Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 154: Chuẩn Bị Vào Thôn

Cập nhật lúc: 2025-11-01 08:27:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thật sự , ngài nhớ lầm ?” Mâu Tiểu Tư chút thất vọng, nhưng vẫn từ bỏ hy vọng hỏi một câu.

“Không thể nào, thể nào. Tất cả hồ sơ xem qua một là nhớ hết, thể quên .” Dì Béo vỗ ngực, khẳng định chắc chắn.

“Vâng, cháu . Cảm ơn Dì Béo.”

Không câu trả lời mong , Mâu Tiểu Tư cảm thấy như một tảng đá lớn đè nặng lên . Manh mối khó khăn lắm mới cắt đứt, cô cảm thấy thật vô lực.

cô cảm thấy, chiếc gương tháp đen ở Đảo G.i.ế.c Chóc, cùng với tin nhắn từ Ốc Biển, đến mức lừa cô. Nếu là Thiên Ngoại Thiên, hẳn là con đường cô thu thập thông tin vấn đề.

Sự việc đến nước , cô cũng chỉ thể tạm thời gác chuyện Thiên Ngoại Thiên.

________________________________________

Dì Béo ...

“Thiên Ngoại Thiên?” Trong văn phòng, Kiều San bỗng nhiên lẩm bẩm: “Kỳ lạ, cái tên quen thuộc quá, hình như .”

Mâu Tiểu Tư giật , tim đập nhanh hơn, vội hỏi: “Kiều San, từng về nơi ?”

“Không, , lẽ là nhớ lầm.” Kiều San lắc đầu, vẻ mặt chắc chắn lắm.

“Không , sai cũng .” Mâu Tiểu Tư vẻ mặt kích động, với tốc độ cực nhanh: “Chỉ cần một chút manh mối cũng , thể nhớ về Thiên Ngoại Thiên ở ?”

“Ừm...” Kiều San chìm hồi ức, suy nghĩ vài giây mới : “Hình như là phòng viện trưởng Bệnh viện An Kinh.”

, nếu nhớ lầm, một năm , từng ông Viện trưởng Hồ nhắc đến ba chữ trong văn phòng của ông .”

“Lúc đó ông hình như đang chuyện điện thoại với ai đó, lời khá kịch liệt. Cậu cũng , Viện trưởng Hồ là điềm tĩnh, ông ngày thường ít khi mất kiểm soát cảm xúc, cho nên đó ấn tượng sâu.”

Hồi tưởng nghiêm túc xong, Kiều San ngẩng đầu Mâu Tiểu Tư một cái, : “Xin , cụ thể thì rõ lắm, cũng thể là nhớ lầm.”

“Bệnh viện An Kinh?” Mâu Tiểu Tư , chút ngạc nhiên.

Từ khi đuổi khỏi bệnh viện, Mâu Tiểu Tư từng thử liên lạc với Viện trưởng Hồ.

đối phương hoặc là điện thoại, hoặc là trực tiếp cúp máy. Ngay cả khi Mâu Tiểu Tư đó tìm đến bệnh viện, quầy lễ tân cũng luôn viện trưởng công tác ở nơi khác.

Tóm , khiến cô rơi thế tương đối động.

Mà hiện tại, manh mối cô nhận đến từ Viện trưởng Hồ? Điều khiến Mâu Tiểu Tư thể ngờ tới.

“Cảm ơn, .”

________________________________________

Chào tạm biệt Kiều San xong.

Mâu Tiểu Tư mang đầy tâm sự trở về nhà.

Cô vốn định đến thăm Từ Giai, tiện thể trò chuyện với cô một lát.

Kết quả cửa, liền phát hiện tờ giấy Từ Giai để ở chỗ treo mũ áo, nước ngoài du lịch một thời gian để giải sầu.

“Thôi ... Như cũng .”

Mâu Tiểu Tư cũng nghĩ quá nhiều, gần đây cô quá bận rộn, vì mạng sống của mà bôn ba, căn bản rảnh lo chuyện khác.

Hơn nữa, Từ Giai ở nhà cũng . Căn nhà , lẽ của "Đội A " theo dõi, quá an .

