[Vô Hạn Lưu] Thiết Lập Nhân Vật Không Thể Sụp Đổ - Chương 282: Người Lạ

Cập nhật lúc: 2025-09-25 14:39:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Hề Lịch ở trung tâm hỗ trợ đến hơn 7 giờ, vị giám đốc đành đưa cô về với vẻ mặt chán nản. Sau khi xem xong tài liệu, cô chọn điểm đến là “Đêm kinh hoàng ở thủy cung”. Trong thời gian lễ hội, Khu Dịch Vụ 153 sẽ ba chuyến xe buýt, cô chỉ cần chọn một chuyến để lên xe là xong.

 

Trong dịp Lễ Hội Giao Bang, sẽ nhiều hoạt động hấp dẫn. Khi Cố Hề Lịch ngoài, cô hẹn gặp Đường Bác Tường và những khác cổng siêu thị. Nghe ban đêm, khu vực siêu thị sẽ quầy ẩm thực, chế biến thực phẩm nhập khẩu từ ngoài hành tinh ngay tại chỗ, ngon giảm giá cực sốc.

 

Tóm , đủ cách để du khách tiêu tiền.

 

Còn cách quầy bán hoành thánh khá xa, nhưng Cố Hề Lịch ngửi thấy mùi thơm.

 

Khu vực đông đúc, qua đều nở nụ , khí lễ hội náo nhiệt bao trùm khắp nơi.

 

Cuối cùng, Cố Hề Lịch tìm thấy họ đang ở quầy bán hoành thánh.

 

Đường Bác Tường thấy cô liền vui vẻ hỏi: “Tiểu Nguyệt ăn gì? Ở đây hoành thánh thịt tươi, hoành thánh tôm tươi, hoành thánh tôm khô. thấy hoành thánh cua hoàng là ngon nhất, cực kỳ tươi! Nguyên liệu đều nhập khẩu, hương vị khác hẳn so với tôm và cua Trái Đất. Vừa còn thấy tôm, cá, cua còn sống, con cua đó còn cao hơn cả ! Ông chủ lấy cua hoàng tươi, trộn nhân hoành thánh, thực sự ngon. Cậu thử ?”

 

Ông chủ lặng thinh: “…Cậu nhóc hết phần của ? Thế còn gì nữa đây?”

 

Cố Hề Lịch đáp: “Vậy cho một bát hoành thánh cua hoàng !”

 

Mùi thơm phức tỏa , chắc chắn sẽ ngon.

 

Trước mặt Nguyễn Bình sẵn ba bát, còn mặt Dư Ngạn Chi là sáu bát. Nhìn kích cỡ bát, thể thấy hoành thánh nhiều đến mức, bát sẵn đủ chứng minh món ăn hấp dẫn đến mức nào.

 

Đường Bác Tường nhiệt tình dậy, mua thêm vài món ăn vặt về cho Cố Hề Lịch. Họ dạo hết con phố, luôn để ý đến những món ăn vặt hương vị . Món nào ngon, món nào khả năng khiến Cố Hề Lịch thích, đều ghi nhớ. Chỉ cần cô xuất hiện, sẽ mua những món còn nóng hổi cho cô thưởng thức.

 

tận tâm.

 

Dư Ngạn Chi thở dài trong lòng. Người em dễ động lòng, khó khăn lắm mới tìm đối tượng để quan tâm, nhưng hai quá hợp , cực kỳ hợp. Anh vẫn ngắt lời Đường Bác Tường, lý do đơn giản – bên nữ chẳng xem gì.

 

Một nhiệt tình, mà sự tận tâm vô ích.

 

Đường Bác Tường mang đồ về, Cố Hề Lịch thậm chí thốt lời cảm ơn, chỉ chăm chú ăn. Nếu là khác, Dư Ngạn Chi chắc chắn sẽ nghĩ cô thiết với Đường Bác Tường, cảm tình với . đối với Cố Hề Lịch, điều đó tuyệt đối mang ý nghĩa gì khác, cô chỉ là một tiểu công chúa, ai đối với cô cũng là chuyện đương nhiên.

 

So với việc tình cảm nam nữ, bằng Cố Hề Lịch xem Đường Bác Tường như một em trai. Em trai mà đại ca quan tâm một chút, cũng là chuyện bình thường!

 

Cố Hề Lịch vô lý, bù đắp cho cô. Cô chỉ thấy trai lấy một đồng vàng từ túi, đẩy cho Đường Bác Tường, còn hai chữ bàn: “Cảm ơn.”

 

Người giám hộ đàng hoàng.

 

Đường Bác Tường dám từ chối. Khuôn mặt búp bê của trai biểu cảm, nhưng vẫn cảm nhận cơn giận của . Có lẽ vì “si mê” em gái khác, đối mặt với rể tương lai khó tránh cảm giác chột .

