Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng - Chương 84: Không lo cho bạn

Cập nhật lúc: 2025-04-23 08:17:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Tiểu Dĩnh liếc nhìn Sở Y Y, rút một tờ khăn giấy đưa cho cô ấy rồi xoa đầu như xoa một đứa trẻ.

 

“Đồ ngốc, chị là chị dâu em, anh trai em là chồng chị. Chúng ta đều là người một nhà, những điều này đều là chị nên làm, có gì mà phải cảm ơn? Ngược lại là Y Y của chúng ta dường như đã trưởng thành hơn trong một tháng ngắn ngủi này.”

 

Lời Mộc Tiểu Dĩnh nói mấy lời này khiến nước mắt Sở Y Y lập tức trào ra. Nếu không phải Mộc Tiểu Dĩnh đang lái xe, nhất định cô ấy đã ôm chầm lấy Mộc Tiểu Dĩnh.

 

“Được rồi, đừng khóc, lát nữa để anh Thiếu Kiệt nhìn thấy thì không hay đâu? Người ta đang bệnh, chúng ta đến thăm mà em để mặt mày ủ rũ còn khiến anh ấy lo lắng em có chuyện gì, em thấy có hợp lý không?”

 

Mộc Tiểu Dĩnh vừa nói như vậy, Sở Y Y lập tức nín khóc, ra vẻ ngoan ngoãn. Xe chạy khoảng mười phút thì rẽ vào một khu dân cư cao cấp riêng biệt ở trung tâm thành phố.

 

Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh đến trước cửa nhà Triển Thiếu Kiệt thì bấm chuông cửa, Triển Thiếu Kiệt có chút mất kiên nhẫn ra mở cửa. Cả buổi sáng anh ta đã bị làm phiền đến phát bực.

 

Sáng nay có một người hàng xóm xinh đẹp mới chuyển đến, cứ liên tục sang mượn đồ. Triển Thiếu Kiệt mặt mày đen sầm mở cửa, chuẩn bị nổi trận lôi đình.

 

Sở Y Y nhảy bổ vào người Triển Thiếu Kiệt, anh ta liền ôm lấy cô, rất sợ cô sẽ bị ngã.

 

“Anh Thiếu Kiệt, em và chị dâu đến thăm anh, anh có phải bị bệnh không?”

 

Sự xuất hiện của Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh khiến anh ta ngẩn người mất hai giây. Tô Tuyệt nghe thấy tiếng chuông cửa thì cũng ra xem, cả buổi sáng tinh thần cậu dần tốt hơn, nhưng tiếng chuông cửa này thật sự rất phiền người.

 

Tô Tuyệt vừa ra đã thấy một cô gái đang ôm Triển Thiếu Kiệt, bên cạnh cô gái còn có Mộc Tiêu Dĩnh, Tô Tuyệt bỗng cảm thấy xấu hổ. Cậu gãi đầu có chút không biết làm sao.

 

“Chị dâu, mọi người mau vào đi.”

 

Triển Thiếu Kiệt đặt Sở Y Y xuống, nghiêng người để Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh vào nhà. Sở Y Y vừa xuống khỏi người Triển Thiếu Kiệt liền thấy người đàn ông đứng ngoài phòng ngủ của anh ta. 

 

Sở Y Y vừa nhảy vừa chạy đến trước mặt Tô Tuyệt, đưa tay muốn sờ mặt cậu. Tô Tuyệt bị Sở Y Y dọa cho mặt trắng bệch, tưởng cô cũng là loại con gái ở quán bar muốn trêu chọc cậu.

 

Vừa thấy Sở Y Y đến gần, Tô Tuyệt liền lùi lại hai bước. Sở Y Y nghi hoặc nhìn cậu, dáng vẻ này của cậu hình như là bị dọa sợ.

 

“Là em dọa anh sao? Mặt anh trắng quá! Em chỉ thấy da anh đẹp nên muốn sờ thử thôi, anh đừng hiểu lầm.”