Trở phòng...

Mâu Tiểu Tư ở bàn việc, lâm suy tư.

Trực giác cho cô , việc Dượng mất tích, Thẻ Nhân Vật xuất hiện, và Viện trưởng Hồ của Bệnh viện An Kinh.

Ba điều chắc chắn tồn tại một mối liên hệ nào đó.

Có lẽ, còn thêm cả nghi thức hồi sinh.

Dượng Thiên Ngoại Thiên, rốt cuộc hồi sinh ai đây? Chuyện liên quan gì đến Viện trưởng Hồ?

Mâu Tiểu Tư thể tin rằng, thể khiến Dượng quan tâm đến , thế giới e rằng chỉ còn một , đó chính là cô - Mâu Hi.

Cô càng nghĩ càng rối, tìm manh mối, đầu sắp nổ tung.

một điều thể khẳng định là, nếu đến bước đường cùng, Dượng sẽ kéo cô cuộc, cũng sẽ để cô lâm tình huống nguy hiểm .

E rằng sự thật đằng phức tạp hơn nhiều so với những gì Mâu Tiểu Tư tưởng tượng.

“Sau khi giải quyết xong chuyện lời nguyền mặt , sẽ tìm Viện trưởng Hồ một nữa. Đến lúc đó nếu ông vẫn gặp, sẽ lén lút đột nhập văn phòng ông xem thử.”

Sau khi hạ quyết tâm, Mâu Tiểu Tư cảm thấy áp lực nhẹ ít.

Nghĩ một lát, cô nhanh chóng bấm mở giao diện chơi, nhắn tin cho Kiều San, Baileys và Mỹ Lạp, hẹn họ ba giờ gặp mặt ở tầng ba Đại Sảnh Bí Cảnh.

Còn những khác trong nhóm giải chú, cô liên hệ, vì thiết, cũng tin tưởng .

Cứ như , nghỉ ngơi chỉnh đốn một lát, ước tính thời gian xong, Mâu Tiểu Tư trực tiếp tiến Đại Sảnh Bí Cảnh.

Theo lý thuyết, chơi khi thoát ly phó bản, bí cảnh thể chủ động tiến .

trong lúc trò chuyện, cô từ Kiều San, thì khi khai thông tầng thứ ba của Đại Sảnh Bí Cảnh, chơi thể tiêu phí một chút tích phân để chủ động tiến khu vực VIP tầng ba.

Đây cũng coi như là đặc quyền của chơi ở tầng ba.

Ngay đó, cảnh vật mắt đổi...

Chờ Mâu Tiểu Tư mở mắt nữa, cô xuất hiện ở tầng ba Đại Sảnh Bí Cảnh.

Trang hoàng xa hoa, vô phòng chờ riêng biệt.

Cô vốn tưởng rằng chắc chắn là đến sớm nhất, nhưng kết quả phát hiện, Baileys và Mỹ Lạp sớm chờ cô, còn Kiều San thì một bên, vẻ mặt ngái ngủ.

“Mọi hành động nhanh thật.” Mâu Tiểu Tư chào hỏi.

“Này...” Mỹ Lạp vẻ mặt kích động: “Tấm ảnh của Thiên Môn Bích Lạc thật sự là lừa ? suýt nữa tin .”

“Ừm, tìm một chỗ ?”

Vừa chuyện, mấy Baileys kéo đến một phòng chờ riêng.

Kiều San thấy ghế sofa, mắt sáng lên, lập tức chạy đến xuống.

Mọi đối với điều quen trách.

“Tiểu Dương, nhắn tin tìm phương pháp phá giải lời nguyền?” Vừa phòng xuống, Mỹ Lạp liền sốt ruột hỏi.

Hôm nay cô đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đỏ rượu, kết hợp với đôi giày thể thao, làn da ngăm đen, mang cảm giác khỏe khoắn, tươi tắn.

việc Mỹ Lạp cố ý đội mũ, là để che cái "bướu mặt " trán. Trong bốn , cô xui xẻo nhất, vì nó mọc ngay mặt.

“Không hổ là của chính phủ, nhanh như manh mối. đây còn đang nghĩ tìm chuyện đây.” Baileys cũng .

