Vong Xuyên - Chương 37

Cập nhật lúc: 2025-04-03 09:03:24
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngàn năm đây, từng vì một đoạn hồi ức khóa trụ, trong óc trong tim, tất cả đều là giọng , nụ , dáng vẻ của , nghĩ tới rơi nước mắt.Là bởi vì hư , là bởi vì tưởng niệm, là bởi vì gặp .

Si ngốc ngàn năm, thần cũng cố chấp của y thuyết phục, thở dài một tiếng, cho y tam sinh tam thế.

tam sinh tam thế , chung quy cũng là trông là ngóng, chẳng thể cầu. Cầu tam sinh, cho y triệt để hiểu những thứ của , vĩnh viễn thể cưỡng cầu.

Bất chợt nhớ , lúc y cầu thần linh cho gặp nọ một . Thần đồng ý, nhưng y gặp đó sinh lòng tham, quên lời từng , vì một kết quả mà đổ Mạnh Bà thang . Tam thế, nọ trở thành sinh phụ của y, giống như trừng phạt của thần linh, cho y , nên yêu chung quy thể yêu.

Cho dù chờ đợi đến cũng vĩnh viễn chiếm tình yêu , phụ bạc cảm tình khác dành cho .

Vì lẽ gì chọn uống Mạnh Bà thang để quên hết thảy ?

Có lẽ là vì cảm tình của , cũng lẽ là bởi vì bọn họ giống . Chính thể chiếm , ít nhất cũng đừng để đeo gông xích nặng nề thống khổ lưng như thế, ít nhất cũng cho trọn vẹn một giấc mơ.

Cuối cùng cả đời , y hiểu thế nào là tuyệt vọng, hiểu thế nào là buông tay, cũng hiểu rằng cho khác hy vọng cũng chính là cho một đường lui.

Tam sinh tam thế, nếu y cứ như thể trở ban thờ Phật, chỉ e sẽ day dứt tiếc nuối, vĩnh viễn thể đắc đạo thành tiên. Thần hiểu y nhất, chính là vị thần từng độ hóa y thành tinh. Vậy nên y cho một cơ hội, dùng thời gian còn dương gian trả hết thảy nợ nần.

Ban đầu vốn chẳng gì, kiếp nạn là do y an phận mà gây . Nếu chấm dứt tất cả chuyện , y thể chặt đứt duyên trần, thành tâm hướng phật?

Lần sống cuối cùng , hãy chôn sâu vùi chặt tình cảm thê lương ngàn năm, đạt mới là viên mãn, mà là lĩnh ngộ.

**

Trịnh Trường Tiếu tỉnh , đầu tiên thấy chính là Bạch Thanh Ẩn.

Hoàn khác với Bạch Thanh Ẩn mừng rỡ như điên, trong mắt Trường Tiếu hiện lên một màn sương mù, lúc Bạch Thanh Ẩn ôm chầm lấy y, y hoang mang hỏi: "Ngươi là ai?"

"Trường Tiếu?" Bạch Thanh Ẩn dừng động tác, cẩn thận y.

"Ngươi là ai?" Nghe một gặp bao giờ gọi tên , Trường Tiếu càng hoang mang. Tại nhớ nổi ?

Mắt Trường Tiếu trong veo, chút giả vờ, Bạch Thanh Ẩn vuốt nhẹ khuôn mặt tái nhợt của y, chậm rãi chạm đôi môi, lộ một nụ mừng rỡ thương tâm.

"Quên ư? Quên cũng . Chúng bắt đầu từ đầu. Trường Tiếu, đây, là Bạch Thanh Ẩn, yêu ngươi, yêu Trịnh Trường Tiếu, một Trịnh Trường Tiếu."

Trường Tiếu đôi mắt đen thẳm, quên cả , cứ , trong mắt y hiện lên hình ảnh một Bạch Thanh Ẩn mỏi mệt tiều tụy, cằm như nhọn , thể là một gương mặt chật vật.

Hẳn đây là đầu tiên thấy , nhưng , y cảm thấy như lâu , suy nghĩ đó khắc sâu đầu y.

Bạch Thanh Ẩn cứu Trịnh Trường Tiếu. Hắn từ Tô Châu, chuẩn theo đường cũ tìm Trường Tiếu thì gặp của Trịnh phủ chạy về báo Trường Tiếu chết.

Khi Bạch Thanh Ẩn đả kích kịch liệt chạy đến nơi xảy tai nạn thì dân ở đó dắt nhận mặt tử thi. Lúc đó phát hiện c.h.ế.t Trường Tiếu, mà là xa phu.

Những sở dĩ tưởng c.h.ế.t là Trường Tiếu vì họ tìm thấy trong xe ngựa khóa trường mệnh (1) tên Trường Tiếu . Bọn họ đối chiếu với chữ Bạch phủ khắc mã xa, tìm tới địa chỉ báo tin, Bạch phủ phái Tô Châu thông tri. Kết quả là gặp giữa đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vong-xuyen/chuong-37.html.]

