Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 137: Hòn đảo Tàn Sát (30)
Cập nhật lúc: 2025-10-30 17:03:49
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Xong !”
Mâu Tiểu Tư và Kiều San, trong nháy mắt liền ngã bầy thú.
Xung quanh, tiếng kêu t.h.ả.m thiết, cầu cứu, đ.á.n.h ngừng truyền đến.
Đối mặt với đủ loại hỗn loạn mắt, định dậy, má Mâu Tiểu Tư, bỗng nhiên ăn ngay một cú đ.ấ.m thật thà.
“Phanh ——”
Cú đ.ấ.m lực lớn vô cùng, đ.á.n.h cô hoa cả mắt, mặt nóng rát một mảnh.
Mâu Tiểu Tư ngây , cô vẻ mặt kinh hãi, nội tâm liên tục “ngọa tào”.
Ngẩng đầu đang định xem là ai vô ý như , đỉnh đầu, một cái bóng ma hình thỏ khổng lồ bỗng nhiên tiến đến gần, từ cao thẳng cô.
Ngay ở nơi cách cô đầy nửa mét, một con thỏ ma cao hai mét thẳng mặt cô. Nó nghiêng đầu, cơ bắp vô cùng săn chắc, hai cái chân lông xù xù gồng lên, giống như đeo găng tay quyền , đang bày tư thế vật lộn, như hổ rình mồi cô.
“Khốn kiếp, chính là mày đ.á.n.h tao?!”
Khóe mắt Mâu Tiểu Tư nứt , cô trực tiếp giơ nắm đ.ấ.m cơ bắp bành trướng vô hạn, nhắm thẳng con thỏ quyền mặt, một quyền hung hăng giáng xuống.
“Phanh ——”
Cú đ.ấ.m trúng ngay cằm đối phương, thỏ quyền đ.á.n.h bay, ngã ngửa , sùi bọt mép lăn .
KO!
“Ma thú đảo thật sự càng ngày càng quỷ dị, thỏ quyền ? Loại sinh vật am hiểu đ.á.n.h lén rốt cuộc là ai nghĩ !”
Mâu Tiểu Tư xoa xoa vệt m.á.u ở khóe miệng, vẻ mặt bực bội.
“Tiểu Tư, đừng so đo với một con thỏ, mau, ma thú xung quanh quá nhiều.” Kiều San ngừng múa may cây chổi, giục.
Giờ phút các cô lúc ở trong một bãi cỏ vàng, cỏ dại cao nửa mét, vô bóng mũi tên màu trắng xuyên qua trong đó. Những con thỏ quyền dài hơn hai mét, thế mà thẳng chạy nhảy, giống như chuột túi, đúng là những con quái vật cơ bắp đúng như tên gọi.
Không chỉ các cô đánh, bảy tám chơi gần đó cũng đều đánh. Có hai chọc tới con thỏ, nó tóm lấy dùng sức tấn công, một cái đầu gần như sắp rớt , còn đè xuống đất cuồng tấu.
Không chỉ thế, Mâu Tiểu Tư còn phát hiện những con thỏ quyền dường như tinh thông kỹ xảo quyền , như đ.ấ.m thẳng, móc câu, đ.ấ.m vòng... cách đ.á.n.h đa dạng chồng chất.
Điều kinh khủng hơn là, chúng sức bật cực mạnh, mỗi nhảy thể đạt tới sáu, bảy mét, độ cao cũng vượt quá 2 mét, tốc độ vung quyền cực nhanh, chơi bình thường căn bản thể tránh !
“Quá đáng! Nếu sức lực, chẳng trực tiếp đ.á.n.h c.h.ế.t ?!”
Mâu Tiểu Tư che lấy má thương, dám dừng một khắc, lập tức rút Cốt Giản chặt đứt mấy con thỏ vây , vội vàng lo lắng bắt đầu thi triển Giấy Thuật Chú Pháp!
Một lát , một con tiểu Hạc Giấy Thiên Minh nữa thoát khỏi tay cô bay , cánh run rẩy biến lớn.
Trên trung, Kiều San cưỡi chổi, ngừng ném bình bùn: “Tiểu Tư, nhanh lên, tớ sắp chịu nổi !”
Cứ như , hai nương tựa lẫn , tranh thủ thời gian.