Baileys là thích kết bạn, nhưng cô giống loại như Chức Minh cả ngày lượn lờ ở Đại Sảnh Bí Cảnh.

kết bạn, cần nhận hồi báo ngay lập tức, cũng quá thực dụng.

Mọi thường xuyên hoạt động bên ngoài, giúp đỡ lẫn , lâu dần cũng thiết.

Giống như lúc , lẽ chỉ là một chút thông tin nhỏ thôi, cũng thể giúp cô bớt nhiều đường vòng, thậm chí là cứu cô một mạng.

Đóng cửa phòng chờ, Mâu Tiểu Tư xoay xuống, trầm ngâm một lát, : “ chắc thể phá giải lời nguyền , nhưng tin tức nhận là thế . Tình báo của tổ chức là một Trường Thí Luyện tên là ‘Hoàng Sơn Thôn’.”

“Hoàng Sơn Thôn?”

Mấy , ai từng qua nơi .

Sao là một cái thôn, một nơi nhỏ như , thật sự thể cách phá giải lời nguyền ?

Baileys vốn còn Thế Giới Tái Tạo thử xem. Cùng lắm thì đổi một cánh tay, đổi một cái chân, tổng thể giải quyết .

tin , tổng còn hơn cái tên Thiên Môn Bích Lạc !” Mỹ Lạp .

Cảnh tượng Thiên Môn Bích Lạc hợp liền g.i.ế.c đó, cô vẫn còn nhớ rõ.

Nếu cùng đường, Mỹ Lạp cũng dám theo tiết tấu của đối phương.

vô dụng, Mâu Tiểu Tư ít nhất cũng là của chính phủ, sẽ cố ý hãm hại khác.

Baileys cũng nghĩ như , Thiên Môn Bích Lạc dắt mũi.

Cứ như , khi đ.á.n.h thức Kiều San đang mơ màng, bốn quyết định cùng một chuyến đến Hoàng Sơn Thôn.

“Trường Thí Luyện là như thế nào nhỉ? vẫn luôn xem.” Mâu Tiểu Tư đây thường , nhưng từng qua.

“Trường Thí Luyện thì...” Mỹ Lạp chớp chớp mắt: “ đây thường xuyên . Trường Thí Luyện Thần Ma ở tầng ba Đại Sảnh là một tồn tại đặc trưng của nơi . Thông thường mà , đó là nơi để chơi thu hoạch tài liệu. Cây cung của đây chính là chế tạo từ vật liệu thu từ tiểu thế giới Trường Thí Luyện.”

“Đi xem là thôi.”

Baileys dậy . Sau đó rời khỏi phòng, nhanh chóng đến lối Trường Thí Luyện Thần Ma.

Đây là một cánh cổng ánh sáng khổng lồ lơ lửng giữa trung. Trên đó lấp loáng những hoa văn gợn sóng, xung quanh lấp lánh vô ánh , khiến cánh cổng trông vô cùng thần bí.

Mọi đến gần, liền cảm nhận một luồng thở cổ xưa, hoang dã ập đến.

Bên vầng sáng, dựng một tấm đá phiến màu đen, đó năm chữ lớn “Trường Thí Luyện Thần Ma” với nét chữ rồng bay phượng múa.

Bốn chỉ động ý nghĩ, bên tai liền vang lên âm báo:

【 Đinh! Trường Thí Luyện Thần Ma, liên kết thành công. 】 【 Bây giờ mời chơi chọn lựa bản đồ... 】

Từng quyển sách tranh bản đồ, bắt đầu lơ lửng trong đầu Mâu Tiểu Tư.

【 Sa Thành Cực Nóng, Hang Động Người Lùn, Hẻm Núi Tinh Linh... 】

Mỗi tấm bản đồ đại diện cho một tiểu thế giới, là nơi để chơi thu hoạch tài liệu và thí luyện.

Và Hoàng Sơn Thôn mà Lý Bái Thiên , trong một tiểu thế giới trong đó.

Lúc , mắt Mâu Tiểu Tư nhảy một khung nhắc nhở:

“Tiêu phí 50 tích phân, thể truyền tống đến ‘Hoàng Sơn Thôn’. Có mời bạn bè ?” “Có / Không / Trở .”

