Vô Hạn Lưu: Kỹ Năng Của Ta Là Sờ Xác - Chương 84: Hội Đấu Giá (3)

Cập nhật lúc: 2025-10-28 16:50:30
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghiêm Quân Trạch...

Mâu Tiểu Tư im lặng nắm chặt nắm đấm, trong lòng một luồng ấm ức chỗ phát tiết.

Việc cô thích th·i th·ể, cũng chỉ Nghiêm Quân Trạch thấy qua.

Không cần động não cũng , hành vi của , rõ ràng chính là đang ác ý nâng giá.

Quá ghê tởm.

Cô vốn dĩ kết thù chuốc oán gì với đối phương. , vô duyên vô cớ cô tốn thêm năm vạn Linh Tệ.

Đó chính là năm vạn Linh Tệ a!

Ngày hôm nay chọc giận, cô sẽ ngày đòi gấp bội. Bất luận đối phương xuất phát từ mục đích gì, cô ghét nhất những kẻ tự cho là thông minh qu· nh·iễu khác.

Quan trọng nhất là, nếu... nếu một ngày, mà cô Nghiêm Quân Trạch tiết lộ bất kỳ thông tin gì về việc cô sờ th·i bên ngoài.

Thì Mâu Tiểu Tư cũng ngại, trực tiếp tìm thịt .

Hít sâu một , Mâu Tiểu Tư cưỡng chế sự phẫn uất trong lòng.

Hiện tại còn cô chị Nghiêm Giai Nông của Công Hội Sóng Triều che chở, cô quả thật đấu .

nếu ngày nào đó gặp trong Phó bản, cho ăn một chút chướng ngại vật, cô sẽ gọi là Mâu Tiểu Tư!

“Tiểu Tư tỷ, chị thế mà tiêu mười lăm vạn Linh Tệ mua tấm bản đồ kho báu , chị mười lăm vạn Linh Tệ !”

Trong ghế lô, thấy hành động của Mâu Tiểu Tư, Dao Muội bên cạnh kinh ngạc chớp chớp mắt. Điểm cô chú ý thậm chí còn ở việc tấm bản đồ kho báu hữu dụng , mà là kinh ngạc với mức độ hào phóng của Mâu Tiểu Tư.

Rốt cuộc, dáng vẻ nhất định của Mâu Tiểu Tư , giống như bất luận khác tăng giá thế nào, món đồ cô nhắm trúng, đều đoạt bằng .

Chủ yếu là tiền nhiều, khí thế mạnh.

Không lâu .

Liền nhân viên công tác của phòng đấu giá, mang tấm Bản Đồ Núi Th·i Th·ể lên.

Mâu Tiểu Tư vội vàng cầm lấy, xem xét kỹ lưỡng.

Đây là một tấm bản đồ kho báu từ da dê. Trên bản vẽ, vô th·i th·ể chất đống lên , tạo thành hình kim tự tháp cao đến mấy mét, qua, giống như một ngọn núi nhỏ .

Mà điều càng thêm thần kỳ là, quần áo những th·i th·ể trông vẻ cũ kỹ mục nát, nhưng bản th·i th·ể, hề dấu hiệu hư thối.

Núi Th·i Th·ể Bất Hủ?

Chẳng lẽ nơi từng xảy một trận chiến tranh?

Thử nghĩ xem, nếu một ngày, cô thể theo tấm bản đồ kho báu , tìm ngọn núi th·i th·ể , thì chẳng là...

Nghĩ đến đây, Mâu Tiểu Tư cưỡng chế sự kích động trong lòng.

Để cho manh mối, cô đành qua loa vài câu. Sau đó liền cẩn thận cất tấm bản đồ kho báu kho vật phẩm, chuẩn lát nữa xem .

Mà các đồng nghiệp Sở Đặc Điều Tra, cũng nghĩ nhiều.

Trong mắt họ, Mâu Tiểu Tư dù cũng chỉ là mới, đầu tiên tham gia hội đấu giá. Người chơi sơ cấp đến bản đồ kho báu là kích động thôi, tình huống khi còn là mới cũng đều trải qua, thể thông cảm.

Hơn nữa, tuy rằng Bản Đồ Núi Th·i Th·ể hề hiển thị một cái rương báu nào, nhưng dù cũng Hồng Chưởng Quầy đích giám định, mười mấy vạn Linh Tệ cũng tính là quá đắt.

Lúc .

