Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-04-03 15:41:57
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tình huống … Có chút giống với Tiểu Vương đúng ?" Tô Dung cố ý thuận miệng .

Những lời quả nhiên đánh thức chị Đường: "Không sai! Hai c.h.ế.t đều biến mất thấy bóng dáng!"

Không, thứ quan trọng hơn chính là m.á.u vẫn còn ở hiện trường. Trong lòng Tô Dung yên lặng phản bác cô .

Ba còn đều chuyện của Tiểu Vương, vì thế chị Đường lời ít ý nhiều kể một .

Sau khi thấy Tô Dung là sinh viên học chuyên ngành pháp y, ba khác hẹn mà cùng dùng ánh mắt kinh ngạc cô.

Tô Dung vẻ ngượng ngùng gãi đầu, học theo dáng vẻ giống hệt Tạ Kha Kha: "Có chuyện gì ?"

"Thật là lợi hại!" Người mở miệng đầu tiên chính là Tây Tây thích hành động một , hai mắt cô phát sáng, lập tức xích gần đây: "Không ngờ rằng cô là pháp y đấy? Nghề nghiệp của hai chúng còn vài điểm tương tự đó!"

"Chẳng lẽ cô là cảnh sát?" Tô Dung kinh ngạc hỏi.

Tây Tây lắc đầu: " việc ở nhà tang lễ."

Những khác: "…"

Không , bầu khí trong nhà ăn đột nhiên trở nên lạnh hơn.

Tô Dung dở dở , nhưng vẫn lộ dáng vẻ nhiệt tình, cô hề kì thị nghề nghiệp của đối phương, tuy nhiên cô cũng hiểu, vì lúc Tây Tây trưng khuôn mặt lạnh. Làm việc ở nhà tang lễ, định sẽ gặp những kỳ thị, dần dần cũng còn nhiệt tình nữa.

Pháp y cũng giống như , những bạn pháp y thiết của Tô Dung ở kiếp , 90% việc trong nghề nghiệp đều biểu hiện chậm chạp trong lời .

"Chúng thật sự duyên đấy!" Cô : "Đáng tiếc c.h.ế.t trong quái đàm đều sẽ biến mất, cũng đất dụng võ"

"Không việc gì, lúc nãy chị Đường ? Chỉ cần ở hiện trường, t.h.i t.h.ể sẽ biến mất." Có lẽ bởi vì gặp nghề nghiệp tương tự, biểu hiện của Tây Tây vô cùng nhiệt tình.

Tô Dung đột nhiên những lời của cô đánh thức, vốn dĩ suy đoán còn dám chắc chắn cũng thể xác định.

Vốn dĩ cô đoán những t.h.i t.h.ể đó quỷ quái mang , mà là một khác nào đó. chung quy đó chỉ là một suy đoán lớn mật, bất cứ thứ gì thể chứng minh thực tế.

Tây Tây cho cô linh cảm, đúng , nếu thật sự là quỷ quái quấy phá, khi c.h.ế.t t.h.i t.h.ể sẽ lập tức biến mất, chứ chờ khi rời , mới biến mất ở nơi mà thấy.

Chỉ nhân loại mới thể giả thần giả quỷ như .

Như xem , quái đàm ít nhất vẫn còn một phe phái che giấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-ta-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-160.html.]

Ăn cơm xong, chị Đường về phía Tô Dung: " Hiện tại em huấn luyện cùng chị ?"

Tô Dung lắc đầu: "Chờ buổi tối … Không rèn luyện đều là buổi tối và buổi sáng, giữa trưa ? Thể lực của em đủ, chỉ sợ hiện tại thể chịu nổi qua hai tiếng."

Đây thật chỉ là một nguyên nhân nhỏ, nguyên nhân càng quan trọng hơn chính là Tô Dung thể nào xác định quy tắc trong phòng tập thể dục.

Quy tắc trong phòng tập thể dục rằng Trước ăn cơm ở nhà ăn xx, lập tức tiến hành vận động xx, câu tưởng chừng đơn giản rõ ràng, nhưng thật chất một điểm mơ hồ—— "Trước" đang ám chỉ điều gì.

Thời gian thường là thông tin then chốt dễ che giấu trong quái đàm, cho nên Tô Dung luôn luôn chú ý đến điểm nhiều hơn.

Thời gian tiêu chuẩn chính xác lẽ đang ám chỉ cái tên nào đó trong khu thời gian.

Rõ ràng từ "Trước"" hề đạt yêu cầu , nó quá mơ hồ.

Nếu hiện tại cô đến phòng tập thể dục, đợi đến ngày mai khi đến phòng tập thể dục, thì thời gian ăn cơm sẽ tính dựa hai đến phòng tập, dựa theo thời gian từ lúc ăn cơm đến 12 giờ ngày mai đến phòng tập?

Với tiêu chuẩn lừa gạt của nhân viên áo đen, chỉ sợ là trả lời câu hỏi của cô.

Đến lúc đó cô chỉ thể tự suy đoán, nếu đoán sai thì bây giờ?

Cho nên khi ăn xong cơm chiều chính là thời gian nhất, như căn bản sẽ gặp vấn đề , bởi vì cho dù là trường hợp nào, kết quả cuối cùng đều giống .

Đương nhiên những cân nhắc thể , trong quái đàm , cô cần giả vờ thành một ngốc nghếch, thiết lập nhân vật giống với Tạ Kha Kha. Nếu những điều , chẳng sẽ trực tiếp từ bỏ thiết lập nhân vật ?

Cho nên cô chỉ thể mờ mịt đưa ý kiến, còn , đó chính là chuyện của bản bọn họ. Dù đều là xa lạ, cô cũng nghĩa vụ cứu .

Nghe xong lời cô , chị Đường thật sự do dự một chút: "…Mặc kệ như thế nào? Trước tiên cứ lên xem thử mấy . Nhìn thời gian lẽ cũng sắp đến hai tiếng , bọn họ chắc cũng gần xong đấy."

Rõ ràng đây cũng là thứ khác nhất, ai ý kiến, cùng đến tầng 3.

Cửa phòng tập thể dục trống rỗng, nhân viên áo đen nhàm chán ở quầy lễ tân. Vừa thấy một về phía , lập tức lên tinh thần.

Chị Đường hỏi: "Nhóm ?"

"Vẫn , lẽ còn nửa tiếng nữa đấy." Nhân viên trả lời đầy chuyên nghiệp

Vì xác định suy đoán của , Tô Dung mơ hồ hỏi : " chỉ mới ăn ở phòng ăn buffet thôi, nên tập thể dục như thế nào đây?"

"Vận động đấy, trí nhớ của cô quá kém!"

"Ngài thể dựa bảng quy tắc để tiến hành xem xét."

Loading...