Trần Thanh Gia là một   tính cách  thú vị, nàng thường xuyên rủ   ngoài chơi.
Thân thể   , năm  chỉ  thể  hẹn một .
Lần đó nàng cũng luôn dẫn   dạo,   quá xa, chỉ  dã ngoại ở ngoại ô.
Tuy Uyên Ương   cảm tình với gương mặt Trần Thanh Gia, nhưng thấy   thể  chuyện vui vẻ với nàng  mà   nhiều hơn, thì cũng  biểu lộ ác ý gì lớn nữa.
Khi Trần Thanh Gia ở bên    chuyện Thái tử điện hạ, cũng   chuyện kỳ tích gì, nàng  chuyện với  những câu chuyện , những chuyện thú vị.
"Sinh Sinh,  đến từ một đất nước  hòa bình,   chiến tranh,   đều mang nụ   môi, họ an cư lạc nghiệp, tránh xa khói lửa chiến tranh, ngươi  thích nơi đó ?"
Khi Trần Thanh Gia  những lời ,  và Uyên Ương đều  ngạc nhiên.
"Cả thiên hạ còn  nơi thần kỳ như  ?"
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Trần Thanh Gia quả quyết  , "Có nơi đó. Ta đến từ đó,    cơ hội ngươi  bằng lòng  cùng  xem ?"
Ta suy nghĩ  lắc đầu, "Nơi đó tuy , nhưng   quê hương của , nếu   Thanh Gia trở về cố hương của , cũng  thể gửi thư và tranh ảnh từ xa cho , để   thấy cảnh tượng thịnh vượng đó."
"Được thôi." Trần Thanh Gia thất vọng  mây trôi  trời.
Lần  trở về, Uyên Ương luôn mơ hồ suy tư, nàng bàng hoàng hỏi , "Tiểu thư, nếu thiên hạ thật sự  nơi như  thì   mấy. Tiểu thư và lão gia, phu nhân, đường thiếu gia,  và phụ , mẫu , đều  thể sống cùng  ."
Uyên Ương là do mẫu   nhặt  từ đống nạn dân chạy nạn khi thành  phá, lúc đó nàng mới bốn tuổi,  phụ  nàng che chắn kỹ lưỡng   để tránh sự cướp bóc của quân Kim.
Khi  tìm thấy, phụ  nàng  tắt thở, mẫu   rõ tung tích, trong miệng Uyên Ương nhét một chiếc khăn thêu tên nàng, gọi là Nhân Nhiên.
Sau  để nàng quên  nỗi khổ đó,   đặt cho nàng cái tên Uyên Ương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vong-lap-trong-sinh/chuong-4.html.]
Cuối cùng  cũng  thể trả lời câu  của Uyên Ương, hơn ai hết  là  mong chiến tranh chấm dứt.
Thánh Thượng triệu   cung  là đầu tháng bảy , thực  quan hệ giữa  với Tống gia  căng thẳng như bên ngoài đồn đại.
Mỗi    cung  luôn  hòa nhã với ,  và   trong Thượng Thư Phòng,  còn sai Phúc công công dâng cho  một chén  nóng.
Phúc công công là lão nhân để  từ triều ,   cái bụng tròn xĩnh, mang nụ  như Phật Di Lặc.
"Tống tiểu thư, mời dùng ."
Trong   bỏ hoa quả sấy khô ngọt ngào, uống   hề đắng chát. Ta vì thường xuyên uống thuốc nên ghét nhất vị đắng, mỗi   cung, Thánh Thượng luôn thích cho  uống  hoa quả.
"Gần   thể Sinh Sinh  khá hơn ?" Thánh Thượng mang nụ  từ ái  .
Ta gật đầu, "Đa tạ Bệ Hạ quan tâm,  khá hơn nhiều  ạ."
"Trẫm  Hoàng hậu  đây   kính trọng con, trẫm  bí mật trừng phạt nàng  . Sinh Sinh  cần so đo với nàng , con  thích Trạm Nhi, Trạm Nhi cũng  xứng với con."
Thánh Thượng  chuyện với  luôn như dỗ trẻ con, Trạm Nhi là Thái tử điện hạ, hôn sự của  với ngài  thực   quyết định một cách khó hiểu, bao nhiêu năm cũng  gặp mấy .
Dân gian đều đồn là để kiềm chế phụ , Thánh Thượng kiêng kỵ binh quyền và uy vọng của phụ   trong quân đội.
Thế nhưng họ cũng quên mất năm đó khi Bệ Hạ còn là Thái tử  cùng phụ   chinh chiến sa trường  , phụ    đỡ cho  bao nhiêu đao kiếm, hai    tình nghĩa sinh tử như thế nào.
Trong hoàng gia còn tồn tại tình nghĩa như  ? Đây là điều mà thế nhân  thể tin .
Bệ Hạ  lải nhải   nhiều chuyện với ,  khi   ân cần dặn dò , "Giang Dao sắp trở về , nếu con rảnh, hẹn    ngoài  dạo, đừng để   cả ngày ăn chay niệm Phật, vẫn còn ở cái tuổi như hoa ."
Ta mỉm  gật đầu, "Đã rõ Bệ hạ."