Vô Hạn Lưu: Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm - Chương 36

Cập nhật lúc: 2024-12-26 03:43:21
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Dung ngắn gọn: "Đèn vấn đề, những ảo ảnh đó chắc chắn là do nó tạo ."

Chính lời của Tạ Hách Hách thức tỉnh cô, bọn họ thể thấy những hình ảnh giả , nhất định là thứ gì đó ảnh hưởng. Mà thứ mà họ tiếp xúc liên tục, ngoài khí và mặt đất trong căn phòng , thì chỉ còn ánh sáng trắng chói mắt của đèn huỳnh quang.

Và phản ứng của ba đều cảm thấy mắt khô và nhức mỏi cũng Tô Dung tinh ý nắm bắt , đây là căn cứ quan trọng cho phán đoán của cô.

"Hự! Vậy nếu chúng mở cánh cửa đó ..." Lý Chí sợ hãi về phía cửa sổ hiện tại, vẫn còn sợ hãi.

Cái c.h.ế.t của ủy viên lao động vẫn còn hiện rõ trong tâm trí, nếu khỏi cửa đỏ, chắc chắn sẽ theo vết xe đổ của ủy viên lao động. May mà Tô Dung kịp thời ngăn , nếu mạng nhỏ của sớm tiêu đời !

Không để ý đến ánh mắt ơn của ủy viên thể dục cao to lực lưỡng, Tô Dung chút do dự về phía cánh cửa màu xanh lá cây.

Tạ Hách Hách nhanh chân đến cô, như một ấm nhà giàu ngốc nghếch, chắn cửa: " mở cửa ! Đây là khoảnh khắc tỏa sáng hiếm , đương nhiên do , một điều tra viên lợi hại đảm nhiệm!"

Vẻ mặt Tô Dung đổi, nhất thời nên gì. Với sự thông minh của , cô đương nhiên đối phương cô gặp nguy hiểm, nên mới nhanh chân mở cửa .

Không còn để ý đến phản ứng của cô, Tạ Hách Hách kéo mạnh cánh cửa . Trong nháy mắt, tiếng ồn ào, nóng và mùi thơm của thức ăn từ bên ngoài ập mặt, như thể từ địa ngục trở về trần gian.

Tô Dung đến bên cạnh , thở phào nhẹ nhõm. Cô bọn họ an . Lý Chí càng mừng rỡ như điên, hai mắt đỏ hoe, gần như sắp vì vui mừng: "Trời ơi! Cuối cùng chúng cũng ngoài !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-36.html.]

Tạ Hách Hách cũng vô cùng kích động, đôi mắt sáng ngời tràn đầy niềm vui sướng thoát khỏi lưỡi hái tử thần: "Tô Dung, thật sự quá..."

Chàng trai còn hết lời cảm kích, Tô Dung ngăn . Cô lấy điện thoại , bình tĩnh gọi điện báo cảnh sát: "A lô? 110 ạ?"

**

Một ngày tốt lành

Có trường hợp ba bọn họ trốn thoát thành công, những còn nhanh chóng giải cứu. Cách gian tầng hai chỉ cần theo đường cũ từ ống thông gió của phòng phát thanh là , đội điều tra viên đặc biệt của đồn cảnh sát dẫn theo một đội điều tra viên chuyên nghiệp đến, nhanh chóng sử dụng công nghệ rõ tên nào đó để phá giải gian từ bên trong.

Những giải cứu, thì , thì gào thét, như trút bỏ nỗi sợ hãi trong nửa tiếng qua.

Để điều tra tình hình, hai mươi bảy sống sót cùng lên xe cảnh sát, đưa về đồn cảnh sát.

"Cảm ơn ba công với dân." Trong đồn cảnh sát, sở trưởng đồn cảnh sát khâm phục với ba Tô Dung: "Quá trình trốn thoát của ba ý nghĩa giáo dục đối với dân bình thường, xin hỏi ba phiền nếu chúng công bố quá trình trốn thoát của ba ?"

"Đương nhiên là ..." Tạ Hách Hách định , Tô Dung dùng khuỷu tay chặn . Cô trừng mắt một cái.

Dưới ánh mắt ấm ức của Tạ Hách Hách, Tô Dung lịch sự nhưng kiên quyết từ chối: "Những tên tà giáo đó chết, công bố phương pháp của chúng , chẳng là cho bọn họ cơ hội để cải tiến ? Hơn nữa, như thể sẽ lộ phận của chúng , những tên đó c.h.ế.t chắc chắn sẽ nghĩ cách trả thù, chẳng là đẩy chúng nguy hiểm ?"

Là một thám tử, ai hiểu rõ hơn cô về những nguy hiểm mà việc khen thưởng mang . Ngay cả khi tội phạm chết, cô cũng thể đối mặt với sự trả thù của nhà tội phạm, huống hồ bọn họ còn chết?

"Xin , là suy nghĩ chu ." Viên cảnh sát nhất thời chút bối rối, đây là đầu tiên gặp dân thể tự thoát khỏi âm mưu của tà giáo, nên quá kích động.

Loading...