Mâu Tiểu Tư và mấy . Thấy đều gật đầu, cô liền do dự nữa, trực tiếp tiêu hao tích phân, hình thức tiểu đội bốn , truyền tống .

Lại một nữa mở mắt , cô phát hiện từ lúc nào, xuất hiện một chiếc xe buýt cảm giác niên đại.

Chiếc xe buýt bao lâu rửa sạch, bề ngoài cũ nát, còn dính đầy bùn đất.

Quay đầu , khi phát hiện Kiều San và những khác cũng ở xe, Mâu Tiểu Tư trong lòng lập tức như trút gánh nặng.

Trừ Kiều San, thực lực của Baileys và Mỹ Lạp đều yếu, kết bạn cùng , vấn đề hẳn là lớn.

Mâu Tiểu Tư tùy ý đ.á.n.h giá xung quanh xe vài , phát hiện xe nhiều , dường như là chuyến xe cuối.

Còn ngoài cửa sổ xe, mặt trời đang lặn xuống đỉnh núi, sắc trời mờ nhạt mang cho cảm giác áp lực nặng nề.

“Hù hù hù ——”

Bên ngoài trừ tiếng gió hù hù, cơ bản thấy âm thanh nào khác.

Ước chừng năm phút , xe cuối cùng cũng dừng .

“Hoàng Sơn Thôn đến , ai xuống xe ở đây?”

“Sư phụ, chúng xuống.” Mâu Tiểu Tư và những khác dám chần chừ, lượt xuống xe.

Xe buýt nhanh chóng chạy ...

Sau đó, mắt , xuất hiện từng ngôi nhà đất nhỏ xây bằng gạch phôi bùn.

Dưới ánh hoàng hôn mờ nhạt, những ngôi nhà nhỏ trông cũ kỹ và thô mộc, từ xa, thật sự giống như từng ngọn đồi nhỏ.

“Nơi lạnh quá, gió lớn thật!” Lúc , Kiều San mơ màng tới, lướt qua những ngôi nhà đất thành từng mảng mặt, bỗng nhiên .

“Những ngôi nhà đất nhỏ trong thôn , trông giống như... giống như mộ bia .”

________________________________________

Vừa dứt lời.

Mọi lập tức cảm thấy một trận lạnh lẽo ập đến.

thật, gió ở đây lớn.

Mặc dù thôn gần núi, ngay chân núi, nhưng vẫn ngăn cơn gió lạnh buốt .

“Vốn cảm thấy, , thật sự giống mộ bia.” Baileys .

Vân Vũ

Tuy nhiên, đây chỉ là một thôn xóm, cũng cái gì thế giới quỷ quái, cho nên cũng để trong lòng.

Không lâu , một đàn ông mặc áo khoác vải bông kiểu Trung Quốc, khuôn mặt đoan chính từ cổng thôn : “Bốn vị chính là các pháp sư đến trừ tà diệt ma ? Hoan nghênh hoan nghênh. là dân làng ở đây, tên là Trần Đại Giang.”

“Ngàn mong vạn mong, cuối cùng cũng mong các vị đến. Cổng thôn gió lớn, mau theo thôn .”

Trần Đại Giang dáng gầy gò, mũi tẹt, nhưng vô cùng nhiệt tình, liền đón mấy thôn.

“Trừ ma sư?” Mâu Tiểu Tư trong lòng còn chút nghi hoặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-154-chuan-bi-vao-thon.html.]

Lúc Baileys kịp thời giải thích: “Trường Thí Luyện là như , sẽ sắp xếp cho những chơi truyền tống một phận, để chơi tiện tìm kiếm manh mối. Cậu nhanh chóng thích nghi với phận , nên để dân làng nghi ngờ.”

“À, là như .”

Mâu Tiểu Tư khẽ gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

Hoàng Sơn Thôn trông lớn, tổng cộng chỉ ba, năm chục hộ gia đình, vẻ quạnh quẽ.

Kỳ lạ là, trời chạng vạng, nhà nhà đóng kín cổng, như thể những khuất trong mộ bia .

