Giang Dao là   của Bệ hạ, nàng do Thái hậu sinh . Hoàng gia các đời tình  nhạt nhẽo, Giang Dao là   duy nhất của Bệ Hạ, từ nhỏ  sủng ái mà lớn lên.
Vì Thái hậu  mất sớm,  đầu tiên Giang Dao gặp , nàng  mới tám tuổi,  mới bốn tuổi, nàng  trúng chiếc lồng đèn của ,   nhường cho nàng.
Lúc đó  ai  Bệ hạ  yêu thương Giang Dao đến , để nàng giả trang  theo  ngoài dân gian thưởng thức hội đèn.
Ta và đường  ngơ ngác  Giang Dao, nàng ngang bướng chỉ  chiếc đèn lồng của .
"Lồng đèn của ngươi  hơn của , ngươi đưa  ."
Lồng đèn của  là do đường  tự tay ,  đó vẽ mấy con thỏ con sống động như thật đang ăn cỏ.
"Ta  !" Lúc đó  lập tức phản bác Giang Dao,  đầu đưa tay về phía đường , "Ca ca ôm."
Đường  ôm    bỏ , "Không  là tiểu thư khuê các nhà ai mà kiêu căng như , ngay cả lồng đèn của Sinh Sinh nhà chúng  cũng  cướp, mau chạy."
Ta  đường  chọc  khúc khích, Giang Dao ở phía  tức giận  đuổi theo,  bà v.ú  theo hầu ôm chặt .
Vì thế mà kết duyên.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Sau  Giang Dao phát hiện  là ai, từ chỗ đối đầu gay gắt, dần dần trở thành  bạn  duy nhất của .
Nàng từng chút một biến thành thiếu nữ yểu điệu  mặt .
Hai ngày  khi Giang Dao cập kê, nàng đột nhiên trở nên ngượng ngùng khó tả,  mặt  xoắn vạt áo.
"Sinh Sinh ." Một tiếng Sinh Sinh  nàng gọi  uốn lượn trăm vòng, khiến  rùng . Thật sự là bao nhiêu năm nay, Giang Dao luôn luôn dùng giọng đầy nội lực gọi , "Sinh Sinh! Ta đến  đây!"
Ta rùng   nàng, "Sao ?"
Giang Dao mím môi,    nhịn  khóe miệng nhếch lên,  mím môi nén  độ nhếch lên, mới ghé  tai  , "Hôm qua   thổ lộ với Tống Dao,   đồng ý ."
"Ừm, thổ lộ, còn đồng ý ,  quá mà, Giang Dao Dao,  ngờ ngươi cũng  lúc bạo dạn như , ngươi  là ai cơ? Tống Dao? Tống Dao? Tống Dao!"
Cái ghế  m.ô.n.g  như đang nung nóng,  lồm cồm  dậy. Đây là một trong  ít    sốc nhất trong cuộc đời bình lặng của , lửa cháy đến lông mày cũng  đủ để hình dung sự kinh ngạc của ,   là lửa cháy   mới đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vong-lap-trong-sinh/chuong-5.html.]
"Ngươi  là ca ca của , Tống Dao!!?"
Khuôn mặt Giang Dao đầy vẻ thẹn thùng, e lệ đến bịt miệng , "Nhỏ tiếng một chút,  lớn tiếng như  đừng bắt  đánh ngươi."
"Đánh hỏng ngươi , Tống Dao sẽ giận ."
Giang Dao  mất cả nửa canh giờ để thì thầm  tai  kể hết chuyện nàng và ca ca   lén lút đưa đẩy tình ý  mặt  như thế nào, hai  tình sâu duyên mỏng, quen   yêu .
Thật lòng mà , những gì nàng miêu tả khác xa so với những gì  thấy.
Ca ca  thật sự sẽ gọi nàng như nàng , "A Dao?" Còn dịu dàng đút nàng ăn kẹo hồ lô ?
Ta nghi ngờ đây là do Giang Dao tự tưởng tượng .
Ta thật sự nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng , "Dao Dao, nếu  chúng  mời thái y đến xem thử ."
Giang Dao đáp  lời đề nghị nghiêm túc của  bằng một nụ  hòa nhã  , "Đừng bắt  thật sự đánh ngươi đó, Sinh Sinh."
Cuối cùng Giang Dao mãn nguyện trở về cung.
Ta thất thần   bậc cửa  sân đường , đợi đường  trở về, hỏi, "Ca ca,  và Dao Dao là thật ?"
Hai  họ chỉ riêng về vai vế   hợp  .
Đường  dịu dàng cúi xuống xoa đầu , ánh hoàng hôn cam đỏ rải khắp phía  .
"Là thật, Sinh Sinh yên tâm. Ca ca sẽ đối xử  với Giang Dao."
Ca ca của  , là ca ca  nhất  đời. Người   sợ  và Giang Dao    thể ở bên ,   điều  sợ hơn nữa là bạn  và ca ca    sẽ quên .
"Sinh Sinh ngoan, ca ca và Giang Dao đều sẽ  quên . Dù   chúng  thành  , Giang Dao vẫn là bạn  nhất của Sinh Sinh, ca ca vẫn là ca ca của Sinh Sinh."
Ta nén nước mắt trong hốc mắt,  ca ca gật đầu thật mạnh.
"Ta tin ca ca, cũng tin Dao Dao. Ta tin hai  sẽ  quên ."