Vong Xuyên - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-04-03 08:51:33
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tháng , Trịnh Trường Tiếu cùng thư đồng Tiểu Lục từ trường về nhà, ngang đại sảnh gặp một lão ma ma gần sáu mươi tuổi ăn mặc trang điểm xinh .

Trường Tiếu tò mò lão ma ma vui vẻ rời phòng khách nhà mới ngó đầu phòng, thấy cha vẻ mặt hoan hỉ, nhịn chạy phòng khách.

"Cha , con về!"

Phu phụ Trịnh thị mặt mày rạng rỡ, thấy ái nhi, càng vui vẻ, vội lên đón y.

"Trường Tiếu, học suốt ngày mệt ?" Quý Yên Nhã ôn nhu dùng khăn lụa lau mồ hôi trán con.

Trịnh Kỳ Uyên một bên, từ ái con trai đang ngày càng trưởng thành tuấn tú.

"Không mệt." Trường Tiếu trả mới hướng song hỏi: "Cha, , là ai ? Tới đây việc gì ?”

Hai , đó phụ đáp: "Người là bà mối nổi danh Tô Châu, ủy thác tới cầu hôn.”

"Cầu hôn?" Trường Tiếu chút khó hiểu, "Cầu hôn ai?"

"Trường Tiếu ngốc, đương nhiên tỷ tỷ Ngưng Sương của ngươi !" Quý Yên Nhã mỉm trả lời.

"A, như thế là Ngưng Sương tỷ tỷ sẽ xuất giá ?" Y ngẩn .

"Ngưng Sương năm nay hai mươi tuổi, sớm qua tuổi xuất giá . Chúng vốn tìm cho nó một mối . Mà ủy thác bà mối tới hôm nay, luận nhân phẩm tướng mạo điều kiện đều hơn so với chúng tưởng tượng, cho nên chúng nhận cuộc hôn nhân , chỉ còn xem Ngưng Sương tỷ tỷ của ngươi hợp ý thôi."

Nghe lời mẫu , Trường Tiếu cảm thấy hứng thú hỏi han: "Cha, , đó là ai ? Cư nhiên hợp ý hai ?”

Quý Yên Nhã trượng phu, Trịnh Kỳ Uyên liền trả lời vấn đề .

Hắn : "Mặc dù cha gặp nhưng danh. Nghe mười bảy tuổi bắt đầu kinh thương, hai mươi tuổi thành đại thương nhân nhất nhì trong kinh thành. Hắn chẳng những buôn bán lợi hại, nhân phẩm tướng mạo đẽ, vẫn là lang quân trong mộng của bao thiên kim tiểu thư trong kinh. Năm nay hai mươi  hai, từng thành , ngờ hôm nay chủ động ủy thác bà mối cầu hôn nhà !"

"Cha, rốt cuộc là ai? Nói mau, mau !"

Phụ một thôi một hồi, càng cho Trường Tiếu đối với nam nhân từng gặp mặt sinh một kỳ vọng lớn lao, cuống cuồng thúc giục phụ kể nhanh.

Trịnh Kỳ Uyên càng rạng rỡ: "Hắn nha, chính là con trai nhất phẩm đại quan Lại bộ Bạch thượng thư, Bạch Thanh Ẩn."

Trịnh Ngưng Sương con gái ruột của vợ chồng Trịnh Kỳ Uyên.

Nàng là nữ nhi trưởng duy nhất của Trịnh Kỳ Uyên. Khi nàng mười hai tuổi, cũng là lúc Trịnh Trường Tiếu bảy tuổi, phụ Trịnh Kỳ Thuần và mẫu thuyền thăm gặp bão giữa đường, may bỏ , chỉ Trịnh Ngưng Sương khi đó bệnh cùng cha mà tránh một kiếp.

nhân duy nhất của Trịnh Ngưng Sương, Trịnh Kỳ Uyên việc nhân đức nhường ai, thu dưỡng nàng, yêu thương nàng như con đẻ, còn để nàng gọi là cha , tròn trách nhiệm phụ mẫu, tận tâm tận lực dưỡng dục nàng.

Trịnh Ngưng Sương vốn là một cô nương nhu thuận động lòng , thúc thúc Trịnh Kỳ Uyên thu dưỡng, sủng ái thương yêu nhưng bao giờ tỏ kiêu căng ngạo mạn. Nàng lớn lên duyên dáng yêu kiều, mềm mại vũ mị, lan tâm huệ chất, ôn nhu thiện lương, tinh thông cầm kỳ thi họa, ai nàng cũng cảm thán trong vòng trăm dặm tìm nữ nhân như con gái Trịnh Kỳ Uyên.

Ngưng Sương như , dĩ nhiên thiếu tới cửa cầu hôn từ năm mười lăm tuổi. Nàng sở dĩ thẳng đến hai mươi tuổi xuất giá là vì vợ chồng Trịnh Kỳ Uyên kén rể vô cùng thận trọng, tìm ý thì để nàng thành . Chỉ cần chút hợp ý, bọn họ tình nguyện để con gái ở nhà cả đời chứ con đến nhà chồng chịu ủy khuất.

