Lúc , trạng thái của cô còn lắm, mắt xuất hiện tia m.á.u màu xanh lục, gần giống với trạng thái của Triệu Mập lúc .
Tô Dung giải pháp , lấy hai đạo cụ đó, đưa nắp chai [Nước hạnh nhân] cho cô . Đợi Cao Xán nhận lấy [Nước hạnh nhân] như đại xá, uống cạn một , định xin thêm một nắp chai nữa, thì cô lắc đầu từ chối.
Một ngày tốt lành
“Trước tiên cho cô chừng để giữ mạng, cô đừng mơ tưởng đến nữa. Đợi khi nào chúng sắp ngoài , sẽ đưa phần còn cho cô. Nếu giữa chừng cô gây sự, thà đập vỡ chai [Nước hạnh nhân] , cũng sẽ đưa cho cô.”
“Lúc cô như !” Cao Xán tức giận , “Rõ ràng đưa hai thứ đó cho cô, cô sẽ cứu .”
Tô Dung một cách hùng hồn: “Ai bảo cô dối chứ? Hơn nữa còn hai , cô sẽ thật sự coi là kẻ ngốc chứ, mà vẫn thể tâm ý chấp nhận cô?”
Thấy Cao Xán câm nín, cam lòng tranh luận tiếp. Văn Vũ chủ động mặt hòa giải: “Thôi thôi, đừng lãng phí thời gian nữa, càng lãng phí thời gian thì càng nguy hiểm, chúng mau đến khu vực trung tâm của rừng !”
Lời lý, Tô Dung cũng lãng phí thời gian, trực tiếp mặc kệ Cao Xán, tiếp tục xẻng đất.
Xẻng đất một đường đến khu vực trung tâm, xác sống xung quanh dần dần biến mất, Tô Dung mới dừng : “Quãng đường tiếp theo cứ bộ thôi, còn những con quái vật đó nữa .”
Người đang vẻ mặt lắm, bởi vì việc xác sống biến mất là chuyện , chỉ nghĩa là họ đến khu vực nguy hiểm hơn.
Giống như bá chủ trong rừng thường lãnh thổ riêng của , những sinh vật yếu ớt khác dám đặt chân lên mảnh đất . Xác sống trong khu rừng chính là “sinh vật yếu ớt”.
Mấy hiển nhiên cũng điều , cẩn thận dò đường tiến về phía .
“Ting tong! Xin lưu ý, còn nửa tiếng nữa vườn thực vật sẽ đóng cửa. Đề nghị du khách nhanh chóng tìm lối , rời khỏi vườn thực vật cùng hướng dẫn viên. Xin nhắc , còn nửa tiếng nữa vườn thực vật sẽ đóng cửa. Đề nghị du khách nhanh chóng tìm lối , rời khỏi vườn thực vật cùng hướng dẫn viên.”
Giọng thông báo bằng máy móc vang vọng khắp khu rừng, Văn Vũ nghiêm mặt : “Đây hẳn là thông báo nhắc đến trong quy tắc ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-108.html.]
“Chúng chỉ còn nửa tiếng nữa thôi ?!” Triệu Mập hoảng sợ , “Vậy đây? Thời gian ngắn như căn bản tìm lối !”
“Không tìm lối , thì chỉ thể tìm nguồn ô nhiễm thôi.” Tạ Hách Hách tỏ quá sợ hãi, chỉ Tô Dung, “Chúng tiếp tục trong chứ?”
Tô Dung gật đầu, bước nhanh hơn.
Ngoài dự đoán của , suốt quãng đường tiếp theo, họ gặp nguy hiểm nào như nghĩ đó. Trái , suốt dọc đường đều yên ắng, chút gì bất thường.
Tuy nhiên, ở nơi như thế mà gì bất thường, chính là điều bất thường nhất. Tô Dung cảm thấy đây là sự yên tĩnh cơn bão.
Mọi đều gì nữa, lặng lẽ , mỗi một suy nghĩ.
Cuối cùng, Tô Dung, đầu tiên, dừng bước, hai mắt mở to, trong đôi đồng tử màu nâu sẫm phản chiếu một cây cổ thụ cực kỳ to lớn.
Mấy cũng khỏi dừng bước, ngây thẳng về phía : “Đây là… kỳ tích ?”
Đó là một cái cây cực kỳ , chiếm diện tích mấy chục mét vuông. Trên cây nở nhiều bông hoa màu đỏ rực, giống hoa đỗ quyên. Những bông hoa tụ tập với , rực rỡ như một đám lửa đang cháy, thiêu đốt cả cái cây. Hương hoa nồng nàn, mỗi hít thở, trong khoang mũi đều tràn ngập mùi hương . Những đốm sáng nhỏ li ti tụ tập xung quanh, như lạc thế giới mộng ảo, đến nghẹt thở.
Tô Dung chỉ cảm thấy một trận ấm áp, sự ấm áp đó cùng nguồn gốc với [Hoa hướng dương], khiến cô an ủi trong thế giới âm u lạnh lẽo .
Mấy cũng cảnh tượng thần thánh cho kinh ngạc. Trong mắt Tạ Hách Hách mang theo vẻ kinh diễm, cẩn thận hỏi: “Đây là… quái đàm ?”
“Đừng mất cảnh giác, quái đàm dùng vẻ ngoài xinh để xua tan nghi ngờ của , đây là hiện tượng phổ biến.” Văn Vũ nhắc nhở giữ cảnh giác, bước về phía .
Đi đến gần mới thấy giữa những bông hoa màu đỏ, vài quả màu đỏ tươi ẩn hiện. Quả tròn trịa mọng nước, như thể chỉ cần bóp nhẹ là thể ép nước, trông vô cùng ngon lành. Một mùi hương kỳ lạ hơn nữa xộc mũi, theo khoang mũi chui não.