“Nếu mấy vị chê, mấy ngày cứ ở nhà . Điều kiện trong thôn các vị cũng thấy , thể so với trong thành, để các vị chê .” Trần Đại Giang dẫn tham quan một vòng trong thôn, đó liền dẫn họ về nhà .

“Tới tới tới, các vị cứ , chuẩn chút đồ ăn, nhà lâu náo nhiệt như .” Nói xong, Trần Đại Giang liền rẽ nhà bếp ở phía Bắc.

Mâu Tiểu Tư chằm chằm bóng lưng Trần Đại Giang, trầm ngâm.

“Sao , vấn đề ?” Kiều San ở một bên hỏi.

Mâu Tiểu Tư lắc đầu: “Tạm thời thấy gì.”

Kiều San xắn tay áo lên, che vết loét hình mặt cổ tay, : “ cũng thấy gì bất thường. Đây là một dân làng vô cùng bình thường, hẳn là ‘năng lực đặc biệt’ nào.”

Ý của cô là, Trần Đại Giang là một loại yêu ma quỷ quái nào cả.

Lúc , đèn trong sân thắp lên, bốn rõ ràng cùng , nhưng cảm giác âm khí nặng nề.

Một lát , Trần Đại Giang từ nhà bếp , bưng tới mấy chén mì thịt kho bốc .

“Mì thịt kho nóng hổi đến . Mấy vị ăn chút đồ ấm , đây chính là món sở trường của đấy.”

Từng chén mì thịt kho đặt lên bàn, tổng cộng bốn chén, bốc lên mùi thịt kỳ dị.

Trần Đại Giang vẻ mặt nhiệt tình đưa đũa cho bốn , nhưng đều đầu phó bản, thể ăn đồ do NPC đưa, cho nên nhất thời, ai dám nhận.

Chỉ Mâu Tiểu Tư vẻ mặt vô hại, tủm tỉm nhận lấy một đôi đũa, cúi đầu ngửi mùi thịt, khen: “Oa, mì thịt kho thơm quá, thấy ngon.”

Nói , Mâu Tiểu Tư dùng đũa gắp sợi mì, nóng lòng đưa đến bên miệng.

Trần Đại Giang nhanh chóng vẻ mặt mong chờ cô.

Kiều San và Baileys thì hít thở cứng , thầm nghĩ chứ.

Mỹ Lạp trừng lớn mắt, còn đang suy nghĩ nên ngăn cản .

lúc , động tác của Mâu Tiểu Tư khựng , dường như ngại nóng, cô đưa đũa xa một chút thổi thổi. Chờ thổi đến gần đủ, định cho mì miệng, cô đột nhiên ngẩng đầu lên, “Di” một tiếng.

“Đại ca, món thịt kho của thơm như , khẳng định là dùng thịt chân heo ? Có còn thêm cả mỡ heo chiên giòn, giòn rụm , thấy tầm thường.”

Trần Đại Giang sững sờ, liên tục gật đầu: “ , đúng , đây đều là thịt heo đen nhà nuôi, bên ngoài ăn . Cô mau ăn khi còn nóng , đủ còn nữa.”

“Thế .” Mâu Tiểu Tư thở dài buông đũa xuống, chút tiếc nuối : “Đều tại quên với . Bốn chúng , đều là dân tộc Hồi, ăn thịt heo.”

Kiều San: “...”

Baileys: “???”

Mỹ Lạp: “!!!”

Còn thể như ? Lý do ... quả thực chê .

Tại các cô nghĩ .

Sắc mặt Trần Đại Giang cứng một thoáng.

Mâu Tiểu Tư : “Đại ca chắc chắn sẽ tôn trọng phong tục của dân tộc khác ? Chúng tự mang đồ ăn, mấy ngày cần nấu cơm cho chúng .”

Nói , Mâu Tiểu Tư lấy mấy cái bánh mì và sữa bò đặt lên bàn, nháy mắt với Trần Đại Giang, vẻ mặt ngượng ngùng.

