"Ăn hoành thánh ." Trần Thanh Gia chỉ  một quầy hoành thánh nhỏ bên đường. Người bán hoành thánh là một bà lão, bà còn  một cô cháu gái nhỏ tám tuổi.
"Ba vị tiểu thư dùng hoành thánh ?"
Bà lão  chúng   ,  mặt nở nụ  hỏi.
Giang Dao gật đầu, "Ba bát hoành thánh nhỏ."
Cô bé  dễ thương, tuy mới tám tuổi   giúp đỡ. Cầm một chiếc khăn lau bàn thoăn thoắt.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuy còn dính bụi, nhưng trông tròn trịa  đáng yêu. Ăn mặc cũng  sạch sẽ, rõ ràng sống với bà ngoại  .
"Tỷ tỷ, hoành thánh của tỷ." Cô bé vững vàng bưng một bát hoành thánh lên, Trần Thanh Gia sợ cô bé  bỏng tay, vội vàng đỡ lấy.
"Cẩn thận."
Cô bé  ngọt ngào, "Tỷ tỷ yên tâm,  sẽ   đổ ,  giỏi lắm, sáu tuổi   thể giúp bà ngoại bán hoành thánh ."
Ánh mắt Trần Thanh Gia lộ  vẻ phức tạp, cuối cùng chỉ xoa đầu cô bé, "Muội thật giỏi."
Ba bát hoành thánh nóng hổi.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
"Thổi nguội  hãy ăn, kẻo lát nữa bỏng miệng." Giang Dao thấy  sốt ruột cúi đầu múc hoành thánh thì nhắc nhở.
"Được." Ta thổi phù phù  bát hoành thánh.
Hôm nay   mấy  ăn hoành thánh, cả quán hoành thánh chỉ  ba chúng .
Bà lão cùng cô bé  một bên nghỉ ngơi.
"Bà ơi, khi nào cha về ạ." Cô bé khẽ tựa  lòng bà hỏi.
"Sắp  sắp , Lạc Nương ngoan, đợi đến sang năm hoa quế rụng, cha con sẽ về   ."
Trần Thanh Gia chắc hẳn  thích Lạc Nương, nàng  nhịn  mở miệng hỏi, "Cha của Lạc Nương   ?"
Hỏi xong cũng thấy  mạo , "Bà lão  tiện thì  cần trả lời. Cháu chỉ thấy Lạc Nương là một cô bé nhỏ nhưng  giỏi, còn  thể giúp bà bán hoành thánh."
Ta và Giang Dao cũng dựng tai lên , Lạc Nương quả thực là một cô bé  đáng yêu. Chúng  cũng tò mò cha  nàng   .
Bà lão xoa đầu Lạc Nương, "Cha của Lạc Nương , năm ngoái  tòng quân ."
"Cô nương cũng  cần tự trách vì hỏi câu , bảo cha con bé  tòng quân là do  bảo. Mấy năm  chiến tranh đánh dữ dội, dân chúng  đều  thấy, nhà Tống tướng quân   bao nhiêu   , chúng     thể chỉ để họ xông pha trận mạc vì chúng  . Tuy  chỉ là một bà lão,  quán hoành thánh bao nhiêu năm cũng  hiểu  vài đạo lý,  nước mới  nhà, chỉ cần   đánh thắng trận, chúng  đều  thể sống một cuộc sống  ."
Nói đến đây, bà lão hỏi Lạc Nương, "Lạc Nương thấy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vong-lap-trong-sinh/chuong-9.html.]
Tuy Lạc Nương còn nhỏ, nhưng nghiêm túc trả lời, "Phụ   đánh trận bảo vệ chúng ,  là đại  hùng."
Một bát hoành thánh chỉ  mười viên, nhưng ba chúng   ăn  chậm.
Dường như hoành thánh cũng trở nên chua chát.
Khi , Giang Dao đặt thêm mấy lạng bạc lên bàn.
Bà lão cùng Lạc Nương ở bên trong gói hoành thánh, ba chúng    nhanh.
Chưa kịp đến cuối năm.
Đầu tháng mười, biên giới   nổi lửa chiến tranh. Cách  bình định   đầy một năm, triều Vĩnh và triều Kim đều tổn thất nặng nề, chúng  vốn tưởng  thể dừng  ở đó, vì triều Kim dường như   ý định cầu hòa.
   triều Kim  nghiên cứu  một loại máy b.ắ.n đá mới, nhất thời  bất khả chiến bại,  liên tiếp chiếm  hai thành.
Kinh thành đại loạn,  bắt đầu giới nghiêm, ban đêm cấm   .
Trần Thanh Gia gần đây hình như luôn ở trong cung, bận rộn nghiên cứu thứ gì đó, nàng  đợi chế tạo xong, chiến tranh sẽ  thể chấm dứt.
Giang Dao   về Phật đường ở phủ công chúa niệm kinh,  niệm  chép, Phương Thảo  kinh Phật đốt mỗi ngày chất thành một chồng dày.
Mẫu   sốt ruột,  cả ngày luyện võ ở trường luyện võ.
Ta    gì,  chỉ  thể học Giang Dao bái Phật.
Nửa đời  khiếm khuyết và đổ vỡ của ,   tin Phật. Ta chỉ tin vận mệnh  trong tay .
Bây giờ khi quỳ  tượng Phật từ bi,   nghiêm túc quỳ lâu  dậy.
Ta cầu xin trời xanh mở mắt, phù hộ cho những   còn  của , phù hộ cho Quốc gia của .
Triều Vĩnh còn   bao bách tính chờ đợi hòa bình, chiến sĩ chờ đợi trở về nhà. Cha   , vợ con, đều mang theo niềm hy vọng thiết tha của họ.
Chúng   nên chỉ vì tham vọng của một quốc gia khác mà  buộc  ly tán.
Vì hòa bình và an ninh, Tống gia  hy sinh quá nhiều, chúng   mất mát quá nhiều.
Giờ đây liên tục mất hai thành, phụ    buộc  chuyển quân đến Thanh Vân Châu.
Không  vì , nhắc đến Thanh Vân Châu,  luôn cảm thấy tim đập thình thịch.
Trần Thanh Gia truyền lời từ trong cung , bảo  dù thế nào cũng đừng sốt ruột, trận chiến  nhất định sẽ kết thúc. Triều Vĩnh nhất định sẽ đổi lấy hòa bình vĩnh viễn.
Ta   nàng rốt cuộc đang  gì,   thể cho  lời hứa lớn đến .