Cuối cùng, chờ đến khi hạc giấy thể chở , Mâu Tiểu Tư nhảy lên hạc giấy, hai nữa cất cánh, bay về phía xa.
mà, ngay tại khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc , bên đột nhiên phóng tới một mũi tên nhọn, trực tiếp xuyên thủng nửa bên cánh hạc giấy!
“Ai?!”
Mâu Tiểu Tư kinh hãi, hạc giấy một mũi tên b.ắ.n thủng, chú pháp bên tan rã, tự nhiên cũng hướng về mặt đất rơi xuống!
Một thanh niên hưng phấn chạy về phía Mâu Tiểu Tư: “Hạc giấy là kỹ năng cô mở khóa , mau mang cùng chạy .”
“???”
Mâu Tiểu Tư hai lời, trực tiếp một quyền đ.á.n.h qua!
Vừa cô cũng rõ, chính là tên b.ắ.n một mũi tên, đ.á.n.h xuyên hạc giấy của cô, hiện tại cư nhiên còn hạc giấy cùng các cô rời ?
“Các hạ! Cứu một mạng hơn xây bảy tòa tháp, cô cứu một mạng thì ! Mọi đều là !” Thanh niên ăn một quyền cũng giận dữ.
“Mày đừng túm tao, buông tay !”
Mâu Tiểu Tư đầu thấy vô liêm sỉ như , mà ma thú xung quanh càng thêm cuồng bạo, g.i.ế.c c.h.ế.t , e rằng cô cũng .
Trong trạng thái Khóa Gen, cô cầm Cốt Giản, tốc độ tăng lên tới cực hạn, mũi chân chạm đất một cái, bùn đất tức khắc b.ắ.n tung tóe.
Tới gần thanh niên , Mâu Tiểu Tư một đòn Cốt Giản hung hăng đ.á.n.h xuống!
Răng rắc!
Một tiếng sét đ.á.n.h ngang tai, Cốt Giản trong nháy mắt lóe lên lôi quang chói mắt.
“Khóa Gen!”
Thanh niên kinh hãi biến sắc, lúc cho dù chạy cũng chậm, chỉ thể triệu hồi vũ khí, chống một kích .
vũ khí hình thái Cốt há là dễ dàng như thể đỡ .
Vũ khí của thanh niên là một cây cung gấp, khi duỗi thẳng , trông như một cây trường côn. Ngay khoảnh khắc tiếp xúc với Cốt Giản, thanh niên run lên, chỉ cảm thấy đau nhói xuyên tim, từ lòng bàn tay truyền khắp .
Thuộc tính Lôi!
Giữa ánh điện lập lòe, Mâu Tiểu Tư tới gần thanh niên, nắm lấy cánh tay đột nhiên quăng một cái, quăng qua vai giữa bầy thỏ quyền cách đó mấy mét.
Có thanh niên kéo dài thời gian, Mâu Tiểu Tư triệu hồi con hạc giấy cuối cùng, thuận gió mà lên, cùng Kiều San cùng rời khỏi nơi .
“Cái tên hai lúa đó, thật nghĩ cái gì.”
“Hại mất trắng một cái đạo cụ!”
Trên trung, thời gian tiêu hao của hạc giấy, Mâu Tiểu Tư mặt mày đen sạm.
Nếu tên hai lúa , cô còn thể kiên trì một lát, giờ thì , con hạc giấy cuối cùng cũng dùng đến, thời gian gần còn thừa 50 giây!
Hơn nữa con hạc giấy là cô tự nắn, một cánh lớn một cánh nhỏ, lắc lư trung, vô cùng tệ, hai nôn.
...
Cùng lúc đó...
Phía một kilomet, trong thú triều hỗn loạn.
Một con thần ưng đầu lông kim sắc, nhanh chóng chấn động cánh, cơn cuồng phong run rẩy trong nháy mắt thổi bay vài con cự thú.
Một lát , hình thần ưng run lên, tăng tốc lao xuống mặt đất, vươn móng vuốt hữu lực của về phía một bóng đang chạy điên cuồng trong thú triều.
“Baileys, nắm chặt lấy !” Thần ưng miệng phun tiếng , là giọng của một phụ nữ trẻ tuổi.
