Bữa tối diễn  trong bầu  khí nặng nề, gần như chẳng ai động đũa nhiều. Ăn xong,   trở về viện  trú tạm. Trên đường, họ phát hiện nhóm Lê Tri trở về sớm hơn, đang bận rộn  mái hiên, chỉ huy   của nhà họ Kim  đèn lồng.
Có  tò mò hỏi:
"Các cô  gì thế?"
Lê Tri tay cầm chiếc đèn lồng mới, nhẹ nhàng đáp:
"Đèn cũ tối quá, trời  sẩm ,   rõ đường.  bảo họ  bằng bóng đèn sáng hơn một chút."
Triệu Loan nhíu mày, khó hiểu:
Mộng Vân Thường
"Đêm xuống  thì ai còn  ngoài ? Cô  sáng như  để  gì?"
Lê Tri xách chiếc đèn lồng, ánh mắt bình thản mà giọng điệu vô cùng chậm rãi:
"Sáng thì   dễ dàng hơn, tránh đập đầu, tránh va vấp. Cũng thuận tiện... cho ' '."
Nói , cô nghiêng đầu  về phía   đang treo đèn,  híp mắt hỏi:
"Anh giai thấy  đúng ?"
Triệu Loan: "..."
Anh  ngây   Lê Tri, thật sự  hiểu nổi cô đang  cái gì.
Người thợ đang treo đèn lồng lập tức  gượng, vẫn giữ lễ phép: ", đúng, sáng hơn thì  hơn. Đại sư, cô xem độ sáng    ý ?"
Anh  ấn công tắc, đèn lồng lập tức bừng sáng, ánh sáng chói lòa suýt chút nữa  mù mắt cả đám  đang   sân.
Lê Tri gật đầu hài lòng: "Được , cảm ơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-cong-vien-cua-quy/86.html.]
Người thợ xách thang ,  khi  bóng đèn công suất lớn, sân  quả thực  sáng bừng hơn  nhiều. Ánh sáng trắng lạnh lùng xua bớt phần nào nỗi sợ đen tối đè nặng trong lòng  . So với đêm qua — khi đưa tay  cũng  thấy năm ngón — thì hiện tại  dễ chịu hơn hẳn.
 Trì Y vẫn chẳng dám chui  giường ngủ. Chỉ cần tới gần cái cửa sổ , da đầu cô   tê rần, từng chân tóc như dựng  lên. Cảm giác tối hôm qua  mái tóc ma quái nào đó luồn  từ lỗ mũi  vẫn ám ảnh  tan. Ai  ... đêm nay nó     ?
Trì Y trải chăn nệm  đất xong,   đầu  thấy một cảnh tượng khiến hồn vía cô suýt nữa bay mất — Lê Tri đang nửa quỳ  giường, cầm con d.a.o phay trừ tà , chọc thủng một lỗ to tướng  tấm giấy dán cửa sổ!
Trì Y hét thất thanh: "Tri Tri! Cô đang  cái gì thế hả?!"
Đêm qua cửa sổ  đóng kín mà tóc còn chui  , giờ thì  , cô   chủ động chọc một lỗ to tổ bố như thế , chẳng  đang mở đường đón quỷ   ?
Lê Tri  đáp ngay, chỉ chăm chú dán mắt  lỗ thủng lớn bằng ngón tay cái,  vặn quan sát   bộ bên ngoài. Cô hài lòng gật đầu: "Con d.a.o phay  dùng  thật."
Không chỉ trừ tà, còn  thể dùng khoét lỗ giám sát, đúng là một món đạo cụ đa năng. Nếu vượt qua  phó bản  mà nó rơi  tay cô, dù  trả giá bằng cả đống điểm tích lũy, cô cũng cam lòng.
Trì Y bò lên giường, run rẩy  cái lỗ thủng  giấy cửa, ánh đèn từ bên ngoài xuyên qua, rọi thành một vệt sáng mỏng mảnh như sợi tơ nhện. Cô  nghẹn giọng: "Cái ... cái  còn dán   ? Lỡ như nữ quỷ chui  từ cái lỗ đó thì ?"
Lê Tri bình thản lấy  túi bùa do ông chủ nhà họ Kim tặng ban sáng: "Không ,  cái  . Tiện thể thử xem ông   lừa chúng  ."
Trì Y suýt : "Cái bùa đó chỉ  tác dụng với mợ cả thôi mà! Còn ba con nha  c.h.ế.t thảm  thì ?"
Lê Tri thản nhiên đáp: " nghĩ   ."
Trì Y trợn mắt: "Không ?  chẳng  ban ngày cô còn  tối qua  hai con quỷ mò tới phòng  ?"
Lê Tri khẽ , đặt vấn đề: "Quỷ  đường sẽ đá đổ ấm nước ?"
Trì Y ngẩn . Nói  mới thấy — quỷ mà  vụng về đến nỗi vấp  ấm nước thì  cũng thật lạ đời. Quỷ chẳng    năng lực tránh chướng ngại vật giống như mèo hoang ? Đã thành quỷ  còn đá lộn xộn, đúng là kỳ cục.
Cô  hạ thấp giọng, chỉ  ngoài cửa: "Cho nên cô mới đổi đèn sáng như thế? Cô nghi ngờ là ?"
Lê Tri dùng tay dán kín mép lỗ thủng, khẽ đáp: "Chờ đêm xuống  xem."