“A ha ha...” Trần Đại Giang ngượng hai tiếng, còn thể gì bây giờ, chỉ thể giữ nguyên mấy chén mì thịt kho bưng trở về, miệng khách sáo : “Không , cũng trách hỏi rõ. Vậy sẽ nấu cơm nữa nhé.”

“Ừm ừm.”

Nhìn theo Trần Đại Giang nữa trở nhà bếp, Mâu Tiểu Tư vẻ mặt bình thản xé mở túi gói, ăn bánh mì.

“Tuyệt vời!” Mỹ Lạp bỗng nhiên xáp , vỗ vai cô : “Học , cũng như .”

Baileys và Kiều San cũng đều giơ ngón cái lên với cô: “Không hổ là !”

Cứ như , về liền cần lo lắng vấn đề đồ ăn, cũng cần sợ gây nghi ngờ cho dân làng.

Đại ca, các gọi pháp sư trừ ma đến đây, rốt cuộc là vì chuyện gì ?” Chờ Trần Đại Giang , Mâu Tiểu Tư liền thẳng chủ đề hỏi.

Cô tính toán thông quan nhanh chóng Trường Thí Luyện Hoàng Sơn Thôn , nên lãng phí thời gian.

“Thật ...” Trần Đại Giang vẻ mặt do dự, xuống bên cạnh bàn. Hắn thở dài, kể sơ qua những chuyện xảy trong thôn thời gian gần đây.

Tóm , chính là trong thôn nổi lên yêu quái, hành hạ dân làng lầm than, buộc bất đắc dĩ, mới mời pháp sư trừ ma đến.

“Khoan ...” Vừa xong đại khái, Mỹ Lạp liền mặt đầy dấu chấm hỏi ngắt lời: “Nổi lên yêu quái, trong thôn yêu quái? Các xác định là yêu quái, do gây ? Yêu quái hành hạ dân làng như thế nào, nhiều c.h.ế.t ?”

Đối mặt với hàng loạt câu hỏi , Trần Đại Giang ấp úng, .

Cuối cùng, đành gọi mấy ngoài phòng, xuyên qua một mảnh ruộng đồng, đến một nơi giống như nhà thờ tổ ở chân núi.

Cánh cổng lớn mở , chỉ thấy trong đại sảnh nhà thờ tổ, ngổn ngang mười mấy cái xác bọc kín bằng vải bố trắng.

Mâu Tiểu Tư chào hỏi xong, tiến lên vén tấm vải bố trắng lên. Sau đó cô cúi đầu, vặn đối diện với một đôi hốc mắt trống rỗng.

Đen kịt, trống rỗng, vô sinh khí, mang theo một vẻ tĩnh mịch rùng rợn.

Mỗi một cái xác ở đây, tròng mắt thế nhưng đều cánh mà bay, chỉ còn một đôi hốc mắt đáng sợ.

Đối mặt với cảnh tượng , Mâu Tiểu Tư sắc mặt bình tĩnh. Cô tiếp tục kéo tấm vải bố trắng xuống, thấy bên cổ áo của cái xác, mọc chi chít vết loét hình mặt , chồng chất lên . Một thậm chí bắt đầu hư thối, biến thành một bãi bầy nhầy nhúc nhích.

“Đây là cái gì?”

Mâu Tiểu Tư chỉ vết loét hình mặt , rõ mà vẫn hỏi.

Đồng thời thầm nghĩ các cô đến đúng nơi, trong thôn quả nhiên cũng lây dính loại lời nguyền .

Trần Đại Giang rũ mắt : “Ôi, đây là chuyện mà con yêu quái gây . Phàm là từng gặp con yêu quái đó, đều mù hai mắt, mọc đầy loại ghẻ mặt . Không quá hai giờ, liền đều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.”

Hai giờ... Từ khi phát bệnh đến tử vong, nhanh như ?

Mâu Tiểu Tư trầm ngâm.

Xem những dân làng chịu lời nguyền còn nghiêm trọng hơn các cô nhiều.

Lúc , Trần Đại Giang dẫn đến phòng trong. Chỉ thấy trong phòng bày biện mấy pho tượng thần, Bồ Tát, Di Lặc, tổng cộng mười mấy pho, đều là loại mà bình thường thường thờ phụng trong nhà.