“Thấu ——”
Một tiếng máy móc chuyển động vang lên, bóng đang chạy vội ngẩng đầu, nhanh chóng móc s.ú.n.g dây thừng, nhắm ngay móng vuốt thần ưng phóng , trong nháy mắt kéo lên , tránh khỏi sự truy kích của bầy thú phía .
“Mỹ Lạp, đưa đến cái cây bên .” Bóng treo lơ lửng , chỉ một cây cổ thụ cao nhất, to nhất phía bên , lớn tiếng .
“Bám chắc!”
Mỹ Lạp ở trạng thái thần ưng, nhiều lời, mấy hiệp liền lướt qua bầy thú, mang theo Baileys dừng một cây đại thụ cao ngất cách đó xa.
“Trời ơi... Rốt cuộc cũng thể nghỉ một lát.” Baileys đậu cành cây, thở hổn hển, nhưng cơ bắp căng cứng một khắc cũng dám thả lỏng.
Cảnh quá nguy hiểm, ngay khoảnh khắc cô bay lên, bầy sư tử chân suýt chút nữa vồ tới.
Lúc , Mỹ Lạp bên cạnh ở trạng thái thần ưng cũng giải trừ trạng thái, biến trở hình —— một phụ nữ cao ráo, nước da đen, mặc áo gi-lê da thú, chân ủng bọc da.
Đây là Cung Thủ Yêu Thiên Bảng thứ 15, mở Khóa Gen hệ huyết thống, Mỹ Lạp. Thực lực cường hãn, thể biến thành đại bàng. Cô chính là Mâu Tiểu Tư cướp dù giữa đường đó lâu. Cách đây lâu, cô và quen cũ Baileys gặp đảo, hai liền tự nhiên mà tổ đội.
Lúc , từ góc của hai , đảo Tàn Sát phảng phất một cái trường săn khổng lồ.
Thú triều lao nhanh trong màn đêm, cuốn lên bụi đất và thở hỗn hợp m.á.u tanh, khiến nghẹt thở.
Mà cảnh tượng địa ngục khủng bố như , thế mà còn kéo dài suốt một đêm.
Hai chỉ cần nheo mắt cành cây, đều cảm giác tim đập thình thịch.
“Người của Liên Minh Lăn Địa Long thật sự quá kiêu ngạo, ngày thường giữ kẽ thì thôi, hiện tại cư nhiên còn dám chuyện độc quyền phòng an như . Chờ lão nương gặp kẻ cầm đầu bọn chúng, bẻ đầu xuống mới .” Baileys ít khi tức giận, nhưng đám ma vật điên cuồng giẫm đạp chơi bên , một cục tức nghẹn trong lòng.
Tuy chức nghiệp Tà Ác và chức nghiệp Thủ Tự ngày thường hợp , nhưng cảnh tượng đối lập quy mô lớn trong phó bản, kỳ thật vô cùng hiếm thấy.
Sau khi phó bản kết thúc, loại một khi công khai, sẽ gây chú ý ít từ bên ngoài, trở thành đối tượng công chúng thảo phạt, ngay cả các hiệp hội lớn và chính phủ, cũng sẽ ban bố Lệnh Truy Nã kếch xù.
Cho nên mặc dù là phần tử tà ác của một giáo hội, cũng dám tùy tiện càn như , đặc biệt là loại phó bản lớn mà cả tuyển thủ Thiên Bảng cũng tham gia, dễ dàng đắc tội , thật sự quá nhiều.
“Tiếp theo bây giờ? Chúng căn bản thương nhân Ma Tinh ở .” Baileys rũ cánh tay.
Mỹ Lạp thì dậy cành cây, : “Không , , chúng ở đây xa khu mỏ hai, bên đó một thương nhân.”
“Thật ?” Ánh mắt Baileys dừng một chút, đột nhiên thấy bàn tay của Mỹ Lạp biến dạng nghiêm trọng, vặn vẹo, cháy đen, “Tay cô... còn .”
Mỹ Lạp chớp mắt một cái, giấu tay trái trong tay áo: “Không , sớm đau , khỏi phó bản điều dưỡng là .”
“Ừ.” Baileys đáp, lúc mới hỏi: “Cô gì? Khu mỏ hai bên thương nhân, cô thấy ?”