Mà chuyện , Trịnh Ngưng Sương tùy ý vợ chồng Trịnh Kỳ Uyên chủ. Không nàng chủ kiến mà là chuyện chung đại sự của con gái từ đến nay đều do cha chủ, hơn nữa nàng cũng ý ai, nên cứ để tùy cha an bài .

Con gái gì cũng xuất giá, vấn đề là sớm muộn mà thôi. Trịnh Ngưng Sương hiểu đạo lý .

Thế nên khi vợ chồng Trịnh Kỳ Uyên mặt mày hớn hở cho nàng bọn họ gặp một đám ưng, hỏi nàng gặp , nàng liền do dự mà gật đầu đáp ứng.

Hai mươi tuổi, sớm qua tuổi xuất giá, nàng vẫn thể kéo dài tới hiện tại chính là bởi vì cha nuôi luyến tiếc nàng, hơn nữa, trong mắt họ ai xứng với nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/vong-xuyen/chuong-5.html.]

Có thể thuyết phục cha nuôi khó tính thế , xem nam tử xuất sắc. Vì thế, nàng chút tò mò, nhưng cảm giác trống vắng sắp xuất giá xa còn nhiều hơn, chỉ là bề ngoài thì ai nhận mà thôi.

Một tháng ngày lên kiệu hoa, nàng vẫn đánh đàn sách thêu hoa như thường.

Thêu thùa còn tùy ý nàng, sự chỉ dạy của mẫu , nàng bắt đầu thêu mẫu đơn, uyên ương, bươm bướm ──

Ngày càng gần, việc chuẩn càng nhiều, cơ hồ còn thời gian rảnh. Thỉnh thoảng nàng vẫn nghĩ nam nhân kêu Bạch Thanh Ẩn rốt cuộc là như thế nào.

Vấn đề nhanh nàng gạt khỏi đầu: dù , sớm muộn cũng sẽ , ?

Đã đáp ứng gả , nàng bao giờ nghĩ tới việc đổi ý nên cũng nghĩ nhiều gì kẻo càng nghĩ càng bất an.

Chiều hôm đó, nàng theo mẫu thử giá y xong, trở về phòng, thấy Trường Tiếu đang xoài bàn.

Vừa thấy nàng về, Trường Tiếu đang buồn chán sắp c.h.ế.t nhất thời tít mắt.

"Sương tỷ, cuối cùng tỷ cũng về!"

Nàng gần: "Trường Tiếu, ngươi đang đợi ?"

"Vâng!" Trường Tiến sức gật đầu, "Từ trường về, vẫn chờ ở đây."

"Có chuyện gì?" Nàng ôn nhu , ngắm càng ngày càng tuấn tú, nghĩ đến sắp rời xa y, trong lòng chợt chút hẫng hụt trống vắng.

"Cũng chuyện gì, chỉ là chuyện với tỷ thôi." Trường Tiếu trông mong nàng, ánh mắt lo lắng hề che giấu: “Cứ nghĩ ba ngày nữa Sương tỷ sẽ xuất giá , cảm thấy cứ là. . . . . ."

"Có lo gặp rắc rối cha phạt Sương tỷ giúp cầu tình ?”

Ngưng Sương cố ý hiểu lầm ý tứ của y.

"Không !" Trường Tiếu thanh , "Ta, là nhớ tỷ!" Nói xong, y giống mất hết khí lực, úp sấp lên bàn. "Tỷ gả kinh thành, kinh thành a! Xa tít mù khơi, còn đến đó bao giờ. Nghe mất nửa tháng mới tới nơi. Như thế chẳng gặp tỷ khó ?”

"Vậy ngươi Sương tỷ cả đời ở nhà thành bà cô già ?”

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

"Tỷ mới sẽ thành bà cô già. Có và cha ở đây thôi!”

"Không." Ngưng Sương lắc đầu, "Cha bên cạnh, Trường Tiếu một ngày nào đó cũng sẽ tìm yêu, mà cũng cần một bên , ai thế , hiểu , Trường Tiếu?"

Trường Tiếu cụp mắt, thoạt giống như đang hờn dỗi: "Ta cần khác bạn, chỉ cần cha ── và ."

"Ngốc , ngươi chuyện trẻ con gì ! Đến khi ngươi gặp bạn đời của xem ngươi còn thể kiểu . " Ngưng Sương .

"Sẽ ." Thanh âm y càng ngày càng nhỏ, "Trừ , sẽ thích ai khác. . .  ."

"Cái gì?" Ngưng Sương rõ ràng lắm, hỏi.

"Không, gì."

Trường Tiếu thoáng qua Ngưng Sương thật sâu, mới dang hai tay bổ nhào lòng nàng: "Sương tỷ, thật sự thật sự nỡ...!"

Ngưng Sương đỉnh đầu y, đăm chiêu : "Ta cũng nỡ, nhưng cuối cùng vẫn tách thôi.... ."

Ánh chiều tà chiếu qua song cửa, tràn ngập căn phòng, hai vẫn gì, chỉ lẳng lặng ôm , cảm thụ giờ phút yên lặng ấm áp .

Nửa khắc ngắn ngủi lẽ sẽ là kỷ niệm trân quý mãi mãi về , bao giờ quên .

Loading...