 

Nguyễn Bình bên cạnh sặc sụa, rời khỏi Lĩnh vực vong linh, cô cũng trở nên ấm áp hơn hẳn. Mọi tụ tập chỉ để ăn một bữa cơm, mà còn vì hình thành mối quan hệ thiết trong “hẻm Oanh Hoa”, ai nấy đều ý định lập đội để vượt ải.

 

Trước khi Cố Hề Lịch xuất hiện, ai nhắc đến chuyện ; tất cả đều chờ đủ mới bắt đầu thảo luận.

 

Trong đội , năng lực của cần nhắc đến, nhưng phẩm chất từng cá nhân mới là điểm đáng chú ý. Điều đôi khi còn quan trọng hơn sức mạnh thuần túy, bởi chẳng ai đồng đội lén lút phản bội phía . Ngay cả tân binh cũng sở hữu phẩm chất , chỉ cần trải qua thêm vài thử thách, họ thể trở thành những lão làng trong giới du khách.

 

Nguyễn Bình : “Hành động với quen luôn hơn hành động với kẻ lạ. Dù chúng hiểu từ đầu, nhưng cũng phần nào nắm tính cách đối phương. thì , đầu óc quá nhanh nhạy, nhưng hành động dứt khoát. Trước khi đến vùng Xâm Thực, từng là lính đánh thuê, sợ mạo hiểm, và dù c.h.ế.t cũng tuyệt đối phản bội đồng đội.”

 

Năng lực thiên phú của Nguyễn Bình liên quan trực tiếp đến s.ú.n.g và các thiết cơ khí, cho thấy phận đây của cô hề bình thường. Ngay cả trong thời đại mạt thế, ai cũng thể thuần thục s.ú.n.g ống, chứ đừng đến mức tiến hóa thành năng lực thiên phú gắn liền với chúng.

 

Võ công của cô cũng ấn tượng, động tác leo trèo cây còn dứt khoát, nhanh nhẹn hơn hẳn một đàn ông như Đường Bác Tường. Đêm đó, cô ở biệt thự cùng Lệ Nham; Lệ Nham trọng thương, còn Nguyễn Bình chỉ kiệt sức, ngất xỉu và thương ngoài da. Những chi tiết đủ để chứng minh cô sở hữu bản lĩnh hề tầm thường.

 

Dư Ngạn Chi : “Chúng ở khu an gây sự cố, nên bất đắc dĩ tham gia ‘Kế hoạch’.”

 

Đường Bác Tường : “Còn là vì thấy chuyện bất bình…”

 

Dư Ngạn Chi chỉ lạnh.

 

Mọi đều lý lịch của tân binh, tự nguyện tham gia ‘Kế hoạch’. vận may về phía : khi khu an sụp đổ, chỉ sống sót mà còn xe buýt chở tới Khu Dịch Vụ 178. Khu vực khá gần trạm cứu trợ, nếu biến cố gì, sẽ vượt qua ít hơn Cố Hề Lịch tới một nửa trạm.

 

Nghe trạm cứu trợ hạn, để di chuyển từ khu an đến trung tâm cứu trợ vượt một quãng đường nhất định. Khu dịch vụ nhỏ hơn đồng nghĩa khả năng gặp tân binh càng thấp.

 

Số khu nhỏ tức là du khách tiến gần hơn tới trạm cứu trợ. Xung quanh các trạm còn khu an , điều xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác .

 

Cố Hề Lịch từng tự hỏi, liệu may mắn tới mức vô tình khe nứt gian đưa thẳng đến trạm cứu trợ

 

Trong hẻm Oanh Hoa, tám du khách chỉ một tân binh, chứng tỏ lượng tân binh đang dần giảm.

 

Tân binh tất nhiên sẵn lòng lập đội với họ. Dù ngốc, cũng điều giúp tăng khả năng sống sót. Còn Cố Tiểu Nguyệt, cô lợi hại đến mức thể đối đầu trực diện với nửa Lãnh chúa Vong linh, chỉ đánh bại nửa Lãnh chúa bằng võ lực, mà còn chiếm trái tim vong linh.

 

Tân binh : “Trước đây là nhân viên văn phòng, chuyên phiên dịch.”

 

Trong khu an , nhân viên văn phòng hiếm, phần lớn là những sống nhờ buôn bán ở vùng biên. Điều ít nhất chứng tỏ chữ; công việc phiên dịch nhiều ngôn ngữ, mà là phiên dịch ngôn ngữ vũ trụ. Anh từng sống trong môi trường pháp luật nghiêm minh, cuộc sống định, từng chịu khổ, coi là một dị loại trong năm .

