Vương Kiến Quốc do dự một chút, đầu cùng Tô Dung khiêng Hoàng Đào lên một chiếc giường, đó mỗi trở về giường của , quên đặt giày ngay ngắn.
Tất cả đều dám chuyện, chỉ Hoàng Đào ngừng giãy giụa đập giường quan tài, gào thét: "Cho xuống! "Nó" đến ! "Nó" đến đón !"
Trong bóng tối yên tĩnh, chỉ tiếng giãy giụa và tiếng hét của cô .
Một ngày tốt lành
Đột nhiên "rầm" một tiếng, giọng của Hoàng Đào đột ngột im bặt.
Đến lúc , trong bóng tối còn một tiếng động nào nữa.
Tô Dung che miệng, cuộn tròn trong giường quan tài, cẩn thận để phát tiếng thở quá lớn. Cô cảm thấy khí lạnh lẽo đang chậm rãi chảy xung quanh , ánh mắt của "Nó" đang chằm chằm cô!
Cảm giác như gai đ.â.m lưng khiến hồi chuông cảnh báo trong lòng Tô Dung vang lên, gần như nhảy dựng lên bỏ chạy. cô nhịn xuống, im bất động như chết.
Tiếng nước chảy róc rách, và âm thanh "lạch cạch lạch cạch" chói tai như thể thứ gì đó đang gõ đáy quan tài, va đập màng nhĩ của Tô Dung. Cô nhịn tưởng tượng xem rốt cuộc xảy chuyện gì ở khu vực đồ dùng sinh hoạt, mà phát âm thanh như .
Phải nghĩ đến thứ gì khác. Tô Dung tự nhủ. Cô ý thức rõ ràng rằng, nếu cứ mãi chú ý đến âm thanh kỳ lạ đó, lẽ cô sẽ "Nó" ảnh hưởng cũng nên.
Nghĩ gì bây giờ? Hãy nghĩ về sự khác biệt giữa hai thế giới .
Lúc mới đến thế giới , Tô Dung thực sự ngạc nhiên. Bởi vì thế giới quá yên bình, xã hội tưởng trong mắt cô đây thực hiện khi cô c.h.ế.t xuyên , chút giống như trò đùa của địa ngục.
Ở thế giới của cô, tội phạm nhiều như chó, gần như mỗi tuần đều xuất hiện vụ án mạng mới. Những tên tội phạm bình thường còn thể bắt, nhưng những tên tội phạm chỉ IQ cao chỉ thể trở thành những vụ án treo chất đống trong tập hồ sơ.
Ma quỷ hoành hành, tự nguy.
Vì , cô mới trở thành thám tử, vì điều gì khác, chỉ để tìm kiếm sự thật, trả sự trong sạch cho thế giới.
Khắc tinh của tội phạm còn là cảnh sát nữa, mà là những thám tử như họ. Trong cảnh , cuộc sống hàng ngày của Tô Dung thực sự nguy hiểm. Có quá nhiều g.i.ế.c cô, như thế giới mới thể trở thành thiên đường của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-16.html.]
So với những ngày đây của cô, thực sự nguy hiểm của quái đàm cũng chỉ . Cùng lắm chỉ là thêm một chút yếu tố phi khoa học mà thôi.
Nghĩ như , Tô Dung đột nhiên còn sợ hãi nữa.
Thời gian lúc dường như trở nên dài, qua bao lâu, đèn đột nhiên sáng trở .
Tô Dung đang giường chớp mắt, dậy, theo bản năng về phía Hoàng Đào.
Chiếc giường quan tài vốn sừng sững ở đó từ lúc nào lật úp, bên m.á.u me đầm đìa. Tay, chân, ruột đứt rời, rải rác khắp nơi. Chúng tụ thành một đường tạo thành từ m.á.u thịt, và cuối đường thẳng đó, là đầu của Hoàng Đào.
Khác với bà cô Lý c.h.ế.t thảm đó, mặt Hoàng Đào hề vẻ mặt dữ tợn. Mặc dù cô cũng mở mắt, nhưng vẻ mặt bình thản, mặt mang theo nụ kỳ quái đến cực điểm, chằm chằm vị trí của họ, trông rùng rợn.
"Chết tiệt! Chết mà vẫn còn đáng sợ!" Triệu Bằng nổi hết da gà vì cảnh tượng kỳ quái , nhịn mắng một tiếng.
Máu me khắp sàn, tay chân cắt rời, đầu mỉm , giường quan tài bằng gỗ đặc, ánh đèn trắng bệch. Khu vực đồ dùng sinh hoạt nhỏ bé dường như tập hợp tất cả các cảnh cần thiết của phim ma.
Loại xác c.h.ế.t mỉm Tô Dung thực sự từng gặp qua, đây một vụ án, tên tội phạm thích dùng kim chỉ khâu khóe miệng của nạn nhân thành hình nụ khi g.i.ế.c , đó mới g.i.ế.c c.h.ế.t .
Dù Hoàng Đào cũng là tự nguyện chết, chứ như những nạn nhân đó, c.h.ế.t trong đau khổ vô tận.
Tô Dung cảm thấy áy náy vì suy nghĩ bất chợt của , l.i.ế.m môi khô khốc, Vương Kiến Quốc: "Tiếp theo chúng nên gì?"
Người duy nhất trong họ kinh nghiệm về quy tắc quái đàm chính là Vương Kiến Quốc.
Lúc , vẻ mặt Vương Kiến Quốc nghiêm trọng: "Khu vực đồ dùng sinh hoạt cho là sẽ tắt đèn tắt đèn, điều đó nghĩa là sức mạnh của "Nó" đang tăng lên, hơn nữa ảnh hưởng xâm nhập khu vực an duy nhất ."
"Ý là gì?" Triệu Bằng cũng sợ hãi vì lời của ông, "Khu vực đồ dùng sinh hoạt cũng an nữa ?"
Mặc dù đây là một sự thật khó chấp nhận, nhưng Vương Kiến Quốc vẫn gật đầu: "Chúng nhanh chóng tìm đường , nếu thể sẽ sống nổi đến ngày mai."