Phiên đấu giá trong hội trường vẫn đang tiếp tục.

Theo từng món vật phẩm đấu giá đẩy , càng về , nội dung đấu giá cũng càng thu hút ánh mắt.

Rất nhanh, sự chú ý của liền chuyển từ Bản Đồ Núi Th·i Th·ể, sang những món đồ lên sàn tiếp theo.

Mười mấy món đấu giá tiếp theo, đều là các loại trang phục sức. Như là Mũ Tế Tự, Áo Giáp Ngàn Nhện, Giáp Che Gối Bị Hỏng, Áo Khoác Lạc Hướng, Quần Đùi Song Tử, v.v.

Trong đó thiếu những đạo cụ thủ công tinh xảo, sát với kỹ năng nghề nghiệp.

theo Mâu Tiểu Tư thấy, những bộ quần áo đều là đồ ẩu, thể so sánh với đồ do Quỷ Đầu Bồng chế tác.

Trong đó, một đạo cụ cấp A là “Găng Tay Vật Lộn”, một chơi nghề nghiệp Kỵ Sĩ Không Đầu của Giáo Đoàn Quang Vinh mua với giá 40 vạn Linh Tệ. Nghe cái Găng Tay Vật Lộn bất luận là leo tường, leo núi, đạn, đều sẽ hiệu quả kháng ma và tăng tốc.

Nhìn thấy chỗ , Mâu Tiểu Tư khỏi âm thầm lắc đầu.

Có lẽ, cô thể cân nhắc đầu cơ một ít quần áo từ chỗ Quỷ Đầu Bồng về đây đấu giá. Cùng là đạo cụ cấp A, so với chất lượng quần áo của Tiệm May Mị Ảnh, những món đấu giá giá khởi điểm mấy chục vạn Linh Tệ , quả thực kém quá xa.

Chuyện , đợi cô trở về Phó bản Thế Giới Quỷ Quái, thể đề cập với Quỷ Đầu Bồng. Nếu kiếm lời, cô liền thể mở rộng cửa hàng của , chiêu một con quỷ công bình thường về đây công.

Rốt cuộc một cửa hàng bán hàng, chỉ dựa camera 24 giờ để giám sát, vẫn là đủ an .

lúc Mâu Tiểu Tư suy nghĩ dần dần bay xa, âm thanh đài đấu giá, một nữa kéo sự chú ý của cô trở .

“Vật phẩm đấu giá tiếp theo , tương đối hiếm thấy, là tạm thời thêm hơn một giờ khi hội đấu giá bắt đầu.”

Người đấu giá vỗ vỗ tay, nhân viên công tác đài liền cầm một chiếc khay cỡ nhỏ, lên.

Chỉ thấy chiếc khay , đặt một khối ngọc thạch lớn bằng ngón tay cái, tinh khiết trong suốt.

“Đây là cái gì?”

“Trông như Phiến Ngọc Học Thức, nội dung bên trong là gì.”

“Hồng Chưởng Quầy hiếm thấy, chắc đồ vật thông thường .”

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của , đều tự chủ tập trung chiếc khay đó.

“Khối Phiến Ngọc Học Thức , khi giám định, xác định chính là ‘Tinh Thông Kỹ Năng Nhạc Cụ’.”

Dừng một chút, đấu giá nhấn mạnh : “Các vị hãy kỹ, là bộ Tinh Thông Kỹ Năng Nhạc Cụ.”

“Cho nên, vật phẩm đấu giá giá khởi điểm là, mười lăm vạn Linh Tệ.”

Người đấu giá dứt lời.

Cả hội trường, ồ lên một tiếng!

Mọi thể tin tai , sôi nổi dò hỏi bên cạnh.

“Toàn... Toàn bộ tinh thông nhạc cụ?”

nhầm đấy chứ.”

“Bao gồm tất cả các loại nhạc cụ cổ kim trong và ngoài nước ? Sao loại Tinh Thông Kỹ Năng chứ.”

“Khó trách... ngay cả Hồng Chưởng Quầy cũng vật phẩm đấu giá hiếm thấy.”

Thông tin , giống như một tia sét, lập tức nổ tung bộ phòng đấu giá.