điều khiến kinh hãi là, mắt của những pho tượng đó cũng đều móc xuống, rơi bên chân.

Mắt của các vị thần che lấp.

Phảng phất cả thế giới cũng mất đôi mắt, mất năng lực phân biệt.

“Cái ... cũng là do yêu quái ?”

Mâu Tiểu Tư đối mặt với cảnh tượng quỷ dị , chút thể tin nổi .

.” Trần Đại Giang thở dài, chút lo lắng hỏi: “Xin hỏi mấy vị pháp sư trừ ma, các vị điều gì ? Cứ tiếp tục thế , e rằng cả thôn chúng đều sẽ yêu quái hại. Đây là loại yêu quái chuyên ăn tròng mắt, tà môn lắm.”

Lời của như đang lo lắng, cũng như đang dò xét thực lực của mấy , sợ Mâu Tiểu Tư và đồng đội là kẻ lừa đảo giả danh.

đáng tiếc là, Mâu Tiểu Tư gì.

cho dù trong thôn thực sự yêu quái, cô cũng là pháp sư trừ ma chuyên nghiệp, chỉ dựa mấy cái xác và những pho tượng , cô cũng manh mối nào.

“Khụ khụ...” Mâu Tiểu Tư ho vài tiếng.

Sau đó hiệu cho Kiều San, Baileys, Mỹ Lạp, bảo các cô tùy tiện gì đó để vẻ.

Nếu , Trần Đại Giang nhanh sẽ nghi ngờ phận và mục đích của các cô.

Cuối cùng, vẫn là Kiều San, nghề nghiệp là Vu Y, đẩy .

thẳng , chỉ thể giả vờ bình tĩnh, bắt đầu lung tung: “Căn... Căn cứ kinh nghiệm trừ ma diệt yêu nhiều năm của , con yêu quái tàn hại dân làng , thể là đến để báo thù.”

“Báo thù?” Mắt Trần Đại Giang lộ vẻ kinh ngạc.

“Không sai!” Kiều San bộ huyền bí gật đầu, “Nếu yêu quái trực tiếp g.i.ế.c , tại cố tình dùng phương thức hành hạ dân làng chứ?”

“Nếu các thật sự bắt chân tướng của con yêu quái , thì hãy ơn cho chúng nhiều thông tin hơn. Ví dụ như yêu quái đầu xuất hiện là khi nào, ngày đó cụ thể xảy chuyện gì, cùng với điểm chung của những c.h.ế.t lúc sinh thời. Không giấu giếm một chút nào, nếu , ai cứu các .”

“Cái ...” Trần Đại Giang trừng lớn mắt, ngây hồi lâu, cũng ý thức tính nghiêm trọng của sự việc.

đó, vẻ mặt bỗng trở nên ảm đạm, cúi đầu lẩm bẩm: “Quả nhiên, chuyện đó, vẫn thể tránh khỏi .”

Nghe thấy lời , Mâu Tiểu Tư và những khác .

Ngay cả bản Kiều San cũng ngạc nhiên.

Hóa Trần Đại Giang , thật sự chuyện giấu các cô.

lúc ...

Bên ngoài nhà thờ tổ bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân lộn xộn: “Đại Giang, xong , xong ! Nhà Tiểu Đinh xảy chuyện!”

Nghe , sắc mặt Trần Đại Giang trầm xuống, lập tức chạy khỏi nhà thờ tổ: “Tiểu Đinh ? Cậu ?”

“Không... Tiểu Đinh. Là bạn gái của Tiểu Đinh, cô , cô hết .” Người dân làng đến báo tin thở hổn hển : “Ngay , cô tắt thở.”

Đối phương dứt lời.

Trần Đại Giang đột nhiên lùi một bước, trừng mắt ngây một lúc lâu, mới hoảng hốt gật đầu : “ , đang chút việc, ông về , lát nữa sẽ qua.”

Nói xong, thôn dân rời .

Trần Đại Giang trầm mặc lâu, đó như hạ quyết tâm nào đó, bỗng nhiên đầu với Mâu Tiểu Tư: “Các vị, nguyện ý đem tất cả những gì .”