 

Quá trình khu an vật chất tối xâm thực, nhắc , thực ngay cả nghĩ cũng dám. Mỗi nhớ , là nỗi đau mất , bạn bè, là cảm giác cuộc đời vô vọng, mất động lực bước tiếp.

 

Dư Ngạn Chi vỗ vai , âm thầm an ủi.

 

Tân binh tiếp tục: “Năng lực của chắc chắn bằng , chút kiến thức nhưng vùng Xâm Thực cũng chẳng dùng gì. Gặp là may mắn, lập đội cùng , hưởng lợi ! Sau mong chỉ bảo thêm.”

 

Nguyễn Bình hỏi: “Tiểu Nguyệt, còn thì ?”

 

Cố Hề Lịch định gật đầu, nhưng trai chạm nhẹ mặt cô, dường như đang nhắc nhở điều gì.

 

Một chuyện vốn rõ ràng, nhưng Nguyễn Bình bắt đầu cảm nhận một điềm chẳng lành.

 

Cố Hề Lịch nuốt miếng hoành thánh : “Em sẽ cùng .”

 

Đường Bác Tường hỏi: “Tại ?”

 

Cố Hề Lịch liếc trai một cái, đáp: “Lý do tiện với .”

 

Dư Ngạn Chi hiệu cho xuống, đồng thời bảo Đường Bác Tường đừng hỏi thêm. Tâm trạng thể hiểu — hôm nay là lúc chia tay, sẽ còn cơ hội gặp . Một mối tình chớm nở tan vỡ… ai mà chẳng buồn bã.

 

những điều nên hỏi, dù tâm trạng cũng hỏi.

 

Rõ ràng đây ý của Cố Hề Lịch. Nếu là ý cô , Dư Ngạn Chi chắc chắn khuyên . Nếu là ý trai, thì hẳn lý do để cô cùng họ, và chắc chắn suy nghĩ kỹ lưỡng khi quyết định. Với , sự an của em gái luôn là quan trọng nhất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-sup-do/chuong-282-nguoi-la.html.]

Có lẽ, sẽ một phù hợp hơn họ…

 

Có lẽ thực sự một lý do đặc biệt, tiện với , dù hỏi thế nào, trai cô cũng sẽ .

 

Cố Hề Lịch : “Anh trai , vì Đường Bác Tường… Đường Bác Tường, gì thế?”

 

Giọng điệu gắt, mang theo chút hung dữ.

 

Nghe qua, vẻ cô tưởng rằng Đường Bác Tường đắc tội với trai.

 

Đường Bác Tường lắp bắp: “… oan uổng quá!”

 

Trong mạt thế, cuộc sống con khốn khó, trẻ con thường trưởng thành sớm. Đến 17 tuổi mà vẫn “khai sáng”… thật sự là hiếm. Cố Hề Lịch dường như Đường Bác Tường tình cảm với cô.

 

Một đàn ông thật thảm!

 

Đường Bác Tường thể hiện rõ như , chắc chắn trai nhận . Anh đồng ý chuyện giữa hai , nhưng lý do vì Đường Bác Tường mà ngăn Cố Hề Lịch lập đội cùng họ. Việc cho thấy trai chu đáo, sự từ chối của rạn nứt đội nhóm mới thành lập.

 

Cuối cùng, lý do tại cho Cố Hề Lịch lập đội vẫn giữ kín.

 

Cố Hề Lịch…

 

Cô gái còn đặc biệt hơn nữa! Mọi cũng từng trải qua hoạn nạn cùng , nhưng cô hề tình cảm thừa thãi nào với họ. Khi trở về khách sạn, Dư Ngạn Chi còn cố gắng liên lạc với Cố Hề Lịch, nhưng thành. Anh đoán Cố Hề Lịch cố ý tránh họ, mà chỉ là đổi phòng và quên thông báo.

 

Lễ tân cho phòng suite sang trọng trống, sẽ ngay lập tức nâng cấp cho cô . Nghĩ càng khiến thêm phần tiếc nuối.

 

Cố Hề Lịch đổi phòng thực vì lễ tân nâng cấp phòng suite sang trọng cho cô, cũng cố ý tránh Dư Ngạn Chi và những khác, mà là bởi cô gặp chuyện.

 

Sau khi ăn xong ba bát hoành thánh, cô tiếp tục lấp đầy bụng với đồ ăn vặt. Ăn no, trời cũng tối hẳn, nhưng cô thấy buồn ngủ. Cô ép nghỉ ngơi, chỉ cuộn sofa xem TV.