Mỹ Lạp : “Đương nhiên, trung an hơn mặt đất nhiều, lượng ma thú cũng ít. Cho nên bay qua đó thoáng qua, đáng tiếc, bên đó Liên Minh canh giữ. Cho nên mới quyết định về đón cô.”
________________________________________
Khu mỏ hai.
Mâu Tiểu Tư hai cuối cùng cũng đuổi tới.
Từ xa thấy gần một khu vực núi lùn, một thương nhân Ma Tinh ở đó.
“Đến .”
Mắt Kiều San sáng lên.
Mâu Tiểu Tư quá vui mừng sớm, bởi vì cô thấy bên cạnh thương nhân Ma Tinh, còn hơn mười chơi đang canh gác, mỗi thực lực cường hãn, tản thở bất tường.
“Những đó tám phần chính là của Liên Minh Lăn Địa Long...” Cô ngay, việc sẽ thuận lợi như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-137-hon-dao-tan-sat-30.html.]
Kiều San một lúc, : “Không , tớ xem .”
Nói , Kiều San nhảy xuống hạc giấy, nhắc nhở Mâu Tiểu Tư: “Lát nữa xem tình hình, nếu phát hiện , nhớ rõ chạy .”
“Khoan !” Mâu Tiểu Tư ngăn cô , “Cậu gì, cũng nên tớ . Người của Chim Sợ Cành Cong xảo quyệt lắm, chừng đang mai phục gần đây.”
Kiều San gật đầu: “Cho nên càng thể xuất hiện. Yên tâm, bọn họ bắt tớ. Thật sự tớ sẽ ngã xuống đất ngủ.”
Mâu Tiểu Tư nghĩ nghĩ, cảm thấy đáng tin cậy: “Cậu xác định kỹ năng ‘Kim Thân Giấc Mộng’ của , trong một ngày thể sử dụng hai ?”
“Ha ha ha, phát hiện .” Kiều San gãi đầu, “Đó là để yên tâm , luôn nghi ngờ thực lực của tớ.”
“Vậy thế , vẫn là tớ . Nếu nửa đường đối phương tay, dùng hạc giấy tới cứu tớ. Chúng nghĩ cách khác, xem, ma thú càng ngày càng nhiều, còn kịp nữa.”
“Được ...” Mâu Tiểu Tư ngăn cản.
Bởi vì cô cảm thấy lời Kiều San lý nhất định.
Kiều San nếu thật sự giao chiến với đối phương, đầu chạy thì đối diện hẳn là sẽ truy đuổi tha, dù nhiệm vụ của họ là bảo vệ thương nhân Ma Tinh, khi Mâu Tiểu Tư xuất hiện, họ sẽ rời khỏi khu mỏ.
“Vậy cẩn thận một chút.” Dặn dò một câu xong.
Nhìn Kiều San từng bước về phía khu mỏ bên .
Mâu Tiểu Tư thì thu hồi hạc giấy, trốn ở một cây đại thụ to lớn bên ngoài, tùy thời hành động.
Tiện thể, nặn thêm mấy con hạc giấy nữa!
“Oa oa! Oa oa!” Lúc , Đồ lão Tam đeo ở bên hông đột nhiên mở lời: “Cái Sinh Cốt Hoa của cô, luyện hóa xong .”
“Để tiện cho cô dùng, đặc biệt ngưng luyện cho cô thành một viên đan dược, tên là ‘Cường Lực Tạo Hóa Đan’, thể nâng cao thể cô ở mức độ cực lớn. Cô ăn bây giờ ?”
“Sinh Cốt Hoa?” Mâu Tiểu Tư suy nghĩ một lát mới nhớ .
Đó chẳng là bông cúc nhỏ đầu Dược Thú , là cực phẩm d.ư.ợ.c liệu, nhanh như luyện hóa xong ?
“Đồ Tam Gia, thể cho xem ?”
Mâu Tiểu Tư cẩn thận giơ bàn tay .
Chợt, một quả đan d.ư.ợ.c màu đỏ máu, đột nhiên bay từ khuyên tai của Đồ lão Tam.
Sau đó, “Duang” một tiếng, liền xuất hiện trong lòng bàn tay cô.
“Đây là cái gì?” Mâu Tiểu Tư khỏi sững sờ.
