Ngày Giang Dao về kinh   khiêm tốn, Uyên Ương  Trưởng Công chúa  đến phủ  mà  vẫn  kịp phản ứng.
Đợi   y phục mang giày  đến vườn hoa, Giang Dao đang   xích đu.
Đã lâu  gặp, nàng  hề  đổi gì, chiếc váy dài màu trắng xanh,   nở nụ , "Sinh Sinh."
Chiếc xích đu  là do ca ca  cho  và Giang Dao, mỗi  một chiếc,  đẩy phía .
Đẩy  thì đẩy thấp một chút, đẩy Giang Dao thì đẩy cao hơn một chút.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
"Ăn cơm ?" Ta nín thở hồi lâu mới thốt   câu .
Giang Dao bật , "Vẫn ngốc như ngày nào."
Ta cũng thấy  ngốc, cùng nàng  vang. Cười    nhịn  ho khan.
Giang Dao vỗ nhẹ lưng , "Vào nhà  chuyện , ngoài trời gió lớn."
Vào đến nhà, Uyên Ương dâng  nóng cho chúng , Giang Dao  đây  uống  nóng, nàng luôn đợi nguội bớt mới uống cạn.
Giờ đây cũng   thể cầm chén nhấp một ngụm .
"Lâu ngày  gặp,  thể ngươi  khỏe hơn ?" Nàng đặt chén  xuống hỏi , trong mắt đầy vẻ quan tâm.
"Khỏe hơn nhiều ,  nãy  gió sặc, trông  vẻ yếu ớt, thực     thể chạy ba vòng mà  thở dốc ."
"Thật ?"
"Đương nhiên là thật."
Giang Dao mỉm   .
"Những năm nay,  vẫn luôn ở Vân Vụ Sơn cầu phúc cho A Dao, nhưng vẫn  nhớ ngươi, Hoàng   thư   thể ngươi  ,   nữ tử mang thiên mệnh hạ phàm." Nói đến đây Giang Dao khinh bỉ  một tiếng, "Ta  tin nữ tử mang thiên mệnh gì cả, nhưng hôn sự của ngươi với Giang Trạm là  quyết định , nếu  khác sinh  ý nghĩ gì khác,   cho phép."
"Dao Dao." Ta    và Giang Trạm thực    tình cảm, nếu    cưới  khác, cứ việc hủy bỏ hôn ước là .
  vẻ mặt kiên định của Dao Dao,   dừng lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vong-lap-trong-sinh/chuong-6.html.]
Hôn sự của  và Giang Trạm,  bao giờ đơn giản như .
Khi Trần Thanh Gia  hẹn   ngoài chơi, bên cạnh nàng  Giang Trạm.
Khi Giang Trạm  rạng rỡ như ngọc, mơ hồ  thể thấy một chút bóng dáng của Hoàng hậu nương nương, nhiều lúc ngài  giống Bệ hạ hơn, chỉ là trẻ hơn và   sự sắc bén thôi.
Giang Dao ở phủ Công chúa cũng lập một Phật đường, cả ngày ăn chay niệm Phật khiến phủ tràn ngập mùi đàn hương. Phương Thảo,  luôn  theo nàng, thỉnh thoảng đến phủ tìm Uyên Ương tâm sự thì luôn thở dài,  rằng bây giờ  lẽ   đổi tên thành Đàn Hương .
Trần Thanh Gia hẹn , Giang Trạm   cùng nàng. Thế là  liền hẹn Giang Dao.
Khi bốn  chúng  khá ngượng nghịu   cổng phủ Tướng quân,  thấy mặt Giang Trạm tái mét, cung kính hành lễ với Giang Dao.
"Cháu trai bái kiến cô cô."
Giang Dao mặt lạnh băng, "Giang Trạm, nếu ngươi   ngươi đang  gì,   thể  cho ngươi ."
Cuối cùng vẫn là  kéo Giang Dao .
Ta  cố ý để Giang Dao  Giang Trạm mất mặt, mà hơn hết là hy vọng Giang Dao  thể phát hiện  điểm khác biệt của Trần Thanh Gia.
Giang Dao   kéo lên xe,  khi lên xe  nở một nụ  xin  với Trần Thanh Gia.
Nàng  hề để tâm đến thái độ lạnh lùng của Giang Dao đối với , ngược  còn vui vẻ mỉm  với .
"Ta  ngươi đó Tống Sinh Sinh." Giang Dao hận  thể biến sắt thành thép mà chỉ  đầu , "Tính khí năm xưa của ngươi biến mất sạch   , Giang Trạm  ngươi mất mặt như  mà ngươi cũng  tức giận, nếu   Hoàng hậu   chỉ thị,  dám  cận với thần nữ đó ."
Nói đoạn nàng  thở dài, "Trước đây cưới ngươi là do nàng  cầu xin, mệnh cách của ngươi  , chỉ  gả  hoàng gia  chân long che chở mới  thể cải mệnh, nếu   bao nhiêu năm nay ngươi ba ngày hai bệnh, thì  gì đến lượt Hoàng hậu kén chọn ngươi."
"Nàng  thì  , sinh  đứa con trai duy nhất của Hoàng   gặp may mắn  Hoàng hậu, thật sự nghĩ  là cọng hành gì, về  sẽ vả nàng  một cái."
"Vừa tham vinh hoa phú quý của Tống gia,   mượn thiên mệnh của thần nữ  ."
Càng , sắc mặt Giang Dao càng khó coi, Uyên Ương và Phương Thảo vội bịt chặt tai,  dám  những lời cay độc của nàng.
Nàng bao nhiêu năm nay vẫn   đổi, hễ tức giận là  lải nhải   ngừng.
"Dao Dao." Ta dừng , "Thực    thích Trần Thanh Gia, nàng  thông minh và tài giỏi,   còn đang nghiên cứu vũ khí  lợi hại. Thái tử thích nàng thì cứ để Thái tử cưới nàng,  thể   , gả sang đó c.h.ế.t   còn xúi quẩy."