Cấm mang bất kỳ loại thực vật nào mua ở “Cửa hàng David” Trạm Dừng Chân, vi phạm sẽ tự chịu hậu quả.
Mọi sự mệt mỏi đều thể xoa dịu trong Trạm Dừng Chân, trừ sự mệt mỏi màu đỏ.
Khi rời khỏi Trạm Dừng Chân, hãy đảm bảo cùng ít hơn hai .
Trạm Dừng Chân cho phép chiến đấu, tuyệt đối an . Nếu an mãi mãi, hãy đồng phục màu xanh.
Giống như hai bản quy tắc , bản quy tắc cũng [Thiết cảnh báo ô nhiễm] phát hiện .
Tô Dung rõ trong bản quy tắc chắc chắn bẫy, ví dụ như điều cuối cùng.
An mãi mãi, từ ngữ thật hấp dẫn. Thế nhưng chỉ cần quần áo là thể sự an mãi mãi? Sao thể như ? Đằng chắc chắn còn cái giá cực kỳ thảm khốc!
Nắm bắt chi tiết nhỏ, bản quy tắc , bao gồm cả hai bản quy tắc khác, e là còn ít “quy tắc đúng” kiểu đạt bằng cách bỏ sót một thông tin quan trọng.
[Thiết cảnh báo ô nhiễm] dù cũng chỉ là một cỗ máy, đủ linh hoạt. Hoặc đây vốn là âm mưu của [Thiết cảnh báo ô nhiễm].
Còn về những vấn đề khác trong quy tắc, còn một điều Tô Dung hiểu. Ví dụ như “sự mệt mỏi màu đỏ”.
Tô Dung nhắm mắt , đẩy cửa bước .
Vừa mở cửa, luồng khí ấm áp ập mặt, xua tan cái lạnh thấu xương. Tô Dung gần như tự chủ mà rùng một cái, mới nhận lẽ từ lúc bước vườn thực vật đỏ đến giờ, cô ô nhiễm .
Và Trạm Dừng Chân , là nơi thể xua tan ô nhiễm.
Đột nhiên cô linh cảm , “sự mệt mỏi” mà quy tắc Trạm Dừng Chân đến chắc là chỉ ô nhiễm. Còn về “sự mệt mỏi màu đỏ”, Tô Dung đoán lẽ là ô nhiễm đến từ khu vực màu đỏ nhân viên canh gác bản đồ.
Một ngày tốt lành
theo quy tắc, cô bắt buộc đến “Rừng Phù Bạch”. Nếu ô nhiễm thể giải quyết, đợi rời khỏi Quái Đàm, cô tìm chính phủ nhờ giúp đỡ loại trừ ô nhiễm. Nếu thứ đó lưu trong cơ thể, hậu quả khôn lường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-han-luu-toi-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/chuong-89.html.]
nếu đến chính phủ giải quyết ô nhiễm, phận “Cà phê” của cô gần như thể che giấu . Trừ khi những trong Quái Đàm cũng giống như Quái Đàm đầu tiên đều c.h.ế.t hết, nhưng cố ý g.i.ế.c để che giấu phận gì đó, Tô Dung chắc chắn .
Quái Đàm Quy Tắc thể nào thực sự cho một cửa ải thể vượt qua, dù là ô nhiễm, cũng cách tránh né.
Tiền đề là cái gọi là ô nhiễm rốt cuộc là gì?
Trong lòng Tô Dung kỳ thực suy đoán, cảm giác lạnh lẽo như hình với bóng đó, chính là bắt đầu từ khi sương mù xuất hiện.
Vậy cách giải quyết ô nhiễm, hiển nhiên chính là [Hoa Hướng Dương] . Là vật thế mặt trời thể xua tan sương mù, nó cũng thể khiến ô nhiễm tránh xa.
Còn về việc tại Tô Dung rõ ràng ban đầu [Hoa Hướng Dương], mà vẫn ô nhiễm. Cô hai suy đoán: Một là thể vì ban đầu cô để [Hoa Hướng Dương] trong áo khoác, trong thời gian đó nhiễm một chút. Hai là thể từ khi bọn họ bước vườn thực vật đỏ, sương mù ở khắp nơi. Chỉ là lúc đó sương mù mỏng, nên cô cảm thấy thôi.
Tóm dù là loại nào, bây giờ cô Trạm Dừng Chân loại bỏ ô nhiễm, [Hoa Hướng Dương], nên cần sợ nữa.
Sảnh chính tầng một chủ yếu là màu xanh, ba chiếc ghế sofa dài màu xanh lam vây quanh một chiếc bàn kính, bàn bày hoa quả và đồ ăn vặt. Phía một nhà vệ sinh, bên cạnh là khu vực hút thuốc, trông thật sự giống như Trạm Dừng Chân bình thường.
Một nhân viên áo xanh thấy cô xuống liền tới, ở đây nhân viên áo xanh mới đại diện cho sự an : “Cô ơi, xin hỏi chậu hoa tay cô cần giúp tưới nước ?”
Nghe câu , Tô Dung dừng động tác, ngẩng đầu nhân viên , lịch sự lắc đầu: “Không cần , cứ việc của .”
Nhân viên rời , mà tiếp tục khuyên nhủ: “Khu nghỉ ngơi dung dịch dinh dưỡng đặc biệt, cho thực vật. Cô cũng thể lên lầu tắm nước nóng, chơi bên ngoài cả ngày chắc mệt lắm nhỉ?”
Tô Dung định tiếp tục dây dưa với nữa, trực tiếp hỏi: “Anh cướp [Hoa Hướng Dương] của ?”
Sắc mặt nhân viên áo xanh đổi.
“Tại ?” Tô Dung tự hỏi tự trả lời, “Vì các cần [Hoa Hướng Dương]. Tác dụng của [Hoa Hướng Dương] là xua tan sương mù, tức là sương mù cũng hại lớn đối với các , mà các cần trong sương mù. Khu vực sương mù trong vườn thực vật đỏ chính là phần màu đỏ bản đồ, các khu vực cấm gì? Tìm [Ngài]?”