 

Đột nhiên, cô cảm nhận một lạ hiện diện trong phòng. Cảm giác quá rõ ràng để bỏ qua, liên quan đến việc cửa phòng còn đóng. Phản ứng đầu tiên của cô là bật thiết phát sóng.

 

Ngay lập tức, cổ tay cô nắm chặt.

 

Cố Hề Lịch rùng , lạnh toát.

 

… Đối phương lập tức bật ngoài.

 

Nhờ trái tim vong linh mới, Cố Hề Lịch thể sử dụng năng lượng để tự bảo vệ. Lớp phòng ngự chỉ tồn tại lâu, mà còn phản sát thương. Lần vận may khá , nhiều hạn chế loại bỏ, trong đó vài yếu tố cực kỳ quan trọng.

 

Cô tiếp tục tung một chưởng hết mười phần sức lực, đá một cú cực mạnh.

 

Đối phương rõ ràng thể chống đỡ, nhưng giả vờ yếu thế, gằn giọng: “Dừng, dừng, dừng, ác ý! Cô Cố đừng mở thiết phát sóng, đến đây riêng tư, những gì tiện để khác thấy.”

 

Cố Hề Lịch phớt lờ, như từng thấy lời .

 

Thế nhưng, càng đánh, cô càng cảm thấy rùng , nỗi kinh hãi dâng lên trong lòng.

 

Miệng cô phong ấn, còn đối phương rõ ràng sở hữu một ‘năng lực thiên phú’, và nhận thức rõ năng lực thiên phú của cô là ‘ngôn linh’. Chỉ dựa quyền cước thì thể g.i.ế.c ở đây, nên cô chỉ bật thiết phát sóng để ép rút lui. Nếu xông khách sạn để hành hung, an của khu dịch vụ sẽ khiến khán giả nghi ngờ.

 

Chính vì lý do mà đối phương luôn ngăn cô bật thiết phát sóng.

 

“Cô Cố, cũng là một khán giả trong phòng phát sóng của cô, còn từng tặng cô nhiều tinh tệ. Vì tiền đó, chúng thể xuống chuyện ?”

 

Một cú đá của Cố Hề Lịch lệch sofa, đối phương né .

 

vì cô cứ phớt lờ, đối thủ cũng bắt đầu tức giận.

 

Nhận điều , Cố Hề Lịch mới tạm dừng, tiếp tục thăm dò sẽ thích hợp. Trong lúc giao chiến, cô quan sát kỹ đối phương: đàn ông cao hai mét, gương mặt đoan chính, cơ bắp rắn chắc, làn da màu đồng và bóng.

 

Anh Trái Đất từng vượt ải thành công, là một sinh vật ngoài hành tinh?

 

Cố Hề Lịch sofa, giữ cách với đàn ông.

 

“Tên Trái Đất của là A Văn, đến vì phát hiện tiềm năng to lớn cô.”

 

Cố Hề Lịch: “Ồ.”

 

Cô giữ thái độ lạnh lùng.

 

A Văn: “Cô Cố, xin cô đừng cố gắng bật thiết phát sóng nữa!”

 

Cố Hề Lịch dang rộng hai tay, chuẩn phản ứng.

 

A Văn: “Năng lực của cô là ngôn linh! Cô hiểu rõ, cũng hiểu. Cô cần dùng tay vẫn thể bật công tắc của thiết phát sóng. để cô mở miệng , tiếp tục đánh nữa.”

 

Cố Hề Lịch thầm nghĩ: Anh thật sự hiểu . Nếu đúng là khán giả trong phòng phát sóng, nhiều màn giả tạo của cô vô nghĩa với . Nền tảng phát sóng quả thật chẳng đáng tin chút nào, mà khán giả giờ đến tận mặt cô.

 

Cố Hề Lịch hỏi: “Anh đến để xin chữ ký ?”

 

A Văn: “… Đừng đùa nữa.”

 

Ừm, phán đoán xong, ý định hại cô.

 

Cố Hề Lịch: “Anh gì thì .”

 

A Văn: “Cô tin đời thần linh tồn tại ?”

 

Cố Hề Lịch: “Đừng đùa nữa!”

 

Hãy tôn trọng khoa học! Sau khi về sự tồn tại của ngoài hành tinh, nhiều tín ngưỡng và tôn giáo Trái Đất dần biến mất.

 

A Văn: “Cô Cố, cô tiềm năng trở thành thần linh.”

 

Cố Hề Lịch: “Nếu cái gọi là thần của chỉ là mạnh mẽ, thì cháu quả thật tiềm năng trở thành thần. rốt cuộc gì, đừng quanh co mấy chuyện thần bí nữa, thẳng .”

 

A Văn: “…”

 

…Ngoài mấy chuyện thần bí đó, thật sự còn gì để .

Loading...