Thông thường, những loại như “Tinh Thông Kỹ Năng Thức Phổ”, “Tinh Thông Kỹ Năng Dương Cầm”, “Tinh Thông Kỹ Năng Đàn Cổ”, v.v., đều còn xem là Phiến Ngọc Học Thức tương đối thông thường, Phó bản cấp A trở lên vẫn tỷ lệ lớn rơi .

hội đấu giá, nếu thể gặp một cái “Tinh Thông Kỹ Năng Loại Đàn”, cũng dễ dàng. Người chơi khi học xong “Tinh Thông Kỹ Năng Loại Đàn”, liền tương đương với học xong tất cả kỹ năng nhạc cụ loại đàn.

Hồng Chưởng Quầy , cái đài đấu giá ... là Toàn Bộ Tinh Thông Kỹ Năng Nhạc Cụ?

Điều cũng nghĩa là, chơi nghề nghiệp Nhạc Sư khi nó, sẽ thể dễ dàng kiểm soát tất cả các loại nhạc cụ!

Cái chút đáng sợ.

Xem thế nào cũng thấy chút chân thật a.

xuất phát từ sự tin tưởng đối với phòng đấu giá, đài cũng hề nảy sinh nghi ngờ.

Trong đám đông, nhanh, yên nữa, bắt đầu lượt giơ bảng.

“Mười sáu vạn Linh Tệ!”

“Mười bảy vạn Linh Tệ!”

“...”

“Hai mươi vạn Linh Tệ!”

Có lẽ là do chiêu trò “Toàn Bộ Nhạc Cụ” quá mức thu hút. Trong đại sảnh, giá gọi tăng thế mà một vạn một vạn leo lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-ky-nang-cua-ta-la-so-xac/chuong-84-hoi-dau-gia-3.html.]

Cảnh , khiến Mâu Tiểu Tư cũng sửng sốt. Cô hiển nhiên hề dự đoán , cái Tinh Thông Kỹ Năng Nhạc Cụ mà cô vứt như rác rưởi , cư nhiên hot đến ?

Không lý a, thứ lặt vặt như , cũng đáng giá hơn hai mươi vạn Linh Tệ ? Người đấu giá nhầm lẫn .

“Các vị, thấy cần lãng phí thời gian, vật phẩm đấu giá là Tinh Thông Nhạc Cụ mà luôn tìm kiếm bấy lâu nay. Bất luận các vị giá bao nhiêu, đều sẽ tiếp tục thêm .”

Trong đại sảnh, một chơi với giọng khiêu khích.

Lời , sáng suốt đều ý đồ của đối phương. Đó chính là tiếc giá giành lấy vật phẩm !

“Đinh linh ——”

Chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi, ghế lô lầu hai vang chuông.

Gọi giá trực tiếp, 30 vạn Linh Tệ!

“Đội trưởng, là Tinh Thông Nhạc Cụ!!”

Một bên, Dao Muội bỗng nhiên bật dậy thẳng. Vừa kích động, liền trực tiếp lắc chuông.

chơi nghề nghiệp Nhạc Sư duy nhất của Sở Đặc Điều Tra An Kinh, cũng là Nhạc Sư trẻ tuổi duy nhất tuyển Sở Đặc Điều Tra trong thành phố An Kinh. Năng lực nổi bật nhất của Dao Muội, chính là thiên phú âm nhạc hơn .

Mẹ cô là nhạc sĩ cấp quốc gia, cha là nhà soạn nhạc nổi tiếng quốc tế. Dưới sự hun đúc kép của gen và môi trường trưởng thành, năm Dao Muội thức tỉnh Nhạc Sư, chỉ dựa tuyệt đối âm cảm siêu phàm và khả năng biên khúc hoang đường, bỏ xa các Nhạc Sư khác vài con phố.

Mọi đều , Nhạc Sư khác với những chơi khác. Trong chiến đấu, chỉ dựa các loại đạo cụ nhạc cụ, Nhạc Sư mới thể phát huy hảo năng lực của nghề nghiệp . Nếu chỉ dựa ngâm xướng, trừ chữa thương , cái gì cũng , dễ trở thành công cụ trong đội.

Mặc dù Dao Muội tinh thông mấy chục loại nhạc cụ, nhưng đạo cụ nhạc cụ hiếm là bạn cái gì thì Phó bản sẽ thưởng cái đó, nhiều lúc, căn bản lựa chọn. Ngay cả cường giả Nhạc Sư cấp bảy, cấp tám, cũng dám tinh thông bộ nhạc cụ.

Có thể thấy , tầm quan trọng của khối ngọc phiến kỹ năng đối với tất cả chơi nghề Nhạc Sư!