Chỉ thấy bàn tay, một viên đan d.ư.ợ.c màu đỏ còn to hơn cả đầu cô, lặng lẽ ở đó, trần trụi dùng tay kéo, liền cảm thấy nặng trịch.
“Đồ... Đồ Tam Gia, ông gọi cái là ‘một viên’?” Lòng Mâu Tiểu Tư hỗn loạn, “Ngài sợ đối với từ ‘viên’ hiểu lầm gì đó!!!”
“To hơn cả đầu , cái bảo ăn kiểu gì!”
“Khụ khụ...” Đồ lão Tam ho nhẹ một tiếng, bắt đầu chữa cháy: “Lò luyện đan của quá nhiều năm dùng, chút lóng tay, hơn nữa thời gian gấp gáp, cách nào ngưng luyện thành một viên nhỏ. Cô cứ tạm bợ mà ăn .”
Mâu Tiểu Tư: “...”
Thôi , cũng chỉ thể tạm bợ.
Cô ôm đan dược, cố sức c.ắ.n vài cái, kết quả c.ắ.n động đậy.
“Khốn kiếp, đây là đan dược? Xác định đại cầu sắt ...” Mâu Tiểu Tư sụp đổ!!!
Cô qua đ.á.n.h giá “đại cầu sắt”.
Không bao lâu, một giao diện thuộc tính hiện mắt cô.
【 Tên: Cường Lực Tạo Hóa Đan. 】
【 Chất liệu: Cực Phẩm Sinh Cốt Hoa, Thiên Linh Sâm, Huyết Mãng Chi. 】
【 Loại hình: Tiêu hao phẩm. 】
【 Cấp bậc: A+. 】
【 Công năng: Cường hóa thể, khi dùng, thể tăng cường cường độ cơ bắp, hoạt tính tế bào, khí cơ sinh mệnh. 】
...
“Cường hóa thể? Cùng cấp bậc với Hoa Mạn Đà La!” Mâu Tiểu Tư giật .
“Ôi... Tạo Hóa Đan!” Bên cạnh, Đồ lão Tứ chuyên luyện thể đột nhiên nhô đầu lên lạ lẫm : “Lại còn là thành phẩm!!”
“Lão Tam, đừng ngày thường ông mạnh miệng, keo kiệt bủn xỉn, kỳ thật đối với cô bé còn dụng tâm nha. Thứ chỉ Sinh Cốt Hoa là đủ , ông thêm ít d.ư.ợ.c liệu quý hiếm .”
Đồ lão Tam hừ một tiếng trong lỗ mũi, để ý đến lời trêu chọc của Đồ lão Tứ, mà tiếp tục với Mâu Tiểu Tư: “Đừng chỉ một viên, thứ bổ đấy. Cô mau ăn .”
Mâu Tiểu Tư , nội tâm vô ngữ: “Ăn? cũng lắm chứ!”
thì , trong lòng Mâu Tiểu Tư kỳ thật vẫn chút cảm động.
Dù Đồ lão Tam đây coi thường cô, ngờ lưng vì cô mà luyện hóa loại đan d.ư.ợ.c tốn thời gian tốn sức .
Cảm ơn Đồ lão Tam xong, Mâu Tiểu Tư đành lấy d.a.o nhỏ, cạo một lớp bột phấn viên t.h.u.ố.c xuống, bỏ miệng.
Nuốt một ngụm, hương vị đắng chát chợt lóe qua đầu lưỡi.
Tiếp theo, đỉnh đầu cô, một tiếng “Ái” vang lên, tản mát nước màu đen.
Dược hiệu nhanh phát tác, từng luồng dòng nước ấm, trong nháy mắt khuếch tán đến .
Mâu Tiểu Tư thử co cánh tay . Lần , cơ bắp nhanh chóng bành trướng, chợt lớn hơn một vòng, dần dần, thế mà thoát ly màu da, biến thành màu sắc gần giống thép, phát ánh kim loại!
Chỉ mười mấy giây thôi, cô phảng phất biến thành một khác.
Vân Vũ
Theo động tác nắm tay của cô, khí xung quanh đều trong nháy mắt phát tiếng nổ!
Bang bang!
“Cảm giác lực lượng thật mạnh, Đồ Tam Gia, d.ư.ợ.c hiệu thể duy trì bao lâu?” Mâu Tiểu Tư chấn động.