“Xin các vị nhất định tin những lời !”

________________________________________

Rời khỏi nhà thờ tổ, mấy về nhà Trần Đại Giang.

Trần Đại Giang rót một ly rượu, cuối cùng bắt đầu chậm rãi kể .

“Mặc dù ... thực , tất cả đều là do gây .”

là một... tên trộm mộ thấy ánh sáng.”

Thấy sắc mặt khẽ biến, Trần Đại Giang khổ một tiếng, uống một ngụm rượu : “ , trộm mộ đào mồ cũng tồi tệ như g.i.ế.c phóng hỏa, là tội lớn nhất. Nếu dân làng , chắc chắn họ sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t tươi, nhưng sự việc đến nước , cũng giấu nữa.”

Thì , Trần Đại Giang hai bạn , lượt tên là A Vượng và Tiểu Đinh.

Ba hợp tác trộm mộ nhiều năm, thiết như em.

Tuy nhiên, việc họ trộm mộ, giống như trong tiểu thuyết, cần “chia kim định huyệt”, “hiểu rõ phong thủy”, cũng cần “xẻng Lạc Dương”, “hương mềm xác c.h.ế.t” gì đó, những thứ đó quá phiền phức.

Họ chỉ cần học cách “ thông tin” là .

Thông thường, họ sẽ chuyện với những “nghi lễ tang lễ”, “quản lý mộ địa”... để vị trí chôn cất của c.h.ế.t, đó ngay trong đêm c.h.ế.t hạ táng, liền trực tiếp tiến khu mộ, khai quan trộm mộ.

Chiêu hiệu quả, chỉ thu nhập định, mà còn an , chỉ cần định kỳ đưa cho quản lý mộ địa một ít tiền boa là .

Trọng điểm là, hề hàm lượng kỹ thuật nào.

Hơn nữa, ở các khu mộ khắp cả nước đều những chuyện tương tự. Không họ , những tên trộm mộ khác cũng sẽ , cho nên họ cũng áp lực tâm lý gì.

những ngày như kéo dài, cuối cùng cũng quá nhàm chán, quả thực ô danh cái gọi là trộm mộ. Sự việc chuyển biến là trong một kỳ nghỉ, một ngày nọ, khi ba trở về quê nhà Hoàng Sơn Thôn, vô tình phát hiện núi hoang trong thôn, một ngôi mộ lớn.

Ngôi mộ lớn đó tồn tại hàng chục năm, hiện rõ hình dáng ngọn núi hoang trọc.

Bia mộ tàn tạ chịu nổi, chỉ thể miễn cưỡng hình dạng. Trên mộ phần còn cắm một cây Hồng Anh Thương từ .

Nghe ngôi mộ tổ tiên , từ khi họ sinh , chẳng qua trong thôn đều coi là điềm lành, bao giờ cho phép ai đến gần.

ngày hôm đó, ba hiểu vì , thấy ngôi mộ lớn , liền như ma xui quỷ khiến, mơ mơ màng màng bò dọc theo sườn núi lên.

Chỉ thấy mộ phần ngôi mộ lớn cắm một cây Hồng Anh Thương gãy, qua niên đại xa xăm, dường như một luồng uy áp từ phát .

Trong lúc ma xui quỷ khiến, Trần Đại Giang, A Vượng và Tiểu Đinh thế nhưng cùng đề nghị, đào ngôi mộ lớn lên xem thử, giống như trong mộ bảo bối gì đó đang gọi họ .

“Chúng tự xưng là trộm mộ, nhưng ngay cả một ngôi mộ hoang cũng từng đào. Chuyện nhất định là ý trời.”

“Cho dù trong thôn phát hiện, cứ là chồn ch.ó đào hang, đừng thừa nhận là .”

“Bây giờ trời tối , sẽ dân làng nào về phía . Cứ đào lên xem thử .”

Xẻng sắt trong tay ba , phát ánh sáng t.h.ả.m đạm trong đêm tối. Họ đều đang tự an ủi , nhưng trong lòng rõ ràng, ngôi mộ hôm nay nhất định khai...

 

 

 

 

 

Loading...