“Cứ yên tâm mà giành.”

Lý Bái Thiên hiển nhiên Dao Muội đang nghĩ gì. Tổ chức bồi dưỡng nhân tài, loại sách kỹ năng độc quyền của Nhạc Sư , đương nhiên nên lực ủng hộ, chỗ dựa phía cho Dao Muội.

“Vâng!”

Vân Vũ

Dao Muội sự ủng hộ của Đội trưởng, trong lòng liền vững vàng hơn.

Mà Mâu Tiểu Tư bên cạnh, thấy cảnh , vô cớ chút chột .

Ôi trời!

đây nghĩ tới, cái Tinh Thông Nhạc Cụ thể dùng cho Nhạc Sư a.

May mà lúc trực tiếp vứt như rác rưởi, ném cho ông lão nhặt ve chai .

“35 vạn!”

Lúc , ít chơi trong các ghế lô lầu hai, cũng theo giơ bảng.

“Món đồ như , Hồng Chưởng Quầy thế mà lấy giá khởi điểm siêu thấp là 15 vạn Linh Tệ, quả thực là phí của trời a!”

“Anh nghĩ gì , Hồng Chưởng Quầy phỏng chừng là thấy mệt mỏi, cố ý gây huyền bí để nóng sàn đấu thôi. Vừa hiếm thấy, 15 vạn. Loại vật phẩm đấu giá , khách lẻ đại sảnh là thể nào . dám cam đoan, tất cả chơi Nhạc Sư ở đây, đều nguyện ý ít nhất lấy một nửa gia sản để đổi lấy cái Toàn Bộ Tinh Thông Nhạc Cụ .”

“Học xong cũng vô dụng a, tìm nhiều đạo cụ nhạc cụ như . một Nhạc Sư, năm nay gần 60 tuổi, căn bản từng chạm mấy cái đạo cụ nhạc cụ.”

“Phàm nhân thể dùng , nhưng cao thủ Thiên Bảng và chơi tổ chức thì giống, thể so sánh ?”

“Anh nghĩ xem, lỡ một ngày nào đó gặp đạo cụ loại nhạc cụ cấp S, kết quả phát hiện đó là một cái Marimba (đàn mộc cầm), một cây sáo, chuẩn chơi như thế nào, hối hận thôi.”

“Nghe nhiều năm , một vị Nhạc Sư Thiên Bảng, từng đạt một đạo cụ loại t·ử v·ong. Đó là một cây đàn dương cầm tên là ‘Dương Cầm Độc Nhất Vô Nhị’. Mỗi sử dụng, chơi đều đàn tấu ‘Quỷ Hỏa’ cây đàn đó. Đàn sai một nốt, liền hồn phách cầm sư trong đàn tát một cái. Đàn sai một nốt, liền tát một cái.”

“Sau trong một chiến đấu, cao thủ Thiên Bảng liên tiếp đàn sai vài nốt, hai bên mặt đều tát sưng lên, cuối cùng thật sự chịu nổi, tâm lý trực tiếp sụp đổ, đó hồn phách cầm sư của ‘Dương Cầm Độc Nhất Vô Nhị’ tra tấn đến c·hết.”

“Không chỉ c·hết xong , hồn phách cầm sư còn lặp quất xác (đánh x·ác c·hết), quất mắng, kêu mày chịu luyện đàn, kêu mày chịu luyện đàn!”

“Rùng ... Thật đáng sợ, thà cần loại đạo cụ đó.”

“...”

Cuộc cạnh tranh kịch liệt mới bắt đầu bao lâu.

Khối Phiến Ngọc Học Thức mà Mâu Tiểu Tư ban đầu chướng mắt nhất, giá gọi lên tới 40 vạn Linh Tệ, hơn nữa còn đang tăng vọt với tốc độ cực nhanh.

lạy!

vài khối ngọc phiến tinh thông trong kho vật phẩm, ngầm cảm thấy may mắn. Thứ còn đắt hơn ngọc thạch bình thường a. May mà cô giữ mấy cái Tinh Thông Súng Ống, Tinh Thông Đua Xe, Tinh Thông Mát Xa, Tinh Thông Ăn Nói, v.v., để tự dùng.

Xem , thứ cho dù lên hội đấu giá cũng chút hời a. May mắn cô Nhạc Sư, Tinh Thông Nhạc Cụ bán thì bán .

Dưới sàn.