Đồ lão Tam đáp: “Về lâu dài mà , thể tăng thêm tiềm năng của cô. Ngắn hạn thì, nhiều nhất mười phút.”
“Mười phút, là đủ !”
Toàn cơ bắp Mâu Tiểu Tư nổ tung chồng chất, phát âm thanh dường như nghiến răng, giống như quả bóng bay thổi khí , kinh tâm động phách. Chiều cao cả cô càng bạo trướng tới hai mét rưỡi.
Cô quả thực thể tin , đây cư nhiên chỉ là hiệu quả của một lớp bột thuốc!
Nếu một ngày thể ăn hết bộ viên Cường Lực Tạo Hóa Đan , chẳng là... thể cường hóa thể đến cực hạn ?
Bất quá, vui mừng thì vui mừng.
Mâu Tiểu Tư cũng hiện tại lúc nghĩ đến chuyện , vội vàng thu hồi Tạo Hóa Đan, về phía khu mỏ hai bên .
Lúc , Kiều San gần đến chỗ thương nhân Ma Tinh.
...
“Kiều Mạch Thanh Thanh? Sao cô đến một .”
ID tên là “Ta Muốn Trường Cao” là đàn ông cao kều, nheo mắt , Kiều San càng lúc càng gần, rơi suy tư.
Hắn đó lâu, mới đuổi tới khu mỏ hai, mang theo mười mấy Liên Minh canh ở chỗ thương nhân Ma Tinh .
Chính là để phục kích Trầm Mặc Tiểu Dương.
hiện tại, cư nhiên thấy Kiều Mạch Thanh Thanh một tới tìm thương nhân, còn nghênh ngang tới, tình huống là thế nào.
Chẳng lẽ cô và Trầm Mặc Tiểu Dương, tách hành động?
Một tới khu mỏ hai, một khu mỏ ba, đến cuối cùng vô luận ai tìm thương nhân Ma Tinh, chỉ cần một đổi thành công, liền tập hợp ở một nơi nào đó?
Càng nghĩ càng thấy khả năng .
‘Ta Muốn Trường Cao’ lạnh một chút, thầm nghĩ, thì dễ .
Trầm Mặc Tiểu Dương giao cho Điểu Ca bên đối phó, còn nơi , chỉ cần tìm cách, cho Kiều San tới gần thương nhân Ma Thú là .
“Thật ngại quá, thương nhân chúng tiếp quản, Kiều Mạch Thanh Thanh, cô vẫn là khu ba đổi .” Ta Muốn Trường Cao cùng mấy gã đại hán, chắn mặt Kiều San, bao vây thương nhân Ma Tinh một cách vững chắc.
Đây cũng là thủ đoạn quen dùng của bọn họ. Cùng một phương pháp, đuổi bao nhiêu chơi.
Nếu ai dám phục, bọn họ liền ỷ đông , dùng bạo lực.
“Tốt.” Kiều San gật đầu, tới phía .
“ , thương nhân Ma Tinh tiếp quản, cho nên thể đổi. Cô khu ba .” Phát hiện lơ, ánh mắt Ta Muốn Trường Cao lạnh lùng, trực tiếp vươn cánh tay, ngăn cản cô.
Không ngờ Kiều San nữa gật đầu, bình tĩnh : “ chứ, chỉ là thấy chỗ các an ninh khá , ma thú cũng ít, cứ nghỉ ngơi một lát ở đây ?”
Nói , Kiều San liền vòng quanh khu mỏ hai dạo.
“Chỗ các nước ấm ? Có đồ ăn ? Nghe phúc lợi của Liên Minh Lăn Địa Long lắm, thể gia nhập nhỉ.”
“Oa... Phụ cận khu mỏ , rải cái bột phấn gì mà còn phát sáng ? Là để xua đuổi ma thú ? Bột phấn chắc giá trị ít tiền nhỉ?”
‘Ta Muốn Trường Cao’ cho dù trì độn đến mấy, cũng phản ứng đối phương đang trêu chọc , lập tức móc một thanh rìu lớn màu xanh lục, giận dữ : “Cô đang đùa cái gì , Kiều Mạch Thanh Thanh, cô cho rằng dám g.i.ế.c cô ?”
Lời dứt, mấy gã đại hán phía trong nháy mắt xông tới.