Bạch Thanh Ẩn thấy c.h.ế.t Trường Tiếu thì vui sợ. Sợ vì xe ngựa đúng là xe của Bạch phủ, khóa trường mệnh cũng đích thực là vật tùy của Trường Tiếu. Tại khóa trường mệnh trong xe mà thấy Trường Tiếu?

Bạch Thanh Ẩn trái lo nghĩ, nghĩ một khả năng, lập tức chạy đến hiện trường, quan sát địa hình một chút, tìm thêm vài cùng xuống chân núi tìm .

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

Nguyên lai nơi lở núi là giữa sườn dốc. Sau khi đỉnh núi lở, bùn đất giữ giữa đường, chôn vùi mã xa ở đây. một bên đường là sườn dốc sâu thấy đáy, Bạch Thanh Ẩn đoán Trường Tiếu thể văng ngoài khi xe đất đá rơi trúng, ngã xuống chân núi.

Suy đoán khiến Bạch Thanh Ẩn lạnh cả .

Chân núi sâu lường , từ hôm xảy sự cố đến nay mười ngày, nếu Trường Tiếu thật sự rơi xuống , khả năng còn sống vô cùng thấp.

Trường Tiếu giống như mệnh tuyệt, thần tiên tương trợ, bọn Bạch Thanh Ẩn tìm y cách sơn đạo gần trăm mét, cây cối sum xuê, còn hoa quả tươi. Mười ngày nay Trường Tiếu dựa đó mà miễn cưỡng duy trì sinh mệnh. Khi Bạch Thanh Ẩn phát hiện , y hấp hối. Đại phu đến chữa bệnh cũng sợ hãi than, nếu phát hiện trễ thêm hai ba ngày, Trường Tiếu c.h.ế.t vì suy kiệt, lúc đó là Hoa Đà tái sinh cũng cứu nổi.

kinh thán thực sự là kỳ tích.

Bạch Thanh Ẩn nghĩ như thế. Hắn nghĩ nếu lúc tắt đến Tô Châu thì lẽ gặp Trường Tiếu sớm hơn, khiến y chịu khổ nhiều như .

Hắn vĩnh viễn quên bộ dáng gầy trơ xương của Trường Tiếu khi mới tìm . Lúc , lòng đau như d.a.o cắt, ôm thể Trường Tiếu cơ hồ sức nặng mà rơi nước mắt.

Bất quá, may mắn, may mắn phát hiện Trường Tiếu kịp thời.

Cho dù khi y tỉnh quên hết tất thảy liên quan đến .

Bởi vì thể Trường Tiếu vẫn suy yếu, Bạch Thanh Ẩn bèn thuê một nhà dân gần đó nơi dưỡng bệnh cho y.

Sáng sớm bảy tám ngày , Bạch Thanh Ẩn giống như khi mang đồ ăn sáng nóng hổi tới phòng Trường Tiếu. Hắn liền phát hiện Trường Tiếu lẽ giường nghỉ ngơi thấy bóng dáng.

Vội vàng buông đồ ăn xuống, Bạch Thanh Ẩn tìm loạn khắp nơi, cuối cùng thấy Trường Tiếu ở hậu viện, đang hứng thú quan sát mấy con cá vàng nuôi trong chum nước.

"Trường Tiếu, ngươi chạy đến đây ?" Tuy thấy y ngoạn đến vui vẻ, nhưng thể y vẫn suy nhược, dễ nhiễm phong hàn, Bạch Thanh Ẩn khỏi cau mày, về phía y, giọng trách cứ.

Trường Tiếu tiếng, ngẩng đầu đến, thản nhiên : "Cả ngày ở trong phòng buồn c.h.ế.t nên một chút."

" ngươi khỏe hẳn. . . . . ."

"Khá hơn nhiều . Còn ở trong phòng mới bệnh thêm đó.”

Không tại , Bạch Thanh Ẩn trong thương giới thể năng ngôn thiện biện (ăn khéo léo) mỗi khi đối mặt Trường Tiếu đều y, chỉ mới một câu y cho á khẩu.

"Ta cũng chỉ là lo lắng cho ngươi." Bạch Thanh Ẩn yên lặng một lúc lâu mới lên tiếng, giấu nỗi quan tâm, "Ngươi hồi phục, thấy ngươi bệnh.”

Trường Tiếu : "Ta ."

Dứt lời, Trường Tiếu quan sát mấy con cái quẫy đuôi bơi bơi. Bạch Thanh Ẩn lắc đầu về phía y, xuống bên cạnh, Trường Tiếu tập trung tinh thần lũ cá.

Trừ , Trường Tiếu nhớ sót điều gì, ngay cả chuyện văng từ mã xa mắc tang cây vách núi.

 

Loading...