Người đấu giá quanh bộ đại sảnh và các ghế lô, vội lên tiếng, mà lẳng lặng chờ đợi. Phảng phất đối với cảnh tượng mắt , sớm dự đoán .

“Đinh linh ——”

Quả nhiên, trong một ghế lô nào đó ở lầu hai, rung chuông.

“45 vạn Linh Tệ!”

“Đó là ghế lô của Sở Đặc Điều Tra Lục Lâm.”

“Đây là... hai tổ chức chính phủ Nhạc Sư đang giằng co?”

“Giá gần 50 vạn Linh Tệ, chơi khách lẻ đại sảnh đừng nghĩ nữa, chúng loại.”

“Cũng khối Phiến Ngọc Học Thức , cuối cùng sẽ thuộc về nhà nào.”

Khác với chơi đại sảnh tầng một ồn ào và cuồng nhiệt, các ghế lô lầu hai, tay, là ba, năm vạn Linh Tệ.

Tất cả đều ngờ, khối ngọc phiến kỹ năng thoạt bình thường vô kỳ , thế mà thể gây sự cạnh tranh kịch liệt đến . Điều đồng thời cũng đang biểu thị, khí của phiên đấu giá đạt đến đỉnh điểm.

“Đinh linh!”

“Đinh linh!”

Theo Dao Muội một nữa rung chuông.

Giá gọi một mạch leo tới 75 vạn Linh Tệ!

Giờ khắc , khối Phiến Ngọc Học Thức , thế mà trở thành cuộc tranh giành giữa Dao Muội và chơi lầu hai.

“Trực tiếp từ 40 vạn nhảy lên hơn 70 vạn, chơi ghế lô lầu hai quả là chịu chi.”

“Cái kịch để xem .”

Mọi chút giật , chút tò mò. Hiển nhiên, cái giá còn sẽ dừng nhanh như .

“Lý Bái Thiên, Nhạc Sư tiểu thiên tài của tổ chức các từ nhỏ tinh thông hơn bốn mươi loại nhạc cụ , cần gì tốn nhiều tiền như mua loại đồ vật .”

“Đến lúc nào học cái gì, mua cái Tinh Thông Nhạc Cụ đó xong .”

Ghế lô bên cạnh, Vương Đội Trưởng của Sở Đặc Điều Tra Lục Lâm kéo tấm bình phong , dường như thăm dò thái độ bên .

“Đánh rắm!”

Lý Bái Thiên mắng to một tiếng.

“Sao gọi Nhạc Sư nhà mua Tinh Thông Nhạc Cụ đơn lẻ.”

“Ai mà chẳng Tinh Thông Kỹ Năng các nhạc cụ thông thường như dương cầm, nhị hồ dễ mua, khối Phiến Ngọc Tinh Thông Toàn Bộ Nhạc Cụ , quý là quý ở chỗ nó bao gồm những nhạc cụ ít chú ý. Có bản lĩnh đừng nâng giá.”

“Hắc!” Vương Đội Trưởng cũng chút phục, “ cứ nâng, .”

“Cũng dám gì, suýt nữa quên mất Vương Đội Trưởng chúng giàu a, chỉ thích tăng giá. Lần còn ở Lệnh Truy Nã Đường Chính Hào, tăng giá một vạn Linh Tệ, ha ha ha, Vương Đội Trưởng đây là đang giúp Sở An Kinh chúng bồi dưỡng mới ?”

Nhắc đến Đường Chính Hào, khóe miệng Vương Đội Trưởng co giật, sắc mặt trở nên khó coi. Mẹ kiếp! Lẽ nếu trông coi , sơ suất để Đường Chính Hào chạy khỏi thành phố Lục Lâm, hiện tại nào còn đến lượt Lý Bái Thiên ở đây khoác lác.

chuyện tức nhất là, kẻ đào phạm Đường Chính Hào, thế mà một mới cấp ba gia nhập Sở Đặc Điều Tra An Kinh c·hết. Tin tức , năng lực việc của trong mắt cấp , lập tức giảm sút một mảng lớn!

Giờ khắc , nội tâm Vương Đội Trưởng sớm xẻ Lý Bái Thiên tám. thể nhận thua, điều rốt cuộc liên quan đến uy nghiêm của với tư cách Đội trưởng, cùng với mặt mũi của bộ Sở Đặc Điều Tra Lục Lâm.

 

 

 

 

Loading...