 

Sở Y Y lên tiếng giải thích, vì mặt Tô Tuyệt thật sự trắng đến hơi đáng sợ. Mộc Tiểu Dĩnh và Triển Thiếu Kiệt nghe thấy lời Sở Y Y đều nhìn về phía cô ấy.

 

Mộc Tiểu Dĩnh thấy Sở Y Y dọa Tô Tuyệt sợ thì đặt đồ đã mua xuống phòng khách, nhanh chân đi đến chỗ Sở Y Y.

 

“Y Y, đây là bạn của Thiếu Kiệt. Tô Tuyệt, chào cậu, chúng ta gặp nhau rồi, tôi là chị dâu của Thiếu Kiệt, Y Y là em gái anh ấy.”

 

Mộc Tiểu Dĩnh nói như vậy vì cảm thấy hai người có gì đó mờ ám, cố ý giải thích. Dù sao cô cũng là hủ nữ, vừa nhìn dáng vẻ này của Mộc Tiểu Dĩnh là biết cô muốn làm bà mối cho Triển Thiếu Kiệt. Dù sao Triển Thiếu Kiệt cũng không thích phụ nữ.

 

Mộc Tiểu Dĩnh nhìn Tô Tuyệt, lại nhìn Triển Thiếu Kiệt. Cô dường như hiểu ra điều gì, Triển Thiếu Kiệt căn bản không giống người bị bệnh, ngược lại Tô Tuyệt có chút thiếu tinh thần.

 

“Anh là bạn của anh Thiếu Kiệt sao? Lớn lên đẹp trai quá!”

 

Sở Y Y vừa nghe đây là bạn của Triển Thiếu Kiệt thì cả người hưng phấn như được tiêm m.á.u gà. Ở quân khu, lúc Sở Hạo Diễm và Tiêu Tĩnh Dương không rảnh, Mộc Tiểu Dĩnh và Sở Y Y sẽ tự tìm việc để làm.

 

Vì chỉ có máy tính của Mộc Tiểu Dĩnh là không bị chặn nên hai người chỉ có thể xem TV, thế là Sở Y Y đã bị Mộc Tiểu Dĩnh "hủ hóa", nhìn vẻ mặt yếu đuối của Tô Tuyệt, cô ấy cũng cảm thấy Tô Tuyệt và Triển Thiếu Kiệt có thể tiến triển thêm.

 

Sở Y Y chạy đến bên cạnh Triển Thiếu Kiệt, lén hỏi anh ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-thu-linh-lanh-lung/chuong-84-khong-lo-cho-ban.html.]

 

“Anh Thiếu Kiệt, anh ấy là bạn anh hay là bạn trai anh?”

 

Triển Thiếu Kiệt đen mặt lại không nói gì, trực tiếp lướt qua Sở Y Y đi đến chỗ Mộc Tiểu Dĩnh. Sở Y Y thấy Triển Thiếu Kiệt không để ý đến mình thì bĩu môi đứng sang một bên, oán trách nhìn Triển Thiếu Kiệt.

 

“Chị dâu, chúng tôi vẫn chưa ăn cơm.”

 

Triển Thiếu Kiệt nói những lời này rõ ràng là không khách khí. Mộc Tiểu Dĩnh nhìn ánh mắt mong chờ của anh ta thì lập tức hiểu ra. Mộc Tiểu Dĩnh đi vào bếp mở tủ lạnh, nhìn cái tủ lạnh trống trơn.

 

Mộc Tiểu Dĩnh bất đắc dĩ buông tay: “Không có gạo sao nấu cơm, siêu thị gần nhất ở đâu? Còn nữa, mọi người muốn ăn gì?”

 

“Tùy tiện thôi! Ưu tiên đồ thanh đạm. Y Y biết siêu thị ở đâu, để em ấy dẫn chị đi.”

 

Triển Thiếu Kiệt ném chìa khóa xe cho Mộc Tiểu Dĩnh, Mộc Tiểu Dĩnh vững vàng bắt lấy, kéo Sở Y Y rời đi. Sở Y Y vốn định hỏi Tô Tuyệt về xu hướng giới tính lại bị Mộc Tiểu Dĩnh kéo đi nên không có cơ hội hỏi.

 

Mộc Tiểu Dĩnh kéo Sở Y Y xuống lầu, Sở Y Y tỏ vẻ khó chịu.

 

“Chị dâu, sao chị không cho em hỏi anh Thiếu Kiệt đó có phải bạn trai anh ấy không?”

 

Mộc Tiểu Dĩnh cốc vào đầu Sở Y Y một cái, suýt chút nữa quát vào mặt cô ấy. Mới khen EQ cô ấy tiến bộ mà bây giờ lại biến về Tiểu Đường Tăng.

 

“Em còn dám hỏi, với dáng vẻ của Triển Thiếu Kiệt căn bản là chưa tán đổ người ta. Em vừa hỏi vậy, Tô Tuyệt sẽ rất xấu hổ. Em không thấy cách họ ở chung căn bản chỉ là bạn bè bình thường sao?”

 

Mộc Tiểu Dĩnh liếc nhìn cô ấy, còn tưởng đầu óc Sở Y Y đã thông suốt. Hóa ra, cô ấy chỉ là từ Đường Tăng biến thành người có EQ bình thường.

 

Sở Y Y gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, sau đó cùng Mộc Tiểu Dĩnh đi siêu thị mua sắm.

 

Lúc này Triển Thiếu Kiệt và Tô Tuyệt đối diện nhau không nói gì, Tô Tuyệt xoay người vào phòng ngủ, Triển Thiếu Kiệt cũng đi theo vào.

 

“Đỡ sốt chưa? Còn chỗ nào không thoải mái không?”

 

Tô Tuyệt lắc đầu, sự quan tâm của Triển Thiếu Kiệt khiến cậu rất không quen. Rất lâu rồi không được ai quan tâm, cảm giác đột nhiên được quan tâm khiến cậu rất không quen.

 

Nhìn sự cô độc trong mắt Tô Tuyệt, Triển Thiếu Kiệt sinh ra một loại đồng cảm như chính mình cũng từng trải qua cảm giác đó, anh ta cảm thấy trên người Tô Tuyệt có bóng dáng của mình khi còn nhỏ.

 

Triển Thiếu Kiệt đi đến trước mặt cậu, đưa tay sờ trán cậu, thấy cậu đã hạ sốt thì thở phào nhẹ nhõm.

 

“Triển Thiếu Kiệt, tôi không xứng làm bạn của người như anh, anh là giám đốc của một công ty, còn tôi chỉ là một nhân viên phục vụ quán bar.”

 

Tô Tuyệt cụp mắt xuống, chậm rãi nói ra câu này, giọng nói nhẹ như gió thoảng qua sẽ tan biến. Cậu quá tự ti, cậu cảm thấy mình kết bạn với Triển Thiếu Kiệt sẽ bị người khác khinh thường.

 

“Tôi không coi cậu là bạn.”

 

Triển Thiếu Kiệt lạnh lùng nói ra một câu như vậy. Tô Tuyệt nghe xong chỉ cảm thấy trong lòng rất khó chịu, xem đi! Đã quá coi trọng mình rồi! Người ta căn bản khinh thường làm bạn với mình.

 

Triển Thiếu Kiệt dường như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, thản nhiên nói một câu khiến Tô Tuyệt vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.

 

“Tôi không coi cậu là bạn, vì so với bạn bè, thân phận anh em thích hợp với cậu hơn. Từ cậu, tôi nhìn thấy bóng dáng của chính mình khi còn nhỏ.”

 

Loading...