05
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Cuối cùng,  vẫn đồng ý cùng  đến xin phụ mẫu tha cho Cảnh Luyến Nhi. 
 
Dù , nếu nàng    thả, thì    thể vụng trộm với Cố Cung Cẩm  nữa? 
 
Phụ mẫu vốn   nỡ để nữ nhi mà họ nâng niu trong lòng bàn tay chịu chút ấm ức nào,  bậc thang để xuống, họ tất nhiên sẽ thuận thế mà tha thứ. 
 
Mẫu   , ánh mắt dường như thêm vài phần hiền từ: 
 
“Vẫn là Vọng Thư hiểu chuyện,  giống Luyến Nhi, chỉ  khiến  và cha con  lo lắng. Sau  con gả cho Minh Hựu, nhất định sẽ là một thê tử .” 
 
Lục Minh Hựu đỏ mặt, ngượng ngùng nở nụ ,  vươn tay  nắm lấy tay . 
 
Thế nhưng  chỉ khẽ nghiêng , né tránh một cách tự nhiên. 
 
Bàn tay  rơi   , đành  hổ rụt về. 
 
Ai thèm gả cho Lục Minh Hựu chứ. 
 
Ta bán   nhiều trang sức, dùng  bạc đó tìm mua dược liệu cho Tiểu Y tiên, để nàng   tâm bào chế thuốc. 
 
Đồng thời,  còn tìm đến một vị đại phu đáng tin cậy, nhờ  chỉ điểm thêm cho nàng . 
 
Y tiên quả  hổ danh là y tiên, tiến triển vô cùng thần tốc. 
 
Chẳng bao lâu , nàng   điều chế thành công “Sinh tử đan.” 
 
Nàng  : “Sinh tử đan nghịch thiên mà , nên mẫu thể sẽ  thai nhi trong bụng hút cạn sinh lực.” 
 
Ta khẽ —  một kẻ yếu đuối như liễu  gió như nàng , liệu  chịu đựng nổi ? 
 
Ta đặt viên Sinh tử đan  lòng bàn tay Cảnh Luyến Nhi, nhẹ giọng : 
 
“Hạnh phúc của ngươi và Cố Cung Cẩm, từ nay do chính ngươi quyết định.” 
 
Ánh mắt Cảnh Luyến Nhi thoáng lóe lên tia quỷ quyệt, như  hạ quyết tâm, nắm chặt viên đan dược trong tay. 
 
Nàng   bắt đầu hành động, mà  cũng  bắt đầu kế hoạch của . 
 
Lúc hoàng hôn, nàng   đến “Bất Hâm Tiên”, cũng chính là nơi gã kép hát  thường biểu diễn. 
 
Đã  xem hát,  tất nhiên  kéo Lục Minh Hựu theo. 
 
Bất Hâm Tiên  đông nghịt, vô cùng náo nhiệt. 
 
Lục Minh Hựu  thích những nơi ồn ào, nhưng   chỉ nhíu mày,   lời nào. 
 
Những ngày qua,  đối với  lạnh nhạt thờ ơ, đây là  đầu tiên chủ động hẹn   ngoài, dù chỉ là ở một nơi tầm thường như Bất Hâm Tiên. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vong-thu/4.html.]
Hắn  xuống bên cạnh , ánh mắt thoáng chút mập mờ: 
 
“Vọng Thư, nàng  giận  nữa  ?”
 
“Xem hát .” 
 
Lục Minh Hựu vẫn  buông tha, thấp giọng : 
 
“Vọng Thư,  và Luyến Nhi thực sự   gì cả. Ta, Lục Minh Hựu, đời  chỉ  nàng là thê tử, đừng nhắc chuyện từ hôn nữa.” 
 
Nếu là kiếp ,  những lời ,  nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt, hận  thể moi cả trái tim   mà dâng lên cho . 
 
 hiện tại,  chỉ thấy   nổi da gà, trong  dày cuồn cuộn, ghê tởm  chịu nổi. 
 
Hắn luôn giỏi ngụy trang,  thể che giấu hận ý suốt mười năm,  cuối cùng giáng xuống  một đòn chí mạng. 
 
Tỷ tỷ   thể yếu ớt,  hiền lành thiện lương, vì thế từ nhỏ   phụ mẫu thiên vị, hết mực yêu chiều. 
 
Mà thời gian họ dành cho  thì ít đến đáng thương, khiến cho chỉ cần một câu quan tâm vô nghĩa của Lục Minh Hựu thôi,  cũng  cảm kích đến tận xương tủy. 
 
Ta nhớ hôm đó là một đêm tuyết rơi. 
 
Ta lỡ tay  đổ bát thuốc của tỷ tỷ, liền  phạt quỳ trong gió rét suốt nửa canh giờ. 
 
Đôi chân   lạnh đến tê dại, lúc loạng choạng  dậy, cả  suýt ngã xuống nền tuyết, chính là Lục Minh Hựu  đỡ lấy . 
 
Hắn cởi áo choàng của  khoác lên  ,  sai  đưa  về viện. 
 
Mãi  , khi   chính là vị “Lục công tử” mà   hôn ước, tim   đập loạn nhịp. 
 
Ta rúc sâu  chiếc áo choàng rộng lớn, trong lòng mơ tưởng rằng ông trời vẫn còn thương xót , rằng  đời  cuối cùng cũng  một  thật lòng yêu .
 
06
 
Cố Cung Cẩm kết thúc một khúc hát, cả sảnh đường vỗ tay như sấm,  cúi  hành lễ thật sâu,  lui về hậu đài. 
 
Trong hậu đài,    chờ sẵn . 
 
Trên sân khấu, vở diễn vẫn tiếp tục, sóng êm gió lặng. 
 
 phía  tấm màn ,  là cảnh tượng hai  ảnh dây dưa quấn quýt. 
 
Ban đầu,  còn nghĩ Cảnh Luyến Nhi ít nhất cũng sẽ dẫn  lên lầu, nào ngờ nàng   trực tiếp ở ngay  hậu đài mà… 
 
Nếu nàng    thiên hạ cùng xem kịch,   sẽ giúp nàng   như ý. 
 
Khi một khúc hát kết thúc,  nhẹ nhàng nhấp một ngụm , thong thả  sang  bên cạnh: 
 
“Lục Minh Hựu, ngươi thực khiến  ghê tởm.” 
 
Lời còn  dứt, bức màn     bất ngờ giật xuống.