánh mắt lạnh lùng hướng về phía Lê Phong, đôi mắt cô ánh lên vẻ kiên quyết: "Không , em  đồng ý."
Từ nhỏ, Lê Phong luôn là    bảo vệ hai em gái. Anh   chỉ là  trai, mà còn là  cha  thế,  khi cha họ qua đời. Anh luôn lo lắng, chăm sóc, và sắp xếp cuộc sống cho Lê Tri và Lê Sương một cách chu đáo. Những năm tháng trong quân đội,    nhiều cơ hội thăng tiến, nhưng  thứ đều đánh đổi bằng sự xa cách. Chỉ  một  về thăm nhà mỗi năm, và nếu  thăng tiến hơn nữa,  sẽ  ở  biên giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-cong-vien-cua-quy/115.html.]
Sau cái c.h.ế.t của cha, khi Lê Tri và Lê Sương vẫn còn đang học, Lê Phong  quyết định xuất ngũ, về nhà cùng  chăm sóc các em,  cha gánh vác trách nhiệm nặng nề. Anh luôn trầm tĩnh, ít , và  vẻ ngoài lạnh lùng, đôi khi nghiêm khắc đến mức    cảm thấy sợ hãi. Lê Sương từng  e ngại , nhưng với Lê Tri, cô luôn cảm nhận  tình yêu sâu sắc mà  dành cho cả hai  em qua đôi mắt trầm lặng .
Thế nhưng  , Lê Tri  thể chấp nhận yêu cầu của . Cô dứt khoát cắt ngang: "Trong nhà  một  chơi là em là đủ ."
Lê Phong nhíu mày, vẻ mặt đầy lo lắng. "Em cũng  thấy tình hình lúc nãy . Sẽ  ngày càng nhiều  trở thành  chơi và  phó bản, đây là một xu hướng lớn trong tương lai. Thế giới  sẽ ngày càng nguy hiểm hơn."
"Em sẽ bảo vệ  !" – Lê Tri ngắt lời , đôi mắt sáng rực vẻ kiên quyết. "Em sẽ bảo vệ tất cả   thật , còn   ở  thế giới thực,    phó bản."
Lê Phong  cô chằm chằm, ánh mắt chứa đầy lo âu. "Em bảo vệ chúng ,  ai sẽ bảo vệ em?"
Lê Tri  , đôi môi cong lên một nụ  lạnh nhạt: "Em  thể tự bảo vệ ,   thấy ?"
Lê Phong im lặng một hồi, ánh mắt vẫn  rời khỏi cô. Lê Tri bình tĩnh  tiếp: "Thế giới thực sẽ ngày càng nguy hiểm. Nếu tất cả chúng  đều trở thành  chơi, ai sẽ chăm sóc  và Sương Sương? Độ nổi tiếng của em sẽ ngày càng tăng. Nếu chẳng may  kẻ  tìm đến gây chuyện, mà cả  và em đều   mặt ở nhà... liệu ai sẽ ngăn chặn họ?"
Lê Phong trầm tư,  rõ nỗi lo mà Lê Tri  giấu kín bấy lâu. Cuối cùng,  thở dài, giọng trầm xuống: "Được ,  em. Chuyện  để tính ."
Lê Tri thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ cảm nhận sự thở dài của chính . Anh trai cô cũng giống cô, một khi  quyết định điều gì thì  khó  đổi. May mắn, cô  hiểu rõ điểm yếu của , điểm yếu mà cả hai đều  thể chống  – gia đình.