Vợ yêu của thủ lĩnh lạnh lùng - Chương 85: Làm kiểm tra
Cập nhật lúc: 2025-04-23 08:17:30
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tuyệt cảm giác mình như đang nằm mơ, Triển Thiếu Kiệt nói trên người cậu có bóng dáng của anh ta khi còn nhỏ. Vậy có phải Triển Thiếu Kiệt cũng từng có trải nghiệm tương tự như cậu?
“Cảm ơn!”
Lời Triển Thiếu Kiệt nói khiến cậu rất cảm động, cậu dường như cảm nhận được sự cô độc giống mình trên người Triển Thiếu Kiệt. Có lẽ chính vì tính cách tương đồng đã khiến hai người thu hút nhau.
“Cậu rửa mặt rồi ra ăn cơm.”
Triển Thiếu Kiệt nói xong liền ra khỏi phòng ngủ của Tô Tuyệt.
Mộc Tiểu Dĩnh mua xong đồ rồi cùng Sở Y Y đến thẳng phòng bếp, bảo Sở Y Y phụ giúp mình. Sau một thời gian học ở quân đội, Sở Y Y đã không còn xa lạ với phòng bếp như trước.
Thậm chí còn có thể xào nấu vài món ăn đơn giản, hơn nữa hương vị cũng không tệ. Vì Tiêu Tĩnh Dương, thật sự Sở Y Y đang thay đổi bản thân.
Sau một tháng ở quân đội, Sở Y Y đã học được rất nhiều điều. Tuy rằng bề ngoài cô ấy vẫn như vậy, nhưng nội tâm đã trưởng thành hơn không ít.
Triển Thiếu Kiệt đợi Tô Tuyệt rửa mặt xong, thay quần áo ra ngoài thì thấy Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh đang bận rộn vui vẻ trong bếp.
“Triển Thiếu Kiệt, anh nói xem anh keo kiệt đến mức nào, đến giờ vẫn chưa ăn cơm. Tiết kiệm tiền cũng không thể tiết kiệm như vậy chứ, hay là anh biết hôm nay tôi về, cố ý chờ tôi nấu cơm cho anh?”
Mộc Tiểu Dĩnh thấy không khí có chút lạnh lẽo, muốn điều chỉnh một chút. Vẻ mặt rụt rè của Tô Tuyệt rõ ràng là muốn trốn tránh.
Mộc Tiểu Dĩnh lắc đầu ở nơi mọi người không nhìn thấy. Tính cách Tô Tuyệt quá cô độc, hiện tại cậu vẫn chưa thích ứng được với việc ở bên bạn bè.
Xem ra muốn tác hợp hai người họ ở bên nhau vẫn còn khó khăn. Mỗi hành động của Tô Tuyệt đều thể hiện sự tự ti của cậu, mà Triển Thiếu Kiệt lại hoàn toàn trái ngược với Tô Tuyệt, hai người nhìn như người của hai thế giới.
“Không phải tôi bận quá nên quên mất sao, cô còn dám nói. Tôi giúp cô quản lý công ty một tháng, cô thì chạy đến quân đội ân ái với lão đại một tháng. Cô làm cho tôi bữa cơm thì sao?”
Triển Thiếu Kiệt vừa nghe Mộc Tiểu Dĩnh trêu chọc mình như vậy thì giọng điệu có chút ai oán, vì tập đoàn Cố Thị mà khoảng thời gian này anh ta không được nghỉ ngơi. Nhưng điều duy nhất khiến anh ta vui mừng là anh ta đã tìm được một người muốn bảo vệ.
“Đúng rồi, chẳng phải anh không thích ăn đồ thanh đạm sao? Sao giờ lại đổi khẩu vị rồi?”
Mộc Tiểu Dĩnh biết rõ nguyên nhân Triển Thiếu Kiệt bảo cô làm đồ thanh đạm. Nhưng cô vẫn cố tình hỏi vậy, đơn giản là muốn Tô Tuyệt biết Triển Thiếu Kiệt rất quan tâm cậu.
Tô Tuyệt nghe Mộc Tiểu Dĩnh nói thì nghi hoặc nhìn Triển Thiếu Kiệt, đối diện với ánh mắt mất tự nhiên của Triển Thiếu Kiệt. Tô Tuyệt dường như đã hiểu ra điều gì, trong ánh mắt nhìn Triển Thiếu Kiệt mang theo sự cảm kích.
Triển Thiếu Kiệt đối xử với cậu tốt như vậy, nhưng cậu lại không có gì để báo đáp anh ta, tuy nói Triển Thiếu Kiệt coi cậu là anh em, nhưng cậu biết rõ vị trí của mình. Tô Tuyệt nghĩ vậy, ánh mắt cậu dần ảm đạm hơn.
Triển Thiếu Kiệt thấy cảm xúc của Tô Tuyệt đột nhiên tụt xuống thì nghi hoặc nhìn cậu. Thấy Tô Tuyệt chìm vào trầm tư, Triển Thiếu Kiệt khó hiểu nhìn cậu, cậu đang nghĩ gì, sao chỉ trong chốc lát mà cảm xúc lại thay đổi nhiều như vậy.
“Chẳng phải chị Tố Tố nói tối qua anh Dục đến đây khám bệnh cho anh Thiếu Kiệt sao? Người bệnh ăn gì cũng phải thanh đạm một chút.”
Sở Y Y tưởng Mộc Tiểu Dĩnh không hiểu nên giải thích cho cô. Mộc Tiểu Dĩnh hận không thể giơ ngón tay cái với Sở Y Y, đứa nhỏ này cuối cùng cũng đáng tin một lần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-thu-linh-lanh-lung/chuong-85-lam-kiem-tra.html.]
“Không đúng nha, anh Thiếu Kiệt, tinh thần anh thế này đâu giống người bệnh chứ. Em nhớ rõ trước kia anh bệnh nặng đến đâu cũng không bỏ được đồ cay. Sao bây giờ lại nghe lời như vậy?”
Triển Thiếu Kiệt nghe Sở Y Y nói trước mặt Tô Tuyệt, vạch trần chuyện cũ của anh ta. Triển Thiếu Kiệt ra sức nháy mắt với Sở Y Y, nhưng Sở Y Y cứ như không thấy gì.
Thấy vẻ mặt bối rối của Triển Thiếu Kiệt, Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh cười trộm trong bếp. Sở Y Y sau khi nói xong mới ý thức được Triển Thiếu Kiệt có thể là vì Tô Tuyệt.
Có Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh làm hai người bạn xấu, trong mắt Tô Tuyệt nhìn Triển Thiếu Kiệt cũng có sự cảm động sâu sắc. Chỉ là Triển Thiếu Kiệt không nhìn cậu, anh ta mới không muốn để Mộc Tiểu Dĩnh và Sở Y Y thấy vẻ mặt ngượng ngùng của mình.
Đến nước này rồi Triển Thiếu Kiệt cũng lười giải thích, cứ để mặc họ nghĩ sao thì nghĩ. Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh mang đồ ăn đã làm xong lên bàn.
Mộc Tiểu Dĩnh và Sở Y Y bàn với nhau sẽ để lại không gian riêng cho Triển Thiếu Kiệt và Tô Tuyệt, để hai người bồi dưỡng tình cảm. Biết đâu hai người cứ nhìn nhau rồi yêu nhau thì sao.
Cũng may Triển Thiếu Kiệt không biết ý tưởng trong lòng hai người, nếu không anh ta nhất định sẽ nói, thế giới bị hủ nữ chiếm lĩnh thật đáng sợ.
“Triển Thiếu Kiệt, tôi mang văn kiện đi, anh nghỉ ngơi cho khỏe, nhớ chăm sóc bệnh nhân.”
Mộc Tiểu Dĩnh và Sở Y Y cười với nhau rất ám muội. Sau đó họ vui vẻ rời đi, hai cô gái thích ăn vặt đương nhiên chuẩn bị đi mua sắm thả ga.
Ở quân đội không có đồ ăn vặt, thật sự khiến người ta thèm thuồng. Vừa ra ngoài hai người liền ăn uống thả cửa, hoàn toàn như những cô bé chưa lớn.
“Chị dâu, chị và anh em đều ở chung phòng, sao đến giờ vẫn chưa có em bé vậy? Em rất muốn làm cô.”
Mộc Tiểu Dĩnh đang uống trà sữa thì bị câu này của Sở Y Y làm cho nghẹn. Hình như cũng đúng, cô và Sở Hạo Diễm ở bên nhau lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có con.
“ Y Y, lát nữa em đi kiểm tra sức khỏe với chị nhé!”
Mộc Tiểu Dĩnh nghĩ, lát nữa sẽ đến bệnh viện xem sao. Cô còn trẻ, muộn chút có con cũng không sao. Nhưng Sở Hạo Diễm đã lớn tuổi rồi, không có con chắc chắn anh cũng rất thất vọng.
Tuy rằng cái tên ngốc đó ngoài miệng không nói, nhưng ở đơn vị có mấy đứa trẻ con của quân nhân, anh đều thích chúng đến mức không chịu được. Chỉ là cả ngày anh mặt mày lạnh tanh, dễ làm mấy đứa trẻ sợ hãi.
“Vâng, được ạ.”
Sở Y Y vừa nghe thì tưởng Mộc Tiểu Dĩnh không khỏe ở đâu nên cũng đồng ý đi kiểm tra sức khỏe với cô, hai người cùng nhau đến bệnh viện.
Bách Lý Dục đang bận rộn làm kiểm tra cho mẹ của Dung Tố Tố, Mộc Tiểu Dĩnh cũng ngại làm phiền anh ta. Cô tự giác xếp hàng, Sở Y Y và Mộc Tiểu Dĩnh kiểm tra xong thì chuẩn bị về nhà nghỉ ngơi.
Một ngày bận rộn khiến cả hai thật sự mệt mỏi, hôm nay sẽ nghỉ ngơi sớm. Ngày mai Mộc Tiểu Dĩnh sẽ bắt đầu thu mua Lưu Thị, tập đoàn Cố Thị dần ổn định, nền tảng cũng ngày càng vững chắc.
Ngược lại là Lưu Thị và Tống Thị, một bên lung lay sắp đổ, một bên khó giữ vững bản thân, cả hai đều chẳng khá khẩm gì. Tống Ngạn Bác thậm chí vì giữ được công ty mà bắt đầu buôn bán ma túy, còn không biết ai đã giúp hắn ta thiết lập đường dây này.
Mộc Tiểu Dĩnh cũng không biết, nếu Tống Ngạn Bác dám chơi lớn như vậy thì phải chuẩn bị tinh thần bị người ta vạch trần. Ai bảo hắn ta thích nhảy nhót, còn cài người vào công ty cô.
Nếu không phải cô phát hiện sớm, để tránh rắn động cỏ làm hắn ta kinh sợ cô đã không cho người đó một chức vị không cao không thấp, để hắn ta ở đó nhởn nhơ, người đó phỏng chừng đã sớm vào tù.