Thấy là     ngủ với  lúc , cô lên tiếng hỏi:
 
“Là  ? Và  định dùng cây s.ú.n.g đó để g.i.ế.c  diệt khẩu hả?”
 
Lúc   lên tiếng trả lời:
 
“Phải,  đưa cô đến đây là để g.i.ế.c  diệt khẩu đó. Và bây giờ  sẽ b.ắ.n  đầu của cô, để cho cô giấu  bí mật  mãi mãi!”
 
Cô  những lời  mà vô cùng lo lắng. Trong khi một âm thanh “đùng” vang lên, khẩu s.ú.n.g đó  xuất hiện  nhiều những sợi dây màu mè, chứ   là một viên đạn nào hết...
 
Cô, trong sự bối rối của , trở nên hoang mang hỏi:
 
“Này, rốt cuộc chuyện gì đang xảy  ? Và    ý định g.i.ế.c c.h.ế.t  ?”
 
Anh  những lời ngây thơ của cô mà đáp:
 
“Phải, mắc gì   g.i.ế.c c.h.ế.t cô chứ? Bởi   cô  vợ  mà. Và  chỉ  trò chơi  kích thích hơn một xíu, nên mới  như  thôi...”
 
Cô  đến đây mà cảm thấy tức giận và ngại ngùng, ngay lập tức dùng tay đ.á.n.h    mà bảo:
 
“Này,  thật là khốn nạn mà!  ghét một  giống như !”
 
Cô vẫn đang chìm trong sự tức giận của bản , thì  ngay lập tức cũng   xuống,  đó lấy  một chiếc nhẫn mà lên tiếng bảo với cô rằng:
 
“Này, bây giờ em  thể đồng ý lấy   ? Anh hứa cả cuộc đời  sẽ chăm sóc  cho em, sẽ  bao giờ cho em tổn thương.
 
Và  gặp em,   yêu em mất . Hơn hết, chúng  cũng  lên giường với   mà. Thế nên,   chịu trách nhiệm với em chứ, đúng ? Vậy nên em hãy cho  một cơ hội nha?”
 
Cô cảm thấy nặng lòng, cũng    xử lý như thế nào trong tình huống . Sau một lát, cô lên tiếng:
 
“Được ,  hãy cho em thời gian suy nghĩ . Bởi vì hiện tại em vẫn  thể đồng ý , vì em   bản  của   yêu  , thậm chí   thật sự yêu em   chứ? Hay chỉ là cảm giác chơi đùa nhất thời thôi,  đang  chịu trách nhiệm với em thôi?”
 
Anh  lời từ chối của cô mà cảm thấy buồn đến tột cùng, giống như trái tim của  tan nát , khi  ai đó bóp nát.   thể   gì chứ,  chỉ  thể đồng ý theo lời của cô. Sau đó,  lên tiếng đáp:
 
“Được, nếu như em    theo đuổi em,  thì  sẽ theo đuổi em đến cùng, cho tới khi em trở thành vợ của  mà thôi!”
 
Cô cũng gật đầu đồng ý,     sẽ theo đuổi   bao lâu. Thế là  buổi cầu hôn thất bại đó,  cũng  đưa   ăn uống,  đó đưa  trở về nhà.
 
Trong khi thời gian bắt đầu trôi qua, ngày nào cũng ,   luôn đến chăm sóc và mua  thứ cho ...
 
Cho tới hôm đó, khi  đang   mà trở về nhà, trong sự vui mừng của , cũng là ngày mà   sẽ cầu hôn  thứ 99 dành cho ,  quyết định đêm hôm nay sẽ đồng ý lời cầu hôn của  .
 
 , khi  đến một con hẻm,   gặp  đám  hôm đó, đám    tay với . Trong sự sợ hãi của bản ,  lên tiếng:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-tinh-co-duoc-anh/chuong-cuoi-bien-co-bat-ngo.html.]
“Này, các  đến đây để  gì? Thậm chí    dạy cho các  một bài học  mà, các  vẫn  sợ ?”
 
Kết quả giờ đây, bọn chúng ngay lập tức rút  một con d.a.o mà :
 
“Hahahaha, bọn bây giờ  trả giá! Tao sẽ  tha cho một ai cả. Tao nhất định  g.i.ế.c c.h.ế.t bọn bây thì tao mới cam lòng!”
 
Dứt lời,  cũng dùng con d.a.o đó tính đ.â.m   của cô, thì ngay lập tức  từ đằng   lao đến. Con d.a.o đó  đ.â.m  bụng của . Trong sự đau đớn, bọn chúng bật  hả hê. Ngay lập tức  rút con d.a.o , mà m.á.u  ngừng chảy. Anh cố gắng chịu sự đau đớn  mà :
 
“Bây giờ đứa nào dám đến đây, tao sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t ở đó!”
 
Chúng,  trận đ.á.n.h thua lúc , thậm chí  tay của   con dao, nên cũng  dám  gì. Trong khi đó,   nắm tay của cô mà bỏ chạy. Còn bọn chúng đuổi theo,  g.i.ế.c c.h.ế.t hai .
 
 thật may mắn, hai  cũng  leo lên xe. Giờ đây, họ   đến bệnh viện. Vào bệnh viện,   đưa  phòng cấp cứu, còn cô thì ở bên ngoài với sự lo lắng.
 
Cô     sẽ như thế nào. Lúc đó cô   nhiều, giống như thế giới   sụp đổ :
 
“Không! Anh nhất định   xảy  chuyện gì, nếu  thì em sẽ c.h.ế.t theo  đó!”
 
Đang chìm trong sự đau lòng, bác sĩ cũng   mà :
 
“Cô chính là  nhà của bệnh nhân, đúng ?”
 
“Phải, hiện tại  trong phòng đó như thế nào  hả bác sĩ?”
 
“À, thật may mắn là     . Nếu mà đến trễ một chút nữa thì   sẽ c.h.ế.t. Và bây giờ cô  thể  thăm bệnh nhân  .”
 
Nghe  mà cô cảm thấy  vui, ngay lập tức cũng tiến  bên trong để thăm . Sau đó,  chăm chăm  mà ôm chầm lấy    bảo:
 
“Thật may là     ! Nếu  thì em sẽ  sống nổi !”
 
Anh giờ đây lấy  chiếc nhẫn mà bảo:
 
“Được , nếu như em  sống nổi thì hãy chấp nhận lời cầu hôn của  nha. Và chúng  sẽ ở bên cạnh  mãi mãi,  chia lìa...”
 
Tài
Cô cũng đồng ý theo những lời của , mà cũng  nhận chiếc nhẫn . Sau đó, hai  ôm chầm lấy  trong sự hạnh phúc. Cô lúc   nức nở, :
 
“Này,   đừng  những điều như  nữa. Và cho dù em  xảy  chuyện gì, thì em cũng    gặp chuyện !”
 
Anh lên tiếng an ủi cô:
 
“Ừ, vợ của ,   bảo vệ thì  bảo vệ ai nữa. Và  nhất định sẽ  cho em tổn thương. Ngày mai chúng  sẽ  đám cưới, lúc đó  thể về chung một mái nhà . Em  cảm thấy vui ?”
 
Cô trong sự hạnh phúc đáp:
 
“Có! Và em cũng hứa sẽ ở bên  trọn đời...”