Vì còn việc , Tô Dung bảo Tạ Hách Hách về , còn ở lớp học. Mai Lạc rút USB , đó tùy ý xách một chiếc ghế bằng một tay, đối diện Tô Dung, : "Đừng nghiêm túc như chứ, chúng dân chủ mà!"
Tô Dung gượng gạo: "Đã chín giờ chủ nhiệm."
Ho khan một tiếng, Mai Lạc cuối cùng cũng nhảm nữa: "Về vấn đề học tập của em, nhà trường cho em hai lựa chọn. Thứ nhất là giống như những khác, cần lo lắng về việc lên lớp, thi cử gì đó, chúng sẽ để em trượt môn."
Nói xong, thấy Tô Dung phản ứng, đành tiếp tục : "Thứ hai là em học bình thường như các sinh viên khác, điểm gì đó cũng tự em thi. một hoạt động xung đột với lịch học, chúng sẽ giúp em hoãn , cố gắng ảnh hưởng đến việc học của em."
Một ngày tốt lành
Tuy khi trở thành điều tra viên, thực sự thể ăn no mặc ấm . đối với học sinh giỏi thi đậu Đại học Q, bọn họ cũng nỡ để vì Quái Đàm Quy Tắc mà từ bỏ ước mơ của .
Tô Dung dứt khoát lựa chọn: "Em chọn cái thứ hai."
"Lựa chọn thứ hai khó khăn đấy, chọn nó em cân bằng cả việc học và quái đàm." Đối với sự lựa chọn của cô, Mai Lạc chỉ cảm thấy ngoài dự đoán nhưng hợp tình hợp lý, nhưng vẫn nhịn khuyên nhủ.
Xét cho cùng, học hành cũng , dù tương lai đảm bảo. nếu quái đàm xử lý , thì mất mạng.
Tuy nhiên, Tô Dung quyết tâm: "Em học hành vất vả mười tám năm, chỉ để thi đậu Đại học Q điểm kết thúc."
Cho dù là cô nguyên chủ, mục đích học hành chăm chỉ bao giờ là vì một phận sinh viên Đại học Q.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-128.html.]
Cô đây học hỏi thêm kiến thức, trở thành thám tử giỏi nhất. Vậy thì bây giờ, trong thời đại còn cần thám tử nữa, cô và nguyên chủ đều hy vọng thể trở thành bác sĩ tâm lý giỏi nhất.
Thấy thái độ của cô kiên định, Mai Lạc khuyên can nữa, nở nụ trai: "Nghe em học khoa Tâm lý, cố gắng học cho nhé, mở phòng khám, sẽ đến ủng hộ em!"
Việc rèn luyện hàng ngày bình thường, cuộc sống ký túc xá cũng gì sóng gió. Phòng của họ âm thầm chia thành ba phe, Điền Tư Tư và Lý Cầm Phương là tổ hợp kim chủ và bảo mẫu, Tôn Giai Kỳ mắt việc một vênh váo tự đắc, một khúm núm, còn Tô Dung, cô tự thành một phe.
Trưa thứ bảy, tại nhà ăn.
Tôn Giai Kỳ đối diện đang ngừng kể lể sự bất mãn của : "Cậu thấy mối quan hệ của họ kỳ quặc ? thấy dáng vẻ khúm núm của Lý Cầm Phương mặt Điền Tư Tư là thấy bực !"
Tô Dung gắp một miếng sushi miệng, thuận miệng đáp . Cô sớm Tôn Giai Kỳ mời cô ăn cơm là để phàn nàn về hai còn trong phòng, nhưng , cô là một đạt, giỏi tai lọt tai . Cho dù Tôn Giai Kỳ phàn nàn thế nào, cô vẫn bình tĩnh như thường.
Hành vi hời hợt như , tự nhiên khiến cô gái bất mãn. Tôn Giai Kỳ gõ bàn: "Tô Dung! Cậu đang ?"
Nhận tiền của thì việc cho , xem như phần sushi khá đắt, Tô Dung nuốt cơm nắm xuống: "Đang đang , họ một tình nguyện một vui vẻ nhận lời, cần để ý."
" chỉ là thấy khó chịu, xem Lý Cầm Phương cần gì như ! Cứ như thấp kém hơn !" Nhận câu trả lời, Tôn Giai Kỳ lập tức , kéo thêm một đồng minh.
"Cần gì?" Tô Dung một tiếng: "Như nhé, tính cho . Mỗi ngày Lý Cầm Phương mang cơm cho Điền Tư Tư, Điền Tư Tư đều sẽ hào phóng cho cô thêm mười mấy tệ cho tròn, một ngày ba bữa cứ tính là ba mươi . Giúp cô lấy nước mười tệ, in tài liệu cũng là mười tệ. Mỗi tuần Điền Tư Tư còn cho Lý Cầm Phương một trăm tệ để giúp cô điểm danh. Một tháng tính cũng một nghìn sáu."