“Đáng lẽ hỏi cô gì mới đúng chứ?” Tô Dung bình tĩnh cô vùng vẫy, bằng giọng trần thuật: “Cô cào .”
“…”
Thấy sự thật vạch trần, động tác vùng vẫy của Cao Xán dần dừng , cả đều toát vẻ chán nản: “Phải, cào . tại chứ! vất vả lắm mới đến đây, tại c.h.ế.t vì lý do đó? cam tâm!”
“Biểu hiện cam tâm của cô, là c.h.ế.t chung với cô ?”
Tô Dung sớm chú ý đến sự bất thường của Cao Xán, lúc kéo cô kiểm tra, sự cảnh giác trong lòng nâng lên mức tối đa. Nghe thấy đối phương bảo cởi quần áo thì hiểu cô gì, nhờ mới kịp thời ngăn chặn. Nếu đó phát hiện , chừng gặp nạn thật .
“ cô c.h.ế.t chung với .” Cao Xán rưng rưng nước mắt, cầu xin với đôi mắt ngấn lệ: “ chỉ cô thương cùng , như cô sẽ vạch trần .”
Nói cô kích động, cầu xin với đôi mắt ngấn lệ: “Chỉ cần… chỉ cần chúng rời khỏi quái đàm , trở về thế giới thực, nhất định sẽ khỏi thôi! Cô đừng vạch trần ? sẽ quấy phá ! Thật đấy, thật sự chỉ sống sót thôi!”
So với sự kích động của cô , sự lạnh nhạt của Tô Dung khiến cô trông vô cùng nhẫn tâm. Cô trả lời, chỉ một tay kéo Cao Xán, lôi cô từ gốc cây : “Ở đây một .”
Ba đồng loạt gần, phía còn Triệu Mập theo. Tạ Hách Hách lo lắng bọn họ vài , mới hỏi: “Giờ đây? Chúng …”
– Chúng nên bỏ mặc họ ?
Tô Dung bình tĩnh lấy [Nước hạnh nhân] từ trong n.g.ự.c , mở nắp cẩn thận rót một nắp chai đưa cho Triệu Mập: “Mập, uống một ngụm.”
Trước đó, tuy Triệu Mập đang trong trạng thái thất thần, nhưng cũng Tô Dung và Tiểu Nhị giới thiệu về thứ . Nghe , chút do dự, nhận lấy nắp chai ngửa đầu uống cạn.
[Nước hạnh nhân] khó uống, vị ngọt nhẹ và mùi hoa hồng thoang thoảng. Uống bụng ấm áp dễ chịu, khiến thở dài một tiếng thoải mái.
Uống liền ba nắp chai, Tạ Hách Hách, vẫn luôn chú ý đến đáy mắt của , vui mừng : “Hình như hiệu quả thật!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-106.html.]
Những tia m.á.u màu xanh lục trong mắt từ lúc nào biến mất, dây leo màu xanh lục ở vết thương cánh tay cũng trở nên khô héo, bám hờ hững da thịt.
Thấy , Tô Dung rót thêm một nắp chai cho . Lần , Triệu Mập gần như vồ lấy nắp chai, uống cạn nước bên trong.
Chưa đầy mấy giây , dây leo ở vết thương của rụng hết, vết thương ban đầu trông đáng sợ cũng lành gần hết, chỉ còn một chút thịt màu hồng nhạt lộn ngoài.
Triệu Mập cảm thấy sức lực mất đó trở , cả tràn đầy năng lượng: “ cảm thấy khỏi ! Cảm ơn cô nhiều lắm, Tiểu Nhất! [Nước hạnh nhân] đúng là thần dược!”
Mấy cũng chằm chằm chai [Nước hạnh nhân] trong tay Tô Dung với ánh mắt thèm thuồng, tận mắt chứng kiến hiệu quả của nó, họ đều hiểu rõ, trong quái đàm đầy rẫy nguy hiểm , một chai nước như tương đương với thêm một mạng.
Cao Xán, đang cần thần dược cứu mạng, càng trở nên điên cuồng: “Đưa cho ! Mau đưa cho ! cũng uống, cũng nhiễm !”
Một ngày tốt lành
Tiểu Nhị dễ dàng dùng một tay chặn cô , đầu Tô Dung.
Tô Dung nở một nụ giả tạo mang tính xã giao: “Cô ? Được thôi, nhưng cô dùng thứ gì đó để đổi.”
“Tại đưa cho thì đổi, đưa cho thì cần? Cô dựa cái gì mà phân biệt đối xử? Chẳng lẽ là kỳ thị nữ giới?” Cao Xán ấm ức hỏi, đồng thời đáng thương xung quanh, cố gắng tìm kiếm sự đồng cảm.
Tuy nhiên, , Triệu Mập, lợi, dĩ nhiên thể giúp cô . Văn Vũ là thông minh, sẽ vì cô mà đắc tội với Tô Dung. Tiểu Nhị thậm chí còn thèm cô lấy một cái.
Còn Tạ Hách Hách, thẳng thắn bày tỏ sự nghi ngờ của : “Đây vốn là đồ của mà, phân phối như thế nào là tùy ý chứ?”
Cao Xán nghẹn lời câu của , đành Tô Dung, cố chấp một câu trả lời.
Tô Dung gần như cảm thấy khó hiểu sự trơ tráo của cô , chẳng lẽ cô đầu óc cá vàng, nhanh như quên chuyện xảy ?