Triệu Bằng nhíu mày, vuốt tóc xanh lá cây: "Chẳng lẽ là giường vấn đề? Thiết kế thành hình quan tài, đây là nguyền rủa chúng c.h.ế.t ?"
Anh càu nhàu tới sờ nệm bên trong giường: "Nệm cũng đấy chứ."
Vì Triệu Bằng đó hung dữ với một , nên Hoàng Đào sợ kính trọng nhỏ giọng đề nghị: "Phong cách của những chiếc giường quá đáng sợ, là chúng trải chiếu ngủ đất ?"
Bà cô Lý vốn thấy chiếc giường quan tài xui xẻo, thấy, liền cảm thấy đề nghị hợp ý : " thấy cũng , kệ hàng chăn đệm ? Chúng cứ trải trực tiếp sàn, hẳn là cũng chứ?"
Vương Kiến Quốc tờ giấy quy tắc lấy : " trong quy tắc đề cập đặc biệt đến giường ngủ dùng thử, nghĩ nó lẽ tác dụng gì đó."
"Có thể tác dụng gì chứ?" Bà cô Lý lập tức phản bác, "Không là quy tắc cũng giả ? Biết chiếc giường tồi tàn chính là cái bẫy mà "Nó" đặt cho chúng ."
Lần Vương Kiến Quốc cũng do dự, chắc nên ngủ giường . Trong trường hợp đủ thông tin, sáu chiếc giường quan tài quả thực trông chút kỳ quái.
Trong lúc họ chuyện, Tô Dung cũng đang quan sát khu vực . Đèn LED trần nhà sáng, nhưng là màu trắng bệch như bên ngoài, mà mang chút màu vàng ấm. Ngoài mấy chiếc giường , chung thì trông cũng bình thường nhất, cũng gì kỳ quái.
Đột nhiên, cô chú ý đến tờ giấy trắng vo tròn phía kệ hàng, nếu kỹ thì căn bản chú ý đến. Đi tới nhặt lên mở , là một tờ giấy ghi quy tắc!
"Mọi xem! Ở đây cũng quy tắc!"
《Quy định khu vực đồ dùng sinh hoạt》
Một, khu vực đồ dùng sinh hoạt là khu vực nghỉ ngơi mà chúng chuẩn cho khách hàng, nơi đây luôn sáng đèn, tuyệt đối sẽ cúp điện.
Hai, đồ đạc kệ thể lấy tùy ý, nhưng kệ hàng ở khu vực đồ dùng sinh hoạt tuyệt đối sẽ xuất hiện áp phích. Nếu thấy áp phích, xin vui lòng đừng để ý, càng đừng mở .
Ba, buổi tối ngủ nên ngủ giường, mũi chân nên hướng giường, điều thể đảm bảo khách hàng giấc ngủ ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-8.html.]
Bốn, một khi khu vực đồ dùng sinh hoạt tắt đèn, bất kể bạn ở , xin hãy nhanh chóng leo lên giường, nếu tự chịu hậu quả.
Năm, nếu thích phong cách trang trí của giường, thể tháo dỡ ván gỗ xung quanh giường. Không ai thích phong cách cả.
Quy tắc của khu vực đồ dùng sinh hoạt ít hơn quy tắc của bộ Siêu Thị An Lạc, và điều khiến Tô Dung chú ý nhất là, so với chữ màu đỏ tươi gần nửa tờ giấy của 《Hướng dẫn mua sắm tại Siêu thị An Lạc》, 《Quy định khu vực đồ dùng sinh hoạt》 chỉ hai câu đánh dấu màu đỏ.
——[Tuyệt đối sẽ cúp điện.]
——[Có thể tháo dỡ ván gỗ xung quanh giường.]
Ánh mắt Tô Dung về phía chiếc giường giống quan tài . Mặc dù ngủ trong quan tài quả thực xui xẻo, nhưng nếu thiết kế là để bảo vệ họ thì ? Vậy nếu tháo dỡ ván gỗ xung quanh, là phá hủy thiết bảo vệ, tạo cơ hội cho "Nó"?
Trong lúc cô suy nghĩ, những khác cũng vì phát hiện mới mà vây quanh. Mẫn Tĩnh Di xoa đầu Tô Dung: "Tô Dung, em giỏi quá, cả hai quy tắc đều do em phát hiện."
Tô Dung giả vờ ngại ngùng : "Hai tờ giấy thực đều đặt ở vị trí dễ thấy, chỉ là em thấy thôi."
"Ôi, thêm một tờ quy tắc nữa ?" Bà cô Lý cau mày, "Một tờ còn hiểu, thêm một tờ nữa thì đây?"
Ở cuối đám đông, Hoàng Đào cắn móng tay một cách lo lắng, đang nghĩ gì.
Một ngày tốt lành
Vương Kiến Quốc cầm tờ giấy lên xem xét kỹ lưỡng, một lát đưa quyết định: "Tối nay chúng vẫn ngủ giường ."
“Tại !” Hoàng Đào là đầu tiên hét lên, đó như nhận phản ứng của quá khích, lập tức nhỏ giọng , “… ghét ngủ giường quan tài, kiểu dáng quá.”
Bà cô Lý đồng cảm phụ họa: “ , chiếc giường xui xẻo quá! Muốn ngủ thì các ngủ, dù ngủ.”
Nói xong, bà trực tiếp xếp bằng sàn, tiện tay kéo vạt áo Hoàng Đào để cô xuống cùng. Hai cạnh im lặng phản đối.
Vương Kiến Quốc cau mày, giận mà uy: “Hai xem hai tờ giấy quy tắc , phần nhắc đến giường bốn chỗ, đều đề nghị buổi tối ngủ lên giường. Nếu hai chịu lên giường, “Nó” ô nhiễm, thì đừng trách nể tình mà trói hai .”
“Anh quản họ gì?” Triệu Bằng khẩy, “Chết cũng , hai họ còn chung, đường xuống suối vàng cô đơn.”