Vong Xuyên - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-04-03 09:02:22
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quý Yên Nhã – thê tử của Trịnh Kỳ Uyên thấy trượng phu trong phòng yên, khỏi mím môi khẽ , về phía , ôn nhu : "Tướng công, sáng sớm mà ở đây lo lắng điều gì ? »

Trịnh Kỳ Uyên tiếng, về phía thê tử, cau mày, định mở miệng thôi.

Quý Yên Nhã lắc đầu, : "Không đang nghĩ đến Trường Tiếu chứ?"

Trịnh Kỳ Uyên dừng bước, liếc thê tử một cái, cuối cùng lên ghế, cúi đầu suy nghĩ một lát, trầm giọng  :"Phu nhân, chúng nên đưa hài tử về  ? »

Quý Yên Nhã quả thế, đến bất đắc dĩ, nghiêng về phía , vỗ nhẹ vai trượng phu.

"Chàng nha, khi hài tử ở đây, luôn nó độc lập. Giờ nó xa nhà lo đến mất ăn mất ngủ. Hài tử mà , chắc sẽ vỡ bụng. »

Bị thê tử trêu đùa, Trịnh Kỳ Uyên liếc nàng một cái, nhưng phản bác, bởi vì sự thật đúng là như thế.

"Ta tin phu nhân nàng nhớ nó."

"Ta nhớ chứ." Quý Yên Nhã bên cạnh , , " nha."

Ý tứ chính là, ai thì đó nhớ Trường Tiếu hơn.

Trịnh Kỳ Uyên nhăn mặt suy nghĩ chốc lát, cuối cùng dường như bất chấp giá,  : "Mặc kệ, nhớ nhi tử thì nhớ nhi tử. Ta kêu lên kinh đưa Tiếu nhi trở về ."

Trịnh Kỳ Uyên xong lên, Quý Yên Nhã cũng lên theo, hỏi: "Tướng công, đợt nhắc tới nó, còn tưởng nhớ con. Hôm nay bỗng dưng quyết định kêu Trường Tiếu về?"

Trịnh Kỳ Uyên dừng chân trong chốc lát mới xoay đối mặt thê tử, lập tức trả lời, ngược do dự hồi lâu, mới chần chờ đáp: "Tối qua. . . . . . Tối qua mộng thấy Tiếu nhi . . . . . . Nó . . . . . . Khụ, gì, chính là mộng thấy nó."

Quý Yên Nhã vẻ mặt giật : "Khó trách hôm nay quyết định đón Trường Tiếu về."

Ngày nghĩ đêm mới mơ ?

Bất quá, cũng là lúc nên đón nhi tử về. Y từ nhỏ đến lớn cũng xa, ly khai lâu như thế, thực khiến tưởng niệm.

Ngay lúc Trịnh Kỳ Uyên chuẩn gọi tới thì tổng quản Trịnh phủ chạy vội , thấy hai vị chủ tử, lập tức cúi đầu : "Lão gia, phu nhân, cô gia đến đây."

"Thanh Ẩn? !"

Trịnh Kỳ Uyên và Quý Yên Nhã khỏi hai mặt .

"Thiếu gia cũng theo về cùng ?" Trịnh Kỳ Uyên lập tức hỏi tổng quản. Không ngờ tổng quản lắc đầu: "Không , lão gia, cô gia chỉ một . Thoạt vẻ phong trần mệt mỏi, như thể vội chạy ."

"Ồ."

Đang chuyện, Bạch Thanh Ẩn mệt mỏi khác thường cũng phòng, thấy Trịnh Kỳ Uyên và Quý Yên Nhã đó, gì, chỉ lặng yên.

"Thanh Ẩn, ngươi đột nhiên tới Tô Châu ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vong-xuyen/chuong-33.html.]

Trịnh Kỳ Uyên ngạc nhiên nhưng vẫn tiến lên hỏi.

Bạch Thanh Ẩn quanh sảnh đường một vòng như tìm gì đó, mới hỏi Trịnh Kỳ Uyên: "Trường Tiếu với ?"

"Trường Tiếu?" Trịnh Kỳ Uyên hoang mang thê tử đối diện, mới nhíu mi hỏi, "Trường Tiếu gì, nó vẫn ở trong kinh thành  ? »

Lời Trịnh Kỳ Uyên cho Bạch Thanh Ẩn kinh ngạc.

"Có lẽ nào đuổi theo nhanh quá nên bỏ lỡ? Có khi bọn họ vẫn đang đường ──"

Cúi đầu lí nhí một hồi, Bạch Thanh Ẩn đột nhiên ngẩng đầu, ôm quyền thật xoay định .

"Thanh Ẩn."

Trịnh Kỳ Uyên nhanh tay lẹ mắt ngăn .

"Rốt cuộc chuyện gì ? Nói cho ?"

Bạch Thanh Ẩn nghiêng thẳng Trịnh Kỳ Uyên, trong đó mắt tình cảm phức tạp đan xen khiến ngoài khó hiểu.

"Trịnh lão gia. . . . . ." Bạch Thanh Ẩn mở miệng, ngữ khí lạnh lùng khiếp sợ, "Trường Tiếu rời kinh thành, phỏng chừng giờ đang đường về Tô Châu. Ta vì đuổi theoy mà roi thúc ngựa đến đây, ngờ vượt qua cho nên quyết định đường cũ tìm kiếm."

"Thanh Ẩn. . . . . ." Trịnh Kỳ Uyên trợn to mắt, kinh ngạc , "Ngươi gọi là gì?"

Bạch Thanh Ẩn là nữ tế của , vẫn gọi là nhạc phụ, giờ kêu một tiếng Trịnh lão gia, giống như kêu một xa lạ, khiến kinh ngạc cho .

Bạch Thanh Ẩn cúi đầu, thẳng Trịnh Kỳ Uyên, đáy mắt hiện lên bất đắc dĩ và áy náy.

"Trịnh lão gia, và Ngưng Sương còn là vợ chồng ."

Một câu của cho Quý Yên Nhã thở hắt vì kinh ngạc, cònTrịnh Kỳ Uyên khó thể tin trừng lớn mắt.

"Có chuyện gì, rốt cuộc là chuyện gì?" Trịnh Kỳ Uyên cố gắng trấn tĩnh nhưng thanh âm càng càng nghiêm khắc, "Có Sương nhi sai gì ?"

"Không ." Bạch Thanh Ẩn thành khẩn lắc đầu, "Là sai, là xứng với Ngưng Sương."

"Vậy đây ý của Ngưng Sương. . . . ."

Mặc dù điểm ích kỷ, nhưng lúc điều duy nhất Trịnh Kỳ Uyên nghĩ đến chính là quan điểm của nữ nhi trong chuyện . Có nàng cũng đồng ý . Nếu hai đều đồng ý, hơn nữa lý do hợp lý, còn gì. Trịnh gia bọn họ cũng nuôi nổi , cùng lắm thì cho nữ nhi về. nếu . . . . . .

Bạch Thanh Ẩn hạ mắt, thật lâu mới trầm giọng : "Ta đem hưu thư giao cho Ngưng Sương, nghĩ, nàng hẳn ký tên."

"Hẳn là?" Quý Yên Nhã nãy giờ lên đến, chất vấn, "Nói cách khác, Ngưng Sương cũng đồng ý chuyện ?"

Bạch Thanh Ẩn cúi đầu , nhưng tất cả dựa thái độ của đoán hết thảy.

"Rốt cuộc là xảy chuyện gì ? Bạch Thanh Ẩn, ngươi bất mãn gì với nữ nhi của  ? Lại còn hưu thư ! »  Quý Yên Nhã tưởng tượng nữ nhi hưu, nàng đối mặt với bàn tán của , tức giận nam tử mắt thôi.

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

"Phu nhân